Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 406: Giết cả nhà cậu!

Trong khoảnh khắc tiếp theo, Dương Cảnh Đào gần như chết lặng.

Bên ngoài phòng, những gã mặc áo đen trong tay cầm súng lục đen nhánh, toàn thân toát ra hơi thở lạnh như băng.

Chỉ liếc nhìn thì Dương Cảnh Đào cũng biết, không nên dây vào những người này.

Một thanh niên với chiếc cằm gầy gò chầm chậm bước vào, tầm nhìn quét một vòng phòng Tổng thống, cuối cùng rơi vào trên người Dương Cảnh Đào.

"Bắt đi!"

Người thanh niên phất tay.

Tức thì, có hai gã bước lên chụp lấy tay ông ta lôi ra ngoài.

"Mấy người làm gì vậy?"

"Bảo vệ!"

"Bảo vệ!"

Dương Cảnh Đào vùng vẫy gào hét, nhưng đều vô ích.

...

Tại trang viên nhà họ Hồng.

"Đây là bố vợ của Lâm Hàn sao?"

Hồng Đạp Thiên quan sát Dương Cảnh Đào từ trên xuống dưới.

"Mấy người là ai? Bắt tôi làm gì chứ? Mấy người không biết làm thế là phạm pháp sao?"

Toàn thân Dương Cảnh Đào đều bị dây thừng trói chặt, mặt mày sưng húp.

Lúc ông ta bị đám người áo đen lôi ra khỏi Hilton, liền bị trùm đầu lại rồi nhét vào xe chở đến đây.

Suốt đường đi ông ta không ngừng giãy giụa, nhưng vừa động đậy thì bị đấm cho một cú, lúc đến đây thì cả người đã đau đớn không thôi, vì thế mới ngoan ngoãn hơn chút.

"Mấy người có thù hằn gì với thằng Lâm Hàn vô dụng kia thì đi mà bắt nó! Bắt tôi làm gì hả! Tôi có làm gì mấy người đâu!"

Dương Cảnh Đào lại nói:

"Nếu mấy người đánh nó một trận tôi còn mừng không hết! Bây giờ thì hay rồi, chạy đi bắt tôi! Lý lẽ gì đây hả!"

"Ồn quá!"

Hồng Đạp Thiên không nhịn được phất tay: "Dẫn ông ta xuống nhốt lại đi, không cho ăn uống gì cả, cứ bỏ đói ông ta mấy ngày. Ngoài ra, gọi điện cho Lâm Hàn đi!"

"Vâng!"

Hồng Ngọc đưa mắt ra hiệu cho người khác lôi Dương Cảnh Đào đi.

Kế tiếp, cậu ta nhấc điện thoại lên gọi vào số Lâm Hàn.

Với thế lực nhà họ Hồng, muốn điều tra số điện thoại Lâm Hàn là chuyện dễ như trở bàn tay.

"Thưa bác Đạp Thiên, đã kết nối".

Hồng Ngọc đưa điện thoại đến trước mặt Hồng Đạp Thiên.

"Là Lâm Hàn đúng không, tôi là chủ nhà họ Hồng - Hoa Đông, Hồng Đạp Thiên đây".

Hồng Đạp Thiên nhận điện thoại, lạnh lùng mở miệng.

Cùng lúc đó.

Tại thư phòng của Đường Quế Hùng ở nhà hàng Eiffel, Lâm Hàn đang nghe điện thoại.

"Lâm Hàn, tôi thừa nhận trước đó đã quá xem thường cậu. Với tôi mà nói, cậu cũng chỉ là một nhà kinh doanh có chút tiền, dù trong tay có kim loại Californium, nhưng khi đứng trước nhà họ Hồng - Hoa Đông tôi cũng chỉ là một con kiến, chẳng đáng nhắc đến".

Giọng khàn khàn của Hồng Đạp Thiên vang lên:

"Nhưng tôi không ngờ, cậu có thể đi được đến bước này, ép ông Thang phải ra mặt trợ giúp nhà họ Hồng chúng tôi".

"Điều tra nhà máy bóc lột của họ Hồng tôi, khống chế dư luận... Thủ đoạn cũng thật tinh vi! Thật đáng khâm phục!"

"Ông gọi đến để nói mấy câu nhảm nhí này à?", Lâm Hàn nhàn nhạt nói.

"Ồ? Trái lại cậu cũng thẳng thắn lắm đấy, vậy tôi cũng đi thẳng vào vấn đề luôn", Hồng Đạp Thiên hơi ngạc nhiên, nhưng kế đó lại gằn giọng nói:

"Bây giờ, những tin tức, video, topic tiêu cực liên quan đến nhà họ Hồng ở khắp Hoa Đông đều đã bị xóa bỏ, việc này không chỉ do tôi làm, mà còn có chính quyền can thiệp!"

"Hơn nữa, bố vợ của cậu đang nằm trong tay tôi!"

"Lâm Hàn à, cậu tiêu rồi! Cậu đã không có vốn liếng mà còn bị lật ngược tình thế. Nhà họ Hồng của tôi là thế gia vững chắc hơn trăm năm, tuy rằng cậu thật sự làm tôi bất ngờ đấy, nhưng dù sao thì cậu cũng chỉ là một con kiến thôi. Nhà họ Hồng không phải là cây cổ thụ mà cậu có thể đốn ngã".

Hồng Đạp Thiên lại nói:

"Bây giờ tôi có vài điều kiện, nếu như cậu đồng ý, tôi sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra".

"Thứ nhất, lập tức đến trang viên nhà họ Hồng tôi quỳ gối ba ngày, sám hối những việc mình đã gây ra! Xin lỗi nhà họ Hồng tôi ngay!"

"Thứ hai, tặng hết toàn bộ kim loại Californium của cậu cho nhà họ Hồng để chuộc lỗi!"

"Thứ ba, thằng cháu Hồng Phong tôi vừa ý vợ cậu, tôi muốn cậu cởi sạch vợ cậu rồi dâng lên giường cháu tôi phục vụ ba ngày".

"Nếu cậu đồng ý ba điều kiện này thì tôi sẽ xem như chưa có gì xảy ra".

Sau cùng, Hồng Đạp Thiên cũng nói xong.

"Nếu tôi từ chối thì sao?", Lâm Hàn giễu cợt.

"Không đồng ý thì cậu chết chắc!"

Giọng điệu Hồng Đạp Thiên trở nên rét buốt, bừng bừng sát khí:

"Bố vợ cậu chết đầu tiên! Chỉ cần cậu còn ở Kim Lăng, tôi sẽ lôi được cậu ra, đến khi đó không những cậu mà cả vợ cậu cũng không thoát được! Chị cậu, em vợ cậu, cả anh rể nữa! Tất cả đều chôn theo!"

"Tôi sẽ giết cả nhà cậu!"

"Đây chính là hậu quả cậu dám gây hấn với nhà họ Hồng!"

"Giết cả nhà tôi? Tôi chờ ông đấy!"

Lâm Hàn chẳng thèm nói nhảm nữa, thẳng tay cúp máy.

"Thằng nhãi này dám ngắt điện thoại tôi, đúng là chán sống mà!"

Nghe được tiếng tít tít cúp máy, Hồng Đạp Thiên nhướng mày nói.

"Bác Đạp Thiên, tên Lâm Hàn này tự cao tự đại, chúng ta cứ làm thịt bố vợ cậu ta trước đi!"

Hồng Ngọc giơ tay lên làm hành động cắt cổ.

"Bây giờ là 2 giờ rưỡi chiều, bác cho cậu ta một tiếng".

Hồng Đạp Thiên nhìn đồng hồ trên tay:

"Một tiếng nữa, nếu Lâm Hàn không đến quỳ gối nhận sai, cứ giết bố vợ cậu ta trước, ngoài ra, điều động tất cả nhân thủ nhà họ Hồng, vận dụng hết thảy điều tra vị trí người nhà của Lâm Hàn, diệt cỏ tận gốc cả nhà cậu ta!"

"Bác phải làm cho cậu ta biết, thế gia không dễ dàng bị bôi nhọ như vậy!"

"Vâng!"

Hồng Ngọc gật đầu.

...

Trong văn phòng tại Eiffel.

"Cậu Lâm, đã mua được thiết bị rồi".

Đường Quế Hùng đẩy cửa bước vào, sau lưng ông cụ có hai người cầm một đống thiết bị theo sau.

Camera, giá cố định, ống kính...

Những thiết bị này đều là thiết bị cần thiết để quay video.

Sau khi vào phòng, hai người kia đã bắt tay lắp ráp máy móc.

Lâm Hàn gật đầu, đưa tay vào túi lấy ra hai cái huy chương hình tròn.

Huy chương lạnh như băng kia, lần lượt là huy chương khen thưởng công dân tốt thành phố Đông Hải và huy chương khen thưởng công dân tốt thành phố Kim Lăng.

"Cụ Đường, cách này của cụ có tác dụng chứ?"

Lâm Hàn nhìn về phía Đường Quế Hùng.

"Cậu Lâm yên tâm, cách này chắc chắn hữu dụng!"

Đường Quế Hùng tràn đầy tự tin: "Xã hội hiện tại, những người quan tâm đến tin tức truyền thông, ví dụ như các loại Nhật báo Kim Lăng, thời sự Đan Đồ, không hơn người xem các video ngắn của cậu là bao nhiêu".

"Nếu như chính quyền trợ giúp nhà họ Hồng chặn đứng dư luận, vậy thì chúng ta liền làm truyền thông mới trỗi dậy, ví dụ như video ngắn, hoặc là livestream... Lần nữa khuếch trương lại dự luận".

"Vả lại, chuyện này chỉ có thể là cậu Lâm làm thôi! Người khác không làm được đâu!"

"Có điều, lát nữa cậu Lâm dù sao cũng không nên vạch trần do chính quyền chặn đứng dư luận, mà phải nói là nhà họ Hồng, hiểu không?"

Ánh mắt Lâm Hàn chợt động, gật đầu nói: "Đã biết".

"Chúng ta đã ra giá cao để mua chuộc bên livestream và video ngắn đứng nhất nhì Hoa Hạ, chỉ cần cậu Lâm công chiếu sẽ lập tức được đề cử, đến khi đó sẽ có hơn trăm triệu khán giả nhìn thấy cậu".

"Cậu Lâm, cậu phải chuẩn bị sẵn sàng nhé!"

"Được rồi".

Cốc cốc cốc!

Tiếng gõ cửa lại vang lên.

Cửa phòng được mở ra, một người trong Tôn Hàn Các đi vào nói:

"Anh Hàn, đã tìm thấy những người đó rồi".

Theo sau là ba người bước vào.

Gồm hai nam một nữ, tất cả đều tầm 50 tuổi, mặt mũi gầy guộc, quần áo chấp vá, trông rất tàn tạ.

"Trong ba người này, hai người bên trái bảo vợ họ là công nhân của nhà máy Hồng Chính, bị bóc lột đến mức một người làm việc kiệt sức mà chết, một người thì tự sát. Đến tận bây giờ, nhà họ Hồng chưa từng cho họ một lời giải thích, cũng như không nhận được một đồng bồi thường nào".

Người Tôn Hàn Các nói:

"Người bên phải thì có một người con trai mới 15 tuổi, là một công nhân chưa vị thành niên, cũng bị vắt kiệt sức lao động mà chết".
Chương 407: Tôi sẽ đòi lại công bằng cho mọi người!

“Ba người này là anh em của Tôn Hàn Các, họ lái xe xuyên đêm từ Dự Tỉnh, Tô Tỉnh và Cán Tỉnh đến đây”, Tôn Hàn Các lại nói.

Lâm Hàn nhìn ba người, mỉm cười hiền hoà:

“Tôi hy vọng ba người có thể giúp đỡ tôi, sau khi xong việc, tôi sẽ đưa mỗi người 5 triệu tệ”.

“Tôi không cần tiền! Tôi chỉ cần công bằng!”

Người phụ nữ ở bên trái nói, đôi mắt ngấn lệ đầy đau buồn và tức giận:

“Con trai tôi mới 15 tuổi, nó bị người ở nhà máy của nhà họ Hồng dụ dỗ lừa đến làm lao động trẻ em, làm được nửa tháng thì chết vì kiệt sức”.

“Tôi muốn báo cảnh sát, nhưng còn chưa đến cửa đồn cảnh sát đã bị người nhà họ Hồng chặn lại, đánh cho một trận. Chuyện này đã qua ba năm rồi, nhưng đến giờ tôi vẫn chưa quên!”

“Ba năm nay, tôi sống dưới sự giám sát của nhà họ Hồng, hễ phát hiện tôi báo cảnh sát là họ sẽ đánh đập tôi!”

Người phụ nữ xắn tay áo lên, lộ ra một vết sẹo gớm ghiếc:

“Đây là do người nhà họ Hồng dùng dao gọt dưa cắt chém tôi… Tôi chỉ là một người dân thường, dù trong lòng có hận hơn nữa nhưng không có quan hệ , không có tiền bắt nhà họ Hồng chịu trừng phạt!”

“Vậy nên tôi không cần tiền, tôi chỉ cần lẽ phải, lấy lại công bằng cho con trai tôi!”

“Tôi nghe nói mọi người có thể giúp tôi nên tôi đến đây…”

Nói đến đây, người phụ nữ nhỏ giọng khóc thút thít.

“Dì à, tôi sẽ trả lại công bằng cho dì”.

Lâm Hàn nhìn người phụ nữ rồi nói một cách nghiêm túc.

“Tôi cũng chỉ cần đòi lại công bằng!”, một người đàn ông ở bên cạnh cũng lên tiếng:

“Vợ tôi làm việc tại nhà máy nhà họ Hồng ở Kim Lăng cách Cán Tỉnh không xa, nhưng nào biết đây là một nhà máy độc ác! Lãnh đạo của họ cũng độc ác!”

“Vợ tôi làm việc ở nhà máy đó nhưng bị giám đốc nhà máy cưỡng bức, vì giám đốc đó là họ hàng xa của nhà họ Hồng, vậy nên chuyện này cũng không thể giải quyết được”.

Người đàn ông đó nắm chặt tay, nghiến răng nghiến lợi, trong mắt đầy căm hận:

“Vợ tôi bị làm nhục rồi nghĩ quẩn, tự sát trong căn nhà cho thuê, một tuần sau mới phát hiện ra thi thể… Sau đó tôi đến tìm giám đốc nhà máy”.

“Giám đốc đó ngồi trong BMW, tay ôm một người phụ nữ mới, cười nhạo tôi rồi ra lệnh cho đàn em đánh tôi”.

“Tôi muốn báo cảnh sát nhưng bị nhà họ Hồng bắt cóc, đưa về nhà ngay trong đêm. Người nhà họ Hồng nói nếu tôi dám báo cảnh sát nữa, họ sẽ ném tôi xuống sông… Dù sao tôi cũng chỉ là một người dân thường, chết thì chết, cũng chẳng ai biết…”

“Tôi hận!”

“Tôi hận vì khi đó không mang dao tới trước mặt tên giám đốc kia! Nếu có dao thì tôi đã xông vào chém chết tên cầm thú bạo hành vợ tôi rồi!”

Cuối cùng, nước mắt người đàn ông không ngừng chảy xuống, anh ta gào khóc lớn.

Nước mắt đàn ông không dễ rơi, đó chỉ là vì chưa đến mức đau buồn.

“Tôi đến đây cũng chỉ muốn đòi lại công bằng! Tôi không cần tiền!”

Người đàn ông cuối cùng nhìn Lâm Hàn, nghiêm túc bảo:

“Vợ tôi cũng làm ở nhà máy nhà họ Hồng rồi kiệt sức mà chết. Tôi muốn báo cảnh sát nhưng không được, nhà họ Hồng giam tôi trong một căn phòng nhỏ màu đen suốt nửa tháng, còn đánh gãy tay trái của tôi”.

“Họ đe doạ nếu tôi báo cảnh sát thì sẽ chôn sống tôi…”

“Chuyện này đã trôi qua năm năm rồi, nhưng đến giờ tôi vẫn không quên được hình bóng vợ tôi!”

Trong mắt người đàn ông đầy vẻ tự trách:

“Nhưng tôi chỉ là một nhân vật nhỏ bé, bất tài, vô dụng, tôi không thể đòi lại công bằng cho vợ mình!”

“Người của cậu nói có thể đòi lại công lý cho tôi! Tôi cầu xin cậu hãy giúp tôi với!”

Nói đến câu cuối, người đàn ông quỳ xuống trước mặt Lâm Hàn, nước mắt chảy dài.

Lâm Hàn bước tới đỡ anh ta dậy.

Nhìn ba người này, tâm trạng Lâm Hàn cũng lên xuống thất thường, không chỉ ba công nhân chết trong nhà máy độc ác kia của nhà họ Hồng, Lâm Hàn đã điều tra, phát hiện có gần một trăm người.

Chỉ là ba người này có thể tìm được anh.

Những người còn lại chắc chắn cũng muốn trả thù, muốn đòi lại công bằng, thế nhưng không ai giúp họ.

Có thể cả đời này họ sẽ sống trong sự ân hận, tự trách, đau buồn và tức giận, họ cũng muốn trả thù, muốn đòi lại công lý nhưng không có ai giúp.

Lâm Hàn đỡ ba người dậy, anh nhìn họ rồi nghiêm túc bảo:

“Tôi sẽ đòi lại công bằng cho mọi người!”

“Cậu Lâm, thiết bị đã điều chỉnh xong, có thể bắt đầu livestream rồi”.

Đường Quế Hùng nhìn thời gian, bây giờ đã là 2 giờ 50, sau đó ông cụ nói với Lâm Hàn.

“Được!”

Lâm Hàn gật đầu, tìm một chiếc khẩu trang đen rồi đeo lên mặt, anh bước tới ngồi xuống trước máy quay đã được đặt sẵn vị trí.

“Bắt đầu!”

Đường Quế Hùng nhấn nút camera.

“Xin chào mọi người, tôi là anh trai chạy Rolls-Royce nổi tiếng trên mạng đây, bây giờ tôi sẽ livestream toàn hệ thống mạng lưới. Đây là chứng minh thân phận, tôi đã nhận được hai huy chương Giải thưởng Công dân Tốt…”

Lâm Hàn chậm rãi nói trước ống kính, cầm trên tay hai tấm huy chương.

Cùng lúc này.

Trên băng biểu ngữ của tất cả các phòng livestream, hay trang đầu các nền tảng phát sóng trực tiếp phổ biến ở Hoa Hạ như app Sa Ngư, app Hồ Nha, app Đậu Ngư đều có dòng chữ “Phát sóng trực tiếp toàn hệ thống mạng của anh trai chạy Rolls-Royce nổi tiếng trên mạng”.

Đây là đề xuất phát sóng trực tiếp lớn nhất của nền tảng phát sóng trực tiếp.

Mà app Tiktok, Douyin, Kuaishou, Huoshan, những video đẹp của Hoa Hạ …

Mười ứng dụng đứng đầu trong bảng xếp hạng video ngắn đều có đề xuất phát sóng trực tiếp.

Anh trai chạy Rolls-Royce livestream trên toàn bộ hệ thống mạng!

Dân số của Hoa Hạ là 1,4 tỷ người.

Đối tượng sử dụng của Hồ Nha, Đậu Ngư chủ yếu là giới trẻ. Douyin, Kuaishou thì bao gồm từ thanh niên đến trung niên, thậm chí cả người già!

Cộng hai phân loại này lại, tổng cộng có năm, sáu trăm triệu người!

Tại thời điểm này đã có 300 triệu người đang xem các app livestream và app video ngắn.

“Sao cơ? Anh trai chạy Rolls-Royce bí ẩn nổi tiếng trên mạng livestream ư?”

“Má ơi, thần tượng của tôi livestream, có thật không đó?”

Tất cả những người dùng nhìn thấy dòng đề xuất livestream trên toàn Hoa Hạ lập tức sục sôi!

“Háo hức! Háo hức quá! Tim tôi đập nhanh quá, không ngờ anh trai chạy Rolls-Royce, thần tượng của tôi lại livestream!”

“Nhấp vào xem thế nào!”

“Ahhh! Anh trai chạy Rolls-Royce giàu có lại có tài đang livestream! Bạch mã hoàng tử của tôi! Trái tim thiếu nữ của tôi đập loạn nhịp mất rồi!”

“Người tình trong mộng của tôi đang livestream!”

“Anh trai chạy Rolls-Royce luôn vô cùng bí ẩn, trên mạng chỉ có vài video ngắn về anh ấy, không ngờ hôm nay anh ấy lại livestream!”

“Mấu chốt là anh ấy còn livestream toàn bộ hệ thống mạng cơ, tất cả các nền tảng phát sóng trực tiếp lớn, các trang web video ngắn đều có đề xuất livestream! Đúng là thần tượng của tôi! Xưa nay chưa từng có, sau này không có ai!”

“Livestream trên toàn hệ thống mạng luôn! Ngầu! Tôi chưa từng thấy người nào có ảnh hưởng có thể livestream trên tất cả các nền tảng lớn trên toàn mạng thế này!”

“Vào xem thử đi, tôi muốn tặng quà cho thần tượng của mình!”

“Cuối cùng cũng được thấy diện mạo thật của anh trai chạy Rolls-Royce rồi!”



Ngay lúc này, những người dùng nhìn thấy đề xuất phát sóng trực tiếp, đặc biệt là những người hâm mộ anh trai chạy Rolls-Royce đồng loạt nhấp vào màn hình, vào phòng livestream!

Khán giả trên toàn bộ nền tảng ngay lập tức vượt quá 100 triệu người.

“Mẹ nó, lag quá!”

“Bao nhiêu người xem thế này, lag hết rồi!”

“Tôi dùng Hồ Nha bao lâu nay, chưa thấy bị lag thế này bao giờ!”



Những người xem bấm vào thì thấy phòng livestream đã bị lag, màn hình rất nhoè!

“Quá ngầu, không hổ là thần tượng của tôi, livestream thôi cũng khiến máy chủ nền tảng nổ tung!”

“Người nổi tiếng trên mạng là ai? Người có lượng truy cập cao nhất là ai? Chính là anh trai chạy Rolls-Royce!”
Chương 408: Dân chúng phẫn nộ

“Không ngờ cậu Lâm vừa livestream đã có nhiều khán giả đến vậy!”

Đường Quế Hùng cầm điện thoại, nhìn phòng livestream của Lâm Hàn trên app Sa Ngư mà sốc.

Ông không ngờ anh trai chạy Rolls-Royce nổi tiếng trên mạng, cũng chính là thân phận khác của Lâm Hàn lại có tầm ảnh hưởng lớn đến vậy.

“Chỉ riêng khán giả xem trên nền tảng Sa Ngư đã hơn 20 triệu người rồi!”

“Cộng thêm các nền tảng lớn khác, ước tính có thể vượt qua 100 triệu người! Những người sử dụng phần mềm video ngắn hoặc phần mềm livestream của Hoa Hạ, cứ 10 người chắc lại có 1 người đang xem Lâm Hàn livestream!”

Đường Quế Hùng ngưỡng mộ, suy nghĩ một chút cũng hiểu được.

Lâm Hàn khác với những người nổi tiếng trên mạng khác.

Những người nổi tiếng trên mạng kia, về cơ bản ai cũng như ai, khoe khoang sự giàu có của mình, bật chế độ làm đẹp lên rồi khoe nhan sắc, bán đồ này kia, dựa vào những người đẹp đi đường để livestream…

Mà Lâm Hàn có bản chất khác với những người này.

Mặc dù giàu có nhưng anh khiêm tốn, không bao giờ khoe của, các video đều do người khác quay được, bản thân anh còn không biết là ai quay.

Thứ hai, Lâm Hàn là một streamer đầy năng lượng tích cực, anh khác với những streamer khoe khoang năng lượng, quay những video không chân thực đó, anh làm về sự thật, hai huy chương Giải thưởng Công dân Tốt chính là minh chứng rõ ràng nhất.

Vì vậy Lâm Hàn mới có nhiều fan cứng cuồng nhiệt đến thế, vừa livestream trên toàn mạng đã có rất nhiều người xem.

“Cậu Lâm đúng là người có ảnh hưởng sâu rộng mà!”

Nhìn chàng thanh niên trước mặt, Đường Quế Hùng cảm thán, trong mắt ông cụ lộ vẻ tin phục, đây là sự tin phục, kính tọng từ tận thâm tâm ông.

“Cậu Lâm, không ổn, bị lag rồi, tôi nghi ngờ máy chủ đã nổ tung!”

Đường Quế Hùng lại nhìn vào điện thoại, sắc mặt hơi thay đổi.

Vì màn hình bị lag nên Lâm Hàn không nhìn rõ.

Quá nhiều người.

“Hiện tôi đang bàn với nhân viên quản lý các trang web livestream và video, bảo họ mở thêm máy chủ, đảm bảo chất lượng để có thể tiếp tục livestream!”

Đường Quế Hùng lấy điện thoại ra bắt đầu liên lạc.

Khoảng năm phút sau, tình trạng lag mới từ từ biến mất.

Tin tức vừa được đưa ra, mỗi trang web livestream và video đều tăng thêm 6 máy chủ nữa để đảm bảo Lâm Hàn có thể livestream ổn định.

“Cuối cùng cũng không lag nữa!”

“Thần tượng của tôi xịn quá, livestream thôi cũng khiến máy chủ nổ tung!”

“Đúng là thần tượng của tôi!”

“Tặng quà thôi!”



Quà tặng bắt đầu xuất hiện trên các phòng livestream lớn, kín hết màn hình.

Đèn huỳnh quang, xe thể thao, bản đồ kho báu, shark ball…

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, chỉ quà thôi đã có giá trị lên đến hàng triệu tệ.

Khán giả còn phát hiện anh trai chạy Rolls-Royce không để lộ hết khuôn mặt, anh đeo khẩu trang, chỉ để lộ mỗi đôi mắt trong veo.

“Anh trai chạy Rolls-Royce, lần này anh định livestream gì thế?”

“Tôi muốn nghe anh đàn guitar bài 'Marriage d'Amour', bài hát này đêm nào cũng cùng tôi đi vào giấc ngủ đó!”

“Anh tháo khẩu trang ra đi, anh trai chạy Rolls-Royce, em muốn được nhìn thấy mặt anh!”

“Chắc chắn sẽ rất đẹp trai!”

“Bạch mã hoàng tử của tôi!”



“Buổi livestream lần này không phải để thể hiện tài năng của tôi, cũng không phải để trò chuyện với mọi người, cũng không phải để bán sản phẩm, tôi chỉ muốn nói với mọi người vài chuyện”.

Lâm Hàn chậm rãi lên tiếng, sau đó anh giơ tay ra hiệu.

Ba người đến từ tỉnh khác bước tới, Lâm Hàn cho người mang ghế tới để họ ngồi cạnh mình.

Lâm Hàn nói những gì anh muốn nói ra.

“Không phải chứ, chỉ để nói vài chuyện thôi ư?”

Ban đầu khán giả đều rất ngạc nhiên, dù sao livestream trên toàn hệ thống mạng, quy mô lớn như thế mà chỉ để nói vài chuyện, việc này có chút việc bé xé ra to.

Nhưng sau khi nghe xong, khán giả đang xem livestream dần trở nên phẫn nộ.

“Sao cơ? Sao tôi không thấy bài viết về nhà máy độc ác của nhà họ Hồng này?”

“Nhưng nghĩ cũng đúng, mỗi ngày ở nhà tôi đều chơi game, xem livestream, cũng không để ý mấy chuyện này!”

“Vấn đề là, anh trai chạy Rolls-Royce nói nhà họ Hồng đã kiểm soát dư luận! Mọi tin tức tiêu cực về nhà họ đều đã bị xoá!”

“Tẩy chay nhà máy độc ác của nhà họ Hồng!”

“Mỗi ngày công nhân làm việc hơn 12 giờ đồng hồ, thế nhưng lương chỉ có 3, 4 ngàn, đúng là bóc lột sức lao động!”



Sau khi nghe xong hết, phòng livestream đã dấy lên một cơn giận dữ rất lớn, mọi người liên tục bình luận chửi bới nhà họ Hồng.

“Nhà họ Hồng có còn lương tâm không hả?”

“Ăn bánh bao máu không sợ xuống địa ngục à?”

“Fuck, tẩy chay nhà họ Hồng!”



Những bình luận trong phòng livestream đều thể hiện sự phẫn nộ ngút trời của cư dân mạng.

Ai cầm điện thoại cũng có thể cảm nhận được cơn tức giận ập vào mặt.

Khán giả không ngờ rằng trong xã hội hiện đại lại xảy ra chuyện thế này.

“Hay lắm!”

Đường Quế Hùng nhìn vào dòng bình luận rồi gật đầu:

“Trước kia những tin tức tiêu cực về nhà máy nhà họ Hồng chỉ được lan truyền ở Hoa Đông, nhưng bây giờ đã lan truyền khắp cả nước. Dư luận lần này phạm vi rất lớn, không thể ém được”.

Sau khi nói xong chuyện về nhá máy độc ác, Lâm Hàn lại chĩa máy quay vào ba người để họ kể chuyện vợ và con mình đã kiệt sức mà chết ở nhà máy nhà họ Hồng.

“Ahhh! Nhà máy nhà họ Hồng còn để có công nhân bị kiệt sức mà chết, hơn nữa còn doạ đánh người khác, không cho báo cảnh sát!”

“Việc làm của nhà họ Hồng còn không bằng loài cầm thú!”

“Nhà họ Hồng không nên tồn tại trên đời!”

“Đáng thương! Quá đáng thương! Nếu vợ con tôi chết ở nhà máy này thì tôi cũng không muốn sống nữa! Tôi không dám tưởng tượng cảm giác tuyệt vọng này!”

“Nhà họ Hồng làm chuyện này không sợ gặp quả báo à?”

“Đây là đang giết người đó!”



Nghe ba người kia kể xong, cư dân mạng càng tức giận hơn, một số người nghe xong câu chuyện thảm thương của ba người họ đều bật khóc, hận nhà họ Hồng muốn chết.

“Nhà họ Hồng nên bị tiêu diệt!”

“Tẩy chay nhà họ Hồng! Đả đảo nhà họ Hồng!”

“Đòi công bằng! Đòi nhà họ Hồng trả công bằng!”

“Nhà họ Hồng sẽ không cho rằng khống chế dư luận, rồi cho công nhân thêm 100 ngàn tệ tiền trợ cấp là chuyện xấu trước đây cứ thế qua đi đấy chứ?”

“Ngây thơ! Quá ngây thơ! Tôi muốn báo cảnh sát, cho dù không phải người cùng tỉnh, tôi cũng phải báo cảnh sát đến bắt nhà họ Hồng!”

“Không bằng cầm thú!”

“Con người làm gì, ông trời đều thấy cả!”

“Công lý sẽ không vắng mặt!”



Dân chúng ầm ầm nổi giận, đồng loạt muốn tẩy chay nhà họ Hồng, đòi lại công bằng cho ba người, đòi lại công lý cho những người lao động đã chết!

Từ lúc Lâm Hàn livestream kể chuyện này đến giờ là khoảng 20 phút.

Mà trong 20 phút này, lượt hot search trên weibo trong 24 giờ đã âm thầm thay đổi.

Hot search số 1, anh trai chạy Rolls-Royce livestream toàn mạng!

Hot search số 2, nhà máy nhà họ Hồng, công nhân lao động chết vì kiệt sức!

Hot search số 3, tẩy chay nhà máy độc ác, đòi lại công bằng cho người lao động!

Trong 20 phút ngắn ngủi này, ba tin tức dồn dập trở thành hot search trên weibo, ngay cả nhân viên quản lý phụ trách hot search cũng không phản kịp ứng.

Bởi vì nó quá nhanh!

Hơn nữa cũng không có ai liên lạc với họ, việc này hoàn toàn do quần chúng tự đăng! Không có tập đoàn nào đứng phía sau cả!

Cả Hoa Hạ đều đang rất căm giận nhà họ Hồng, họ muốn tẩy chay nhà họ Hồng, đòi lại công lý!

Dưới mỗi hot search đều có hàng chục ngàn bình luận!



Trang viên nhà họ Hồng.

“Đã mười giờ rồi, Lâm Hàn vẫn chưa tới”.

Hồng Đạp Thiên nhìn đồng hồ đeo tay: “Giờ này vẫn chưa đến có nghĩa là cậu ta không đồng ý với điều kiện của tôi, nếu đã không thức thời như vậy thì giết bố vợ Lâm Hàn đi!”

“Vâng thưa ông chủ!”

Một người đàn ông mặc đồ đen nhận lệnh rồi bước ra ngoài.
Chương 409: Rắc rối to

Lúc này, Hồng Ngọc ngồi một bên nhàm chán lướt weibo.

"Hửm?"

Ánh mắt cậu ta chợt lóe, chỉ thấy bảng hot search weibo 24 giờ đã thay đổi.

Hot search đứng đầu là: "Anh trai chạy Rolls-Royce livestream toàn bộ các mạng".

Thứ hai là: "Nhà máy nhà họ Hồng vắt kiệt sức lao động".

Thứ ba: "Phản đối nhà máy bóc lột của nhà họ Hồng, vì công nhân đòi lại công đạo!"

"Sao có thể như thế!"

Mắt Hồng Ngọc trợn to khó tin, sắc mặt càng ngày càng khó coi:

"Tại sao chứ? Tại sao tin tức tiêu cực về nhà họ Hồng lại nhảy lên bảng hot search?"

"Không phải ông Thang đã giúp chúng ta khống chế dư luận rồi sao?"

Toàn thân Hồng Ngọc run rẩy, cảm giác như trời sắp sập.

"Ngọc Nhi, sao thế?"

Nhận ra sắc mặt Hồng Ngọc không ngừng thay đổi, Hồng Chính tò mò hỏi.

"Bố ơi, lớn chuyện rồi!"

Lúc này Hồng Ngọc mới kịp phản ứng, việc hệ trọng này cậu ta phải lập tức báo với người lớn trong nhà.

"Bố xem hot search weibo này!"

Hồng Ngọc đưa điện thoại di động đến trước mặt Hồng Chính.

"Ngọc Nhi, bố đã dạy con làm người trên hết là phải biết cách giữ bình tĩnh, có gặp biến cũng không thay đổi sắc mặt, chỉ có thế con cũng không làm được sao?"

"Có chuyện gì mà mặt mày tái mét như vậy, nếu để người ngoài thấy chắc chắn sẽ cười vào mặt con em nhà họ Hồng chúng ta là đồ tầm thường vô dụng mất".

Hồng Chính lắc đầu, đưa mắt nhìn vào bảng hot search weibo trên màn hình điện thoại.

Tức thì, ông ta cũng chết đứng, con ngươi co rút lại, mặt cắt không còn giọt máu.

"Sao có thể như vậy được!"

"Tại sao nhà họ Hồng lại nhảy lên hot search!"

"Hơn nữa còn là tin tức tiêu cực!"

Hồng Chính cao giọng:

"Đợi đã!"

Người đàn ông mặc đồ đen đang đi ra ngoài lập tức dừng bước.

"Anh cả, anh xem cái này này!"

Hồng Chính hít sâu một hơi, đưa điện thoại di động cho Hồng Đạp Thiên.

"Sao thế được?"

Vừa thấy nội dung hot search trên weibo, Hồng Đạp Thiên liền rùng mình, không tài nào tin nổi vào mắt mình.

Ánh mắt ông ta chớp động điên cuồng, suy tính đối sách, trầm giọng nói:

"Không sao đâu! Dù nhà họ Hồng có lên hot search, chúng ta cũng có thể ra giá cao mua lại hot search weibo đổi thành cái khác!"

"Nên biết, hot search trên weibo chỉ cần có tiền là có thể lên. Cũng chỉ cần tiền thì nó sẽ bị đè xuống! Lên hot search thì đã sao?"

"Anh cả nói chí phải!"

Hồng Chính gật đầu: "Nhưng em không ngờ, Lâm Hàn lại vung tiền mua hot search. Điểm mấu chốt này em vẫn hoàn toàn không nghĩ đến".

"Nhưng dù thế đã sao? Bàn về tài lực, thì tài chính của tên Lâm Hàn kia chỉ là dòng suối trước biển lớn là nhà họ Hồng chúng ta!"

"Em lập tức liên lạc với phía người phụ trách weibo, để họ đổi hot search ngay, chuyện này không nên chậm trễ!"

"Ừm, nhanh chóng liên lạc đi", Hồng Đạp Thiên nói: "Càng để lâu sẽ càng có ảnh hưởng xấu".

"Bác Đạp Thiên, còn chuyện này nữa!"

Bỗng nhiên Hồng Phong lên tiếng, tay anh ta đang lướt Tik Tok thì nhìn thấy gợi ý livestream của Anh trai chạy Rolls-Royce.

"Anh trai chạy Rolls-Royce là một người đang nổi tiếng trên mạng, anh ta đang livestream toàn bộ các mạng", Hồng Phong nói với giọng run rẩy:

"Anh ta nói với khán giả trong phòng livestream... chuyện nhà máy của nhà họ Hồng chúng ta, vả lại...vả lại còn tìm được ba người làm nhân chứng. Ba người kia nói người thân họ đều bị nhà máy chúng ta ép chết..."

"Sao hả?!"

Sắc mặt Hồng Đạp Thiên rốt cuộc cũng biến đen, giật lấy điện thoại di động của Hồng Phong xem.

"Hơn 40 triệu người xem sao... Sao lại nhiều như vậy!"

"Trên bình luận đều là lời lẽ mắng nhiếc, muốn phản đối nhà họ Hồng..."

"Hơn nữa còn là livestream một lúc nhiều mạng xã hội, mới chỉ có Tik Tok đã hơn 40 triệu người xem, cộng thêm những trang khác chắc chắn đã hơn...hơn cả trăm triệu người xem!"

Những con số này dường như đang rút cạn hơi sức của Hồng Đạp Thiên.

Cả người ông ta bủn rủn, đặt mông ngồi bịch xuống đất.

"Anh cả!"

"Bác Đạp Thiên!"

Đám người nhà họ Hồng liền bước lên đỡ Hồng Đạp Thiên.

"Rắc rối to... rắc rối to rồi..."

Hai mắt Hồng Đạp Thiên vô hồn, hiện lên nét tuyệt vọng, lẩm bẩm nói:

"Vốn dĩ, những tin tức tiêu cực về nhà họ Hồng chỉ bị phát tán ở Hoa Đông, vì để bảo vệ nhà họ Hồng, ông Thang còn có thể giúp chúng ta ém xuống".

"Nhưng... anh không ngờ Lâm Hàn lại mang chuyện này phát tán khắp Hoa Hạ. Dư luận ở khắp Hoa Hạ... làm sao ông Thang có thể ém xuống được!"

Sắc mặt Hồng Đạp Thiên tái xanh, thở hổn hển nói, đại sảnh giờ đây vô cùng yên tĩnh.

Nhưng ông ta vẫn có thể cảm nhận được ở ngoài trang viên, Kim Lăng, Hoa Đông, và khắp Hoa Hạ ắt hẳn sẽ bị chuyện này làm cho long trời lở đất.

Tất cả mọi người đều đang lên án nhà họ Hồng!

"Khốn! Tên Lâm Hàn kia thật sự quá khốn kiếp! Anh không ngờ cậu ta lại có thể gây ra sóng gió lớn đến vậy! Lại còn mời được Anh trai chạy Rolls-Royce đang nổi tiếng kia nữa!"

"Hơn nữa, còn chưa đến 1 tiếng đồng hồ!"

Chỉ trong chớp mắt, Hồng Đạp Thiên liền có cảm giác như đang đứng trên núi cao mà ngã xuống đáy vực vậy.

Vừa rồi, ông ta còn vô cùng đắc ý ra điều kiện với Lâm Hàn.

Nhưng bây giờ, nhà họ Hồng bỗng nhiên lại bị tai họa ngập đầu.

Tất cả những chuyện này xảy ra còn chưa đến 30 phút, nhanh đến nỗi ông ta còn chưa kịp phản ứng.

"Nhanh đi mời ông Thang! Mời ông Thang đến đây, anh muốn bàn bạc tìm hướng giải quyết với ông ấy!"

Hồng Đạp Thiên quát to, dường như phải lập tức bắt lấy ngọn rơm cứu mạng mày.

"Vâng! Anh cả!"

Hồng Chính tức tốc lấy điện thoại gọi vào số văn phòng lãnh đạo thành phố.

"Alo", cuộc gọi vừa kết nối, liền có giọng nói vang lên.

"Tôi muốn gặp ông Thang!"

Hồng Chính nghiêm nghị nói.

"Là nhà họ Hồng à? Tôi là thư ký của ông Thang, vừa rồi ông Thang đã bị người trên Bộ gọi đi nói chuyện, trước khi đi vẻ mặt ông Thang rất khó coi, bảo tôi báo với mấy người nhà họ Hồng".

Trong điện thoại là giọng nói lạnh tanh của thư ký:

"Phạm vi ảnh hưởng chuyện này đã lan rộng khắp cả nước, bản thân ông ấy còn khó giữ, vì thế người nhà họ Hồng tự giải quyết ổn thỏa đi".

Dứt lời là tiếng tít tít tít...

Điện thoại đã bị ngắt kết nối.

"Tự...tự giải quyết ổn thỏa..."

Người nhà họ Hồng ngây ra tập thể.

"Nói thế thì chuyện này ngay cả ông Thang cũng không nhúng tay vào được..."

Trán Hồng Đạp Thiên đổ mồ hôi hột.

Chuyện đến mức này đã nằm ngoài tầm kiểm soát rồi, phạm vi dư luận gần như đã lan rộng khắp cả nước, lúc này ông ta cũng chỉ biết bó tay chịu trận.

Đành trơ mắt nhìn sự tình ngày một nghiêm trọng hơn, sau cùng nhà họ Hồng sẽ phải chịu tổn thất nghiêm trọng, thậm chí là...sụp đổ!

Bỗng nhiên, điện thoại di động của Hồng Đạp Thiên reo lên.

"Là Thẩm Hoài Xuân gọi đến!"

Ánh mắt Hồng Đạp Thiên chợt sáng lên, vô cùng mừng rỡ, Thẩm Hoài Xuân và ông ta cũng cùng là ông chủ thế gia.

Có điều lai lịch người này khá bí ẩn, nghe nói phía sau còn có một nhân vật cực lớn chống lưng.

Cho nên, nhà họ Thẩm chỉ trong hơn 20 năm đã phát triển thành thế gia, tất cả mọi thứ đều do ông lớn kia đứng sau dìu dắt và trợ giúp.

"Quan hệ giữa nhà họ Hồng và nhà họ Thẩm từ trước đến nay cũng không tệ, nhà họ Thẩm cũng có không ít sản nghiệp ở Kim Lăng. Lần này Thẩm Hoài Xuân gọi đến chẳng lẽ muốn ra tay tương trợ sao?"

Hồng Đạp Thiên mở cờ trong bụng, nếu có thể được ông lớn sau lưng nhà họ Thẩm ra tay giúp đỡ, ông ta tin rằng nhà họ Hồng có thể vượt qua được cửa ải khốn khó này.

Ông ta ấn nhận cuộc gọi, niềm nở nói:

"Alo, anh Thẩm à!"

"Anh gọi điện cho tôi chắc hẳn cũng đã biết nhà họ Hồng gặp phải rắc rối rồi đúng không. Cuộc điện thoại này của anh Thẩm có phải là muốn ra tay trợ giúp nhà họ Hồng của tôi không?"

"Anh Thẩm yên tâm, chỉ cần anh mời ông lớn đứng sau nhà anh chịu hỗ trợ tôi, điều kiện gì cũng có thể bàn!"
Chương 410: Tuyên chiến

Trong lời Hồng Đạp Thiên nói mang theo chút khẩn cầu.

Ông ta cũng tin Thẩm Hoài Xuân sẽ đồng ý.

Thẩm Hoài Xuân là người đứng đầu nhà họ Thẩm, cân nhắc mọi việc đều dựa trên lợi ích gia tộc, mà hiển nhiên chuyện này có lợi cho nhà họ Thẩm thì sao lại không đồng ý?

“Ông chủ Hồng, tôi gọi tới không phải để giúp ông”.

Giọng nói lạnh như băng của Thẩm Hoài Xuân truyền đến.

“Hử? Vậy ông gọi cho tôi làm gì?”

Hồng Đạp Thiên sững sờ trong giây lát.

“Tuyên chiến”.

Giọng nói bình tĩnh nhưng lạnh lùng tàn nhẫn, đằng đằng sát khí.

“Tuyên chiến…”

Hồng Đạp Thiên trố mắt ngạc nhiên.

“Đúng vậy, lát nữa nhà họ Thẩm sẽ tổ chức cuộc họp báo tuyên bố với công chúng. Chúng tôi sẽ cắt đứt mọi quan hệ hợp tác với nhà họ Hồng, đồng thời gửi lời tuyên chiến!”, Thẩm Hoài Xuân lạnh giọng nói:

“Nhà họ Thẩm sẽ tiến quân, cạnh tranh để giành thị phần với sản nghiệp của nhà họ Hồng ở Kim Lăng, thậm chí là toàn bộ Hoa Đông”.

“Dự án bất động sản, nhà họ Thẩm tôi cũng sẽ cạnh tranh đấu thầu với ông”.

“Về tài chính, nhà họ Thẩm sẽ giành khách hàng với nhà họ Hồng”.

“Còn giải trí, nhà họ Thẩm tôi sẽ không tiếc chi phí để cạnh tranh khán giả với nhà họ Hồng… Tóm lại, chúng tôi sẽ cạnh tranh với tất cả sản nghiệp mà nhà họ Hồng có. Những ngành mà nhà họ Hồng của ông sẽ phát triển trong tương lai, nhà họ Thẩm tôi cũng sẽ cạnh tranh, còn sống là còn chiến!”

“Còn sống là còn chiến!”

Nghe thấy mấy chữ này, con ngươi Hồng Đạp Thiên hơi co lại, sống lưng trở nên lạnh lẽo.

Thế lực của nhà họ Hồng với nhà họ Thẩm là kẻ tám lạng, người nửa cân.

Nhà họ Thẩm cạnh tranh với nhà họ Hồng tương đương với việc sẽ đánh nhau trong giới kinh doanh, đây chắc chắn là cách làm giết địch một ngàn, mình tổn tám trăm.

Sao Thẩm Hoài Xuân lại làm thế?

“Thẩm Hoài Xuân, ông không bị điên chứ? Cho dù bây giờ nhà họ Hồng của tôi đang bị đẩy vào tầm ngắm của dư luận toàn Hoa Hạ, nhưng chuyện này còn chưa kịp lắng xuống mà nhà họ Thẩm đã tuyên chiến với tôi, không sợ ảnh hưởng đến bản thân à?”

“Nhà họ Hồng tôi vẫn chưa sụp đổ mà ông đã nóng lòng muốn chia bánh rồi à? Haha!”

“Thẩm Hoài Xuân, ông nóng lòng quá đấy, không ngờ ông lại nhân lúc tường đổ mà đẩy theo. Nhưng nhà họ Hồng tôi cũng không phải tường, mà là một toà nhà!”

“Chỉ dựa vào một mình nhà họ Thẩm ông thì làm sao có khả năng khiến nhà họ Hồng tôi bị tiêu diệt? Trừ khi ông có thể liên thủ với nhà họ Hạ, nhưng người đứng đầu nhà họ Hạ - Hạ Đạt xưa nay việc gì không có lợi ích sẽ không làm, suy nghĩ vấn đề chín chắn, trưởng thành, sẽ không liên thủ với ông đâu”.

Hồng Đạp Thiên chế nhạo.

Mà Thẩm Hoài Xuân thì đã cúp máy.

Sau đó điện thoại Hồng Đạp Thiên lại đổ chuông.

“Hế?”

Nhìn thấy dãy số trên màn hình, mí mặt Hồng Đạp Thiên giật giật, trong lòng có một dự cảm không lành.

“Ông chủ Hạ”.

Hồng Đạp Thiên nghe máy.

Đây là số điện thoại của nhà họ Hạ, một trong ba thế gia lớn ở Hoa Đông.

Nhà họ Hạ nằm ở tỉnh Chiết Giang, lịch sử lâu đời, có rất nhiều cảng thuộc quyền kiểm soát của mình, so với nhà họ Hồng thì hơn hẳn một bậc.

“Ông chủ Hồng, bắt đầu từ hôm nay nhà họ Hạ tôi tuyên chiến với ông”.

Ngay khi cuộc gọi được kết nối, giọng nói uy nghiêm của Hạ Đạt, người đứng đầu nhà họ Hạ vang lên, ông ta rất trực tiếp:

“Trận chiến này nhà họ Hồng ông chưa bị tiêu diệt thì nhà họ Hạ tôi sẽ tiếp tục chiến đấu không dừng lại! Ba thế gia lớn ở Hoa Đông chắc chắn sẽ trở thành hai thế gia!”

Ông ta nói xong, không đợi Hồng Đạp Thiên lên tiếng đã cúp máy.

Âm thanh cuộc gọi kết thúc vang lên, “tút tút tút”.

Ầm!

Toàn thân Hồng Đạp Thiên run lên, sắc mặt tái nhợt chỉ trong chốc lát, người run lẩy bẩy.

“Anh cả, có chuyện gì vậy?”

“Bác Đạp Thiên!”

Mọi người trong phòng khách nhìn thấy sắc mặt Hồng Đạp Thiên đều bị sốc.

Hồng Đạp Thiên là trụ cột của nhà họ Hồng, lúc nào cũng đứng rất vững vàng, hiên ngang, đây là lần đầu tiên họ thấy vẻ mặt Hồng Đạp Thiên có sự thay đổi lớn đến vậy.

“Kết thúc rồi, kết thúc thật rồi!”

Trong mắt Hồng Đạp Thiên hiện rõ vẻ tuyệt vọng, miệng lẩm bẩm:

“Vừa rồi nhà họ Thẩm và nhà họ Hạ ở Hoa Đông đồng thời tuyên chiến với nhà họ Hồng chúng ta! Hơn nữa họ còn nói còn sống là còn chiến!”

“Hả?”

Nghe thấy câu này, tất cả mọi người đều biến sắc.

“Hai gia tộc này thừa dịp cháy nhà hôi của đây mà!”

Hồng Phong tức giận đập bàn.

“Lẽ nào nhà họ Hồng chúng ta thật sự sắp bị tiêu diệt rồi…”, vẻ mặt Hồng Chính suy sụp.

“Anh cả, dù sao trận chiến còn chưa bắt đầu, chúng ta phải lập tức nghĩ cách đối phó chuyện này!”

Hồng Chính trầm mặt nói.

“Đúng, chúng ta nhất định phải nghĩ cách đối phó, không thể cứ thế trơ mắt nhìn nhà họ Hồng bị tiêu diệt! Như vậy anh không có mặt mũi để gặp bố!”, Hồng Đạp Thiên lập tức nói.

“Chuyện này đều do Lâm Hàn có thể mời được anh trai chạy Rolls-Royce! Nếu chúng ta cầu xin Lâm Hàn…”, Hồng Chính sờ cằm.

“Có lý!”

Hai mắt Hồng Đạp Thiên sáng lên: “Nếu Lâm Hàn đồng ý chuyện này, bảo cậu ta tìm anh trai chạy Rolls-Royce livestream lần nữa, giải thích với dân chúng rằng nội dung buổi livestream vừa rồi đều là giả, vậy chẳng phải vấn đề dư luận ở Hoa Hạ sẽ được giải quyết rồi ư?”

Nghĩ vậy, Hồng Đạp Thiên lập tức gọi cho Lâm Hàn:

“Alo cậu Lâm, tôi là Hồng Đạp Thiên”.

Điện thoại vừa được kết nối, giọng Hồng Đạp Thiên lập tức vang lên, giọng ông ta có chút yếu ớt.

“Có chuyện gì không?”

Lâm Hàn hờ hững trả lời.

“Cậu Lâm, tôi thừa nhận đã đánh giá thấp năng lực của cậu, không ngờ cậu có thể mời được anh trai chạy Rolls-Royce nổi tiếng trên mạng, đồng thời mở rộng phạm vi dư luận ra toàn quốc. Nhà họ Hồng không chịu nổi nữa”.

Hồng Đạp Thiên cố nặn ra một nụ cười rồi cười làm lành nói:

“Lần này tôi gọi tới là muốn cầu xin cậu Lâm dừng tay, bảo anh trai chạy Rolls-Royce thu lại buổi livestream, coi như chưa có chuyện gì xảy ra”.

“Đương nhiên chắc chắn sẽ có lợi ích. Nhà họ Hồng tôi sẵn sàng bồi thường cho cậu 2 tỷ tệ, anh trai chạy Rolls-Royce 1 tỷ tệ. Ngoài ra, toàn bộ bệnh viện Hoa Đông đều sẽ cho cậu đưa thiết bị xạ trị kim loại Californium vào sử dụng”.

“Cậu Lâm, cậu thấy thế nào?”

Hồng Đạp Thiên cười tít mắt.

Ông ta tin Lâm Hàn sẽ đồng ý.

Lâm Hàn gây rắc rối cho nhà họ Hồng, suy cho cùng cũng vì thiết bị xạ trị bằng kim loại Californium khiến anh tổn thất hàng trăm triệu tệ.

Nhưng nhà họ Hồng sẵn sàng bồi thường 2 tỷ tệ, số tiền này đủ để bù vào tổn thất.

Quan trọng hơn là thế gia nhà họ Hồng lại cúi đầu trước một doanh nhân bình thường nhỏ bé, chuyện này đủ để anh khoe khoang cả đời.

Sao Lâm Hàn lại không đồng ý chuyện tốt thế này chứ?

Nhưng Hồng Đạp Thiên thầm quyết định, sau khi sự việc hoàn toàn lắng xuống, ông ta sẽ mời những người trong Vùng Xám đến xử Lâm Hàn, khiến anh biến mất khỏi thế gian mà thần không biết quỷ không hay.

Thế gia không thể bị xúc phạm!

“Tôi từ chối”.

Giọng nói lạnh nhạt của Lâm Hàn vang lên.

“Từ chối?”

Hồng Đạp Thiên ngây người, nghĩ rằng mình đã nghe nhầm.

“Cậu Lâm, tại sao cậu lại từ chối? Chuyện này có rất nhiều lợi ích với cậu! Hơn nữa cậu đừng quên bố vợ cậu vẫn đang trong tay tôi!”

Hồng Đạp Thiên lên tiếng, nói đến câu cuối, giọng ông ta lạnh đi vài phần, mang theo ý đe doạ.

“2 tỷ ông nói, trong mắt tôi chỉ là một con số nhỏ”.

Lâm Hàn thờ ơ bảo: “Tôi bỏ ra rất nhiều công sức chỉ để nhà họ Hồng sụp đổ, không chuyện gì có thể thay đổi được ý chí của tôi. Còn về bố vợ tôi… tuỳ ông muốn làm gì thì làm, nhưng dù sao ông ấy cũng là bố vợ tôi”.

“Nếu ông ấy gặp chuyện gì thì tất cả con cháu trực hệ của nhà họ Hồng đều phải chôn cùng”.

Giọng Lâm Hàn lạnh lùng lạ thường, Hồng Đạp Thiên nghe mà toàn thân run rẩy.

Tút tút tút…

Điện thoại đã bị ngắt kết nối.

“Tiêu rồi, lần này thật sự tiêu rồi! Lâm Hàn từ chối rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK