Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 836: Niềm vui của việc đứng ngoài quan sát

Trong quán bar.

Lâm Hàn thờ ơ ngồi đó, thản nhiên uống rượu.

Mà người phụ nữ cách Lâm Hàn không xa lại có vẻ trầm lắng, thực ra là do căng thẳng quá nên phải cúi đầu giả vờ uống rượu, cố gắng hoà nhập vào môi trường xung quanh, không muốn bị người khác phát hiện điều khác thường.

Mà ở nơi không xa lại truyền tới tiếng ồn ào.

“Tránh ra, tránh ra cho tao!”

“Muốn chết đúng không? Còn không mau cút ra?”

Mấy người đàn ông mặc đồ đen quát tháo rồi đẩy đám người ra.

Rất nhiều người đang nhảy Disco, thậm chí đang mập mờ định tiến tới bước tiếp theo, biết đâu tối nay lại có thể hưởng thụ một đêm, nhưng vì bị làm phiền nên đương nhiên tâm trạng rất tệ.

Rất nhiều người đang định chửi bới, nhưng sau khi nhìn thấy đối phương thì đột nhiên ngậm miệng im lặng.

Không ai biết mấy tên đàn ông áo đen này, nhưng nhìn cách ăn mặc và ngoại hình của chúng thì biết chúng không phải người bình thường.

Vùng Bắc Đông không yên bình như những nơi khác, bởi vì Vùng Xám khá hỗn loạn, các thế lực hỗn tạp nên cũng thường xuyên xảy ra rất nhiều chuyện.

Người qua đường bình thường cũng phải chịu rất nhiều khổ sở, đi trên đường mà vô tình cản trở là sẽ bị đánh thậm chí còn đổ máu, đây là những chuyện thường tình.

Vì vậy sau khi thấy đối phương không phải người bình thường, cho dù đám thanh niên trẻ đang nhảy nhót bị quấy rầy phá hỏng chuyện tốt cũng không dám hé răng, lập tức nhường đường.

Người phụ trách quán bar cũng tới rất nhanh, sau khi phát hiện đối phương không dễ động vào cũng không dám đắc tội, chỉ hỏi có chuyện gì.

“Mau bật đèn, tao đang tìm người, nếu làm chậm trễ việc tìm người của tụi tao, đừng trách tụi tao đập tan chỗ này của mày!”, một tên đàn ông mặc đồ đen quát.

Người phụ trách quán bar thấy thế cũng không dám đắc tội thêm, mặc dù có thể mở quán bar cũng có thế lực nhất định, có người chống lưng phía sau.

Nhưng thời gian này, vì Bắc Đông đã ngừng kinh doanh Vùng Xám, những thế lực chống lưng cho họ không còn giúp được nữa, vậy nên vào lúc mấu chốt này người phụ trách cũng không dám đắc tội ai.

Đặc biệt là mặc dù đối phương ít người nhưng rất rõ ràng không phải côn đồ bình thường, có thể thân thủ rất tốt, chỉ dựa vào nhân viên an ninh của quán bar thì dù có nhiều người hơn chúng cũng chưa chắc đã là đối thủ của chúng.

Vì vậy người phụ trách quán bar nghe người kia nói xong cũng không dám thở mạnh, liên tục gật đầu bảo: “Vâng, vâng, vâng, tôi sẽ cho người bật đèn để các anh tìm người ngay”.

Ngay sau đó đèn nháy của quán bar đều tắt, đèn lớn bật lên, cả quán bar thoáng chốc sáng bừng.

Lâm Hàn nhìn qua, đột nhiên cười thầm.

Anh nhớ trước đây anh từng đọc một đoạn văn trên mạng, tự hỏi tại sao giá trị nhan sắc của phụ nữ trong quán bar đều khá cao, nhưng bây giờ anh đã có câu trả lời.

Dưới ánh đèn nhấp nháy, chỉ cần là người không xấu thì sẽ được ánh đèn và bầu không khí làm cho trở thành người đẹp.

Mà bây giờ, đèn nháy đã tắt, đèn lớn bật lên, dưới ánh đèn, những người phụ nữ này cũng lộ rõ khuôn mặt thật.

Cũng có người đẹp nhưng đa phần đều rất bình thường, thậm chí còn hơi xấu, lớp phấn dày cộm trên mặt khiến người khác thấy ghê tởm.

Nhưng người phụ nữ bên cạnh lại khiến Lâm Hàn hơi ngạc nhiên, lúc trước vì ánh sáng hơi tối, người phụ nữ này lại luôn cúi đầu, anh cũng không để ý đến khuôn mặt cô ta.

Nhưng bây giờ, dưới ánh đèn sáng choang, Lâm Hàn có thể nhìn thấy rõ ràng, cái mũi nhỏ nhắn, làn da trắng như tuyết, khuôn mặt xinh đẹp, nhìn tổng thể trông rất đáng yêu, nhưng khí chất lại lạnh lùng, hai khí chất đối lập kết hợp với nhau có chút kỳ quái.

Dường như cảm nhận được ánh mắt Lâm Hàn, người phụ nữ hơi phản cảm, tưởng anh là những gã háo sắc bình thường trong quán bar nên trừng mắt nhìn anh, thấp giọng mắng: “Nhìn gì mà nhìn? Móc mắt anh ra bây giờ!”

Giọng điệu có vẻ rất dễ thương, khuôn mặt cũng đáng yêu, nhưng trong giọng nói lại mang theo sát khí, không có vẻ gì là đùa giỡn.

Đương nhiên Lâm Hàn cũng hiểu, người phụ nữ này không phải người bình thường, những lời nói ra cũng không phải là đùa, dù sao tuy nhìn đối phương cũng biết tí võ, nhưng Lâm Hàn có tự tin mình sẽ không thua cô ta.

Hơn nữa nếu Lâm Hàn đoán không nhầm thì mấy tên đàn ông áo đen kia đang tìm người phụ nữ này, mà nếu bị bắt có lẽ hậu quả của cô ta sẽ rất thảm, dù sao mấy tên kia trông cũng không tử tế gì. Nói cách khác, tình huống của người con gái trước mắt cực kỳ xấu, cô ta không có thời gian quan tâm đến Lâm Hàn, anh không cần phải sợ.

Lúc này Lâm Hàn cũng cười, thấp giọng nói: “Tôi cứ nhìn đấy, cô làm gì được tôi?”

Người phụ nữ nghe vậy thì hơi giận, thở phì phò trừng mắt nhìn Lâm Hàn nhưng không làm được gì.

Nếu là bình thường chắc chắn cô ta sẽ đánh Lâm Hàn, dạy cho anh một bài học, nhưng bây giờ thì không được, đừng nói những người kia đang tìm cô mà cô còn đang bị thương, chỉ ngồi ở đây thôi cũng thấy cực kỳ đau đớn chứ đừng nói là đánh nhau.

Cô gái trợn mắt nhìn Lâm Hàn, không có cách nào chỉ đành ghi nhớ mặt anh rồi ngậm miệng, thầm hạ quyết tâm trong lòng, sau khi nguy hiểm lần này qua đi sẽ đến tìm người này tính sổ.

Nhưng bây giờ người phụ nữ này không so đo với Lâm Hàn, không có nghĩa anh sẽ để yên.

Lâm Hàn lại nhỏ giọng bảo: “Người ta đang tìm cô đấy, có muốn tôi giúp cô trả lời họ không?”

“Đừng đừng, xin anh đấy”, người phụ nữ đột nhiên hoảng sợ, vội vàng cầu xin.

Nhìn thấy nụ cười đùa cợt của Lâm Hàn, cô gái chợt nhận ra không ngờ anh lại biết đối phương đang tìm cô.

“Sao anh biết?”, cô gái ngờ vực hỏi.

Lâm Hàn mỉm cười, nhưng lười giải thích. Có thể những người khác rất khó phát hiện ra sự khác lạ của người phụ nữ này, nhưng cách ngụỵ trang của cô ta cũng chẳng ra sao, chỉ quan sát tỉ mỉ một chút là sẽ phát hiện ra, mà hơn nữa Lâm Hàn còn là người đã trải qua rất nhiều chuyện thế này.

Lúc này mấy người mặc đồ đen cũng đã tìm tới góc Lâm Hàn, xem ra không lâu nữa chúng sẽ tìm tới đây.

Dù sao quán bar không lớn, tuy nhiều người nhưng bật đèn thì vẫn rất dễ tìm ra.

Lâm Hàn đột nhiên cảm thấy thú vị hơn, anh mỉm cười nói nhỏ với người phụ nữ cách đó không xa: “Người tìm cô đã đến rồi, sẽ tìm tới đây nhanh thôi, cô chắc chắn không chào hỏi họ một tiếng mà ngồi yên chờ họ tìm đến cô chứ?”

Người phụ nữ nghe thấy lời Lâm Hàn thì hơi khó chịu, trừng mắt nhìn anh, sau đó lặng lẽ quan sát phía sau, phát hiện quả nhiên như Lâm Hàn nói, mấy tên đàn ông mặc đồ đen đó đang tìm kiếm ở gần đây rồi, chắc không lâu nữa sẽ tìm đến vị trí góc khuất ở quán bar này.

Mà bây giờ đèn đã bật sáng lên, khuôn mặt mỗi người đều có thể nhìn thấy rõ ràng, đến lúc đó lại nhìn ở khoảng cách gần, chắc chắn sẽ bị phát hiện.
Chương 837: Người nhà họ Khổng

Đột nhiên vẻ mặt người phụ nữ trở nên đầy lo lắng.

Nếu bị phát hiện hậu quả sẽ rất thảm.

Nhưng bây giờ lại không có cách nào, cho dù cô ta không bị thương thì cũng không phải đối thủ của mấy tên đó, huống hồ bây giờ cô ta còn đang bị thương, mùi máu sở dĩ không nồng là do cô ta mặc áo khoác da nên át được.

Còn về việc chạy trốn, bây giờ có vẻ không còn cơ hội nữa.

Trước đây để tránh bị phát hiện nên cô ta đã chọn góc khuất này, khi ấy vì khá lo lắng nên cũng không để ý nhiều.

Kết quả bây giờ khi muốn trốn đi mới phát hiện đây là góc chết, trong vô hình chung cô ta đã tự nhốt mình ở đây, giờ không còn đường lui nữa.

Lâm Hàn thấy vẻ mặt sốt ruột của đối phương cũng thấy hơi buồn cười.

Anh cũng nhận ra điều này, đây là góc khuất của quán bar, không cách xa mấy tên đàn ông áo đen kia lắm, lúc này cô gái thần bí đã không còn đường lui, chỉ có thể đối đầu.

Còn về việc đối đầu trực diện, hiển nhiên cô gái này không phải đối thủ của nhóm người kia, nếu không cũng không đến mức bị thương vẫn bỏ chạy.

Lâm Hàn đột nhiên cảm hấy hơi buồn cười, theo lý mà nói cô gái này cũng không phải người bình thường, có thể thấy thân thủ cũng khá, nhưng có vẻ đầu óc không được thông minh lắm. Chạy trốn lại tự chui vào góc tường, chặn mất đường lui của mình, thực sự hơi ngu ngốc.

Lúc này thấy mấy tên áo đen đã tiến lại đây, cô gái càng thêm lo lắng, nhưng cũng không làm được gì.

Cô ta biết đám người kia rất độc ác, nếu rơi vào tay chúng thì kết quả sẽ rất thảm, nhưng bây giờ cô ta không trốn được nữa.

Lâm Hàn vốn không phải người thích lo chuyện bao đồng, cô gái bí ẩn này bị bắt cũng không liên quan đến anh, cô ta sẽ thế nào cũng không liên quan đến anh.

Tuy rằng cô gái này khá xinh, cũng được coi là người đẹp, nhưng Lâm Hàn biết chắc chắn cô ta không đơn giản như vẻ bề ngoài, anh cũng không biết cô ta là người tốt hay người xấu.

Nhưng hôm nay anh lại rảnh quá nên hơi chán, hiếm thấy có một lần muốn lo chuyện bao đồng, nhân tiện tìm hiểu xem cô gái này và đám người áo đen kia rốt cuộc là ai, đến từ thế lực nào.

Những thế lực có máu mặt của Vùng Xám ở Bắc Đông bây giờ đều đã do Lâm Hàn tiếp quản, sẽ không xảy ra xung đột. Anh hơi tò mò cô gái này và đám người áo đen kia thuộc thế lực nào.

Vì đã quyết định giúp nên Lâm Hàn cũng chuyển sang ngồi cạnh người phụ nữ.

Người phụ nữ này vốn đã rất căng thẳng, phát hiện ra hành động đột ngột của Lâm Hàn đột nhiên hoảng sợ, vô thức muốn ra tay nhưng phát hiện anh chỉ ngồi xuống cạnh mình nên mới rụt tay lại.

Nhưng động tác rất rõ ràng, Lâm Hàn không sao cả nhưng đám người phía sau lại lập tức bị thu hút sự chú ý, cảm thấy bóng lưng cô gái này khá giống, vì thế bước về phía này.

Mặc dù mấy người mặc đồ đen đã cách không xa, nhưng bọn chúng cũng đang kiểm tra từng người trong quán bar, vậy nên phải một thời gian nữa chúng mới tới đây, chỉ vì hành động của Lâm Hàn và cô gái này đã thu hút chúng nên không còn thời gian nữa.

Cô gái liếc thấy thế thì hoảng hốt.

Lâm Hàn không để ý lắm mà cười bảo: “Tôi có thể giúp cô, nhưng có điều kiện”.

Cô gái nghe vậy hơi giật mình, có chút ngạc nhiên nhìn Lâm Hàn.

Nhìn tổng thể trông Lâm Hàn rất bình thường, chỉ là hơi đẹp trai một chút, những phương diện khác anh chỉ là một người bình thường.

Trong vô thức, cô gái không tin Lâm Hàn có thể giúp mình lắm, nhưng nghĩ lại vừa nãy anh có thể nhanh chóng phát hiện ra sự khác thường của mình, cô ta lại cảm thấy có lẽ anh không đơn giản như vẻ bề ngoài.

Quan trọng nhất là bây giờ cô ta đã không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể hy vọng người xa lạ trước mắt giúp đỡ mình, nếu anh không giúp được thì cô ta cũng không còn cách nào, dường như khoanh tay chịu trói hay đối đầu một phen thì sau này bị bắt, kết quả cũng như nhau.

“Điều kiện gì? Anh mau nói đi!”, người phụ nữ hạ giọng, nôn nóng hỏi.

“Quýnh lên làm gì?”, vẻ mặt Lâm Hàn bình tĩnh, không chút vội vàng, anh chậm rãi nói: “Nói cho tôi biết cô với đối phương là thế lực nào, đồng thời nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra, tại sao đối phương lại bắt cô, phải nói rõ ràng toàn bộ với tôi”.

Cô gái sững sờ, không ngờ điều kiện của Lâm Hàn lại là điều này, cô ta còn tưởng điều kiện của Lâm Hàn liên quan đến cơ thể mình, dù sao cô ta cũng có nhan sắc, cô ta cũng biết mình thu hút ánh nhìn đàn ông, nhưng không ngờ Lâm Hàn lại không hề bị thu hút mà anh lại quan tâm đến những chuyện này.

Nhưng đồng thời cô gái cũng cảm thấy dường như Lâm Hàn không phải người bình thường, nếu không anh sẽ không hỏi vấn đề này. Như vậy biết đâu Lâm Hàn có thể giúp được cô ta, giúp cô ta thoát khỏi đợt nguy hiểm này, giúp cô ta không rơi vào tay mấy tên áo đen chịu tra tấn.

Cô ta không có nhiều thời gian để chần chừ, thấy mấy tên áo đen sắp đến, cô gái không nghĩ nhiều nữa, tiết lộ thì tiết lộ, bây giờ thoát thân mới là quan trọng.

“Có rất nhiều chi tiết, tôi không kịp nói cho anh rõ hơn, tôi không thuộc bất kỳ thế lực nào cả, tôi chỉ là sát thủ cá nhân, đối phương là người của quý tộc họ Khổng!”, cô gái nhanh chóng đáp.

Mà lúc này mấy tên kia cũng đã tới đây, chúng kéo cô gái ra để nhìn mặt.

“Thật sự là mày, xem mày chạy đi đâu!”, tên áo đen cầm đầu lạnh giọng nói.

Những tên còn lại cũng lần lượt vây quanh, chuẩn bị ra tay với cô gái.

Dù chúng biết cô gái đã bị thương, không còn nhiều sức chiến đấu, nhưng vì trước đó thân thủ của cô ta rất đáng sợ, bây giờ bọn chúng cũng không dám khinh địch. Năm, sáu tên đàn ông chuẩn bị cùng tấn công, hơn nữa vẻ mặt đều cực kỳ nghiêm túc.

Mà Lâm Hàn nghe thấy lời cô gái nói thì hơi bất ngờ.

Lâm Hàn biết sát thủ cá nhân, đúng là có một nhóm người này, chuyên nhận tiền để giết người, thân thủ của họ phần lớn đều khá tốt, đương nhiên giá cả cũng không thấp. Lâm Hàn không để ý điều này lắm, nhưng biết đối phương là người nhà họ Khổng, anh hơi bất ngờ. Địa bàn chủ yếu của quý tộc họ Khổng ở thành phố Thiên Kinh, sao lại có người ở Bắc Đông này, còn là thành phố Phụng Thiên nơi anh đang ở?

Lâm Hàn và nhà họ Khổng không quen biết, nhưng muốn kiếm được nhiều lợi ích từ hội nghị quý tộc ở thành phố lần này chắc chắn phải làm kẻ thù với nhà họ Khổng.

Chuyện còn chưa bắt đầu mà người của đối phương đã tìm tới cửa?

Cho dù trước đây Lâm Hàn không hứa với cô gái sẽ cứu cô ta, nhưng sau khi biết đối phương là người nhà họ Khổng, còn xuất hiện ở thành phố Phụng Thiên, Lâm Hàn nhất định phải tham gia vào việc bao đồng lần này.
Chương 838: Xen vào việc của người khác

Trong quán rượu.

Vẻ mặt của Lam Tư Vũ lúc này ngập tràn lo lắng.

Cô ta vốn là một sát thủ, lần này nhận một nhiệm vụ có tiền thưởng cực lớn nhưng độ khó cũng cực cao, nhưng bởi vì cô biết một chút tin tức cho nên cũng có cơ hội khá lớn.

Nhưng cô ta lại không ngờ được rằng, sau khi đến thành phố Phụng Thiên mới phát hiện ra bản thân đã đến muộn, mặc dù cũng đã hoàn thành một phần nhiệm vụ nhưng mục tiêu chính đã rời đi, ngược lại còn bị đối phương phản kích bị trọng thương, sau đó trốn chạy lại bị người của đối phương truy đuổi suốt dọc đường.

Sau đó Lam Tư Vũ trốn vào bên trong quán rượu này, mới xảy ra những chuyện lúc sau.

Lúc này, người của đối phương cũng đã đuổi đến, Lam Tư Vũ cảm thấy có chút bất đắc dĩ.

Nếu như cô ta không bị thương, đừng thấy mấy người phía đối phương là cao thủ, Lam Tư Vũ tự tin một mình mình cũng có thể đối phó với mấy tên cao thủ này.

Nhưng bây giờ, Lam Tư Vũ đã bị trọng thương, lại ở trong góc của quán rượu này, chính mình đã tự chặt đứt đường lui của bản thân. Lam Tư Vũ lúc này hoàn toàn không phải là đối thủ của đối phương, hơn nữa còn không có bất cứ cơ hội chạy trốn nào hết.

Lúc này Lam Tư Vũ cực kỳ hối hận, đáng lẽ không nên đi vào quán rượu, càng không nên đi vào trong cái góc này, nhất là không nên tin tưởng người đàn ông bên cạnh.

Vừa nãy Lam Tư Vũ còn tưởng rằng anh ta có hơi khác biệt, khác so với mấy tên háo sắc trong quán rượu, có thể giúp cô ta, Lam Tư Vũ còn gửi gắm hy vọng vào anh.

Nhưng bây giờ xem ra, anh ta cũng giống với mấy người kia mà thôi, căn bản chẳng giúp được gì cô ta hết.

Thậm chí bởi vì gửi gắm hy vọng vào người đàn ông này mà Lam Tư Vũ đã mắc sai lầm, đã để vuột mất cơ hội chạy trốn với chút hy vọng nhỏ nhoi.

Mà bây giờ, Lam Tư Vũ đã hoàn toàn không còn cơ hội nào hết.

Ngay lập tức, Lam Tư Vũ có hơi tuyệt vọng, mặc dù đã giác ngộ chuyến đi lần này nếu làm xong sẽ xảy ra tình huống ngày hôm nay, thế nhưng thật sự đến lúc này cô ta vẫn không thể bình tĩnh đối mặt được.

Mà lúc này, mấy người đàn ông mặc đồ đen đã đuổi đến, nhưng cũng không định nhiều lời, cũng không để ý đến việc đối phương là một cô gái mà trực tiếp cùng nhau xử lý, mấy người bọn họ đồng loạt ra tay với Lam Tư Vũ.

Nhìn bộ dáng ra tay của bọn họ tuy không có vẻ muốn giết chết Lam Tư Vũ ngay tại chỗ nhưng rõ ràng là đã chuẩn bị khiến Lam Tư Vũ bị trọng thương, sau đó bắt đi nên ra tay rất tàn nhẫn.

Lam Tư Vũ thấy vậy có hơi tuyệt vọng, mặc dù biết không có cơ hội nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ chuẩn bị động thủ.

Mà vào lúc Lam Tư Vũ đang chuẩn bị phản kháng thì lại phát hiện bóng dáng bên cạnh mình bỗng loé lên.

Bỗng chốc, Lâm Hàn, người mới vừa rồi vẫn còn dửng dưng ngồi bên cạnh không hề có ý định xen vào việc của người khác lúc này lại đi đến trước mặt của mấy người đàn ông mặc đồ đen, vừa khéo chắn phía trước Lam Tư Vũ.

“Tôi nói này, mấy người đàn ông lại động tay động chân với một cô gái có phải có hơi quá đáng rồi không?”, Lâm Hàn tuỳ tiện tìm một cái cớ nói.

Trên thực tế Lâm Hàn hiểu rõ, nữ sát thủ này không phải là người tầm thường, hoàn toàn không phải là một cô gái bình thường, mấy người đàn ông này cùng nhau tiến lên cũng không có gì quá đáng cả.

Mấy người đàn ông mặc đồ đen thấy Lâm Hàn ra mặt cũng có hơi bất ngờ, nhưng căn bản cũng chẳng xem anh ra gì, bọn họ cũng không phải là đám tay chân bình thường, toàn bộ đều là cao thủ cả.

Mà ở trong mắt của bọn họ, Lâm Hàn uống rượu ở trong một quán rượu như này thì có thể là ai được cơ chứ, cũng chỉ có cấp bậc ngang mấy tên lưu manh mà thôi, hoàn toàn không xứng là đối thủ của bọn họ.

“Thằng nhãi ranh này ở đâu ra thế? Khuyên mày một câu, thức thời một chút, cút sang một bên nhanh lên. Chuyện này không phải là chuyện mà mày có thể quản được đâu”.

“Thật sự đúng là không biết trời cao đất rộng, chúng tao là người mày có thể trêu chọc được chắc”.

“Muốn xen vào việc của người khác, tốt nhất tự xem lại bản thân xem có bản lĩnh đấy không đã”.

Mấy người đàn ông mặc đồ đen cảm thấy nực cười nhao nhao nói, giống như thấy một chuyện vô cùng hài hước.

Mà Lam Tư Vũ ở đằng sau cũng có chút thất vọng, vốn còn cho rằng Lâm Hàn có cách cứu mình, ví dụ như biết lối thoát nào đó, hoặc là có thân phận gì đó có thể bảo vệ cô ta. Nhưng lại không ngờ được rằng cách của Lâm Hàn chính là trực tiếp ra tay, một người đấu lại với mấy người của đối phương.

Lam Tư Vũ rõ ràng không cho rằng Lâm Hàn là đối thủ của mấy người kia, dù sao mấy người bên phía đối phương cũng đều là cao thủ, thân thủ không tồi. Lam Tư Vũ cảm thấy, đừng nói là mấy người đó, cho dù chỉ là một người trong số đó thì Lâm Hàn cũng tuyệt đối không có khả năng chiến thắng đối phương.

Nhưng mặt khác, Lam Tư Vũ ngược lại cảm thấy có chút bất ngờ và vui mừng, không ngờ Lâm Hàn vậy mà giữ lời, thật sự định giúp cô ta, cũng không có lừa cô ta.

Nghĩ đến đây, Lam Tư Vũ cũng có chút cảm kích nhìn Lâm Hàn vì anh không lừa gạt cô.

Mà Lâm Hàn lúc này cũng không muốn nhiều lời, mấy lời vừa nói kia chẳng qua cũng chỉ là tuỳ tiện tìm một cái cớ mà thôi, ngoài ra cũng không muốn để đối phương biết được thân phận của mình.

Lâm Hàn biết, mấy người đàn ông mặc đồ đen này là cao thủ, từ lúc bọn họ bước vào quán rượu, Lâm Hàn đã phát hiện ra điều này rồi.

Nhưng Lâm Hàn tự tin vào thân thủ của mình, có lẽ bản thân mình trước đây chỉ là đối thủ của một người trong số bọn họ, có điều sau khi trải qua khoảng thời gian này thì thân thủ của Lâm Hàn cũng đã tăng lên đáng kể.

Lúc này dù phải đối mặt với mấy cao thủ bên đối phương thì Lâm Hàn cũng có đủ sức chiến đấu.

Đối mặt với mấy cao thủ, chung quy Lâm Hàn vẫn có áp lực khá lớn, cũng không dám khinh địch, đối phương lúc này hoàn toàn không xem Lâm Hàn ra gì, ngược lại chính là cơ hội tốt của anh.

Mấy người đàn ông mặc đồ đen đang cười nhạo Lâm Hàn, Lam Tư Vũ tuy có chút cảm kích Lâm Hàn nhưng cũng không cho rằng Lâm Hàn không biết tự lượng sức mình, cô ta đang chuẩn bị tự mình ra tay. Về phần những vị khách còn lại trong quán rượu càng cho rằng Lâm Hàn không phải là đối thủ của mấy người kia, chỉ cảm thấy Lâm Hàn là một tên đầu óc có vấn đề.

Mà Lâm Hàn lúc này cũng đã trực tiếp lựa chọn ra tay.

Khoảng cách vốn đã rất gần, tốc độ của Lâm Hàn lại cực nhanh, mấy người bên phía đối phương còn chưa kịp phản ứng thì một quyền của Lâm Hàn đã trực tiếp rơi xuống mặt của một người đàn ông mặc đồ đen phía trước.

Bởi vì đối phương có ưu thế về số lượng, thêm nữa toàn bộ đều là cao thủ chiếm hết ưu thế, Lâm Hàn không dám sơ suất chút nào, trực tiếp ra một đòn tàn nhẫn.

Khuôn mặt vốn là bộ phận yếu trên cơ thể người, nắm đấm của Lâm Hàn lại không phải là cái mà người bình thường có thể so sánh được, thêm nữa đối phương lại hoàn toàn không có chút phòng bị nào.

Chịu một quyền, khuôn mặt của người đàn ông mặc đồ đen lập tức máu me be bét, kêu la thất thanh.

Cùng với tiếng kêu la thảm thiết truyền ra, tất cả mọi người có mặt ở đây đều sững sờ.

Khách trong quán rượu vừa rồi còn đang suy nghĩ Lâm Hàn sẽ chết như thế nào, kết quả một giây sau lại xảy ra tình huống này, một quyền của Lâm Hàn đánh người này máu me be bét, trực tiếp không còn sức chiến đấu.

Đáy mắt của Lam Tư Vũ đứng phía sau xẹt qua một tia khác thường, cô ta đã nhìn ra được một quyền này của Lâm Hàn, Lâm Hàn tuyệt đối không phải là người bình thường, nhất định là cao thủ, thân thủ hoàn toàn cao hơn đối phương, thậm chí còn cao hơn thân thủ của cô ta.

Về phần mấy người đàn ông mặc đồ đen còn lại cũng một mặt kinh ngạc.

Tốc độ và sức mạnh một quyền này của Lâm Hàn cũng khiến bọn họ ý thức được rằng, người đàn ông trước mặt vừa bị bọn họ khinh thường, người đàn ông trước mặt đột nhiên đứng ra xen vào việc của người khác hoàn toàn không phải là một người bình thường, ngược lại còn là một cao thủ tuyệt đối!
Chương 839: Cứu

“Mày rốt cuộc là ai?”

Người đàn ông cầm đầu mặc đồ đen nhìn chằm chằm Lâm Hàn hỏi.

Rõ ràng người có thân thủ lợi hại như vậy hiển nhiên không phải là một người bình thường, những người áo đen này ngay lập tức cũng nảy sinh hoài nghi đối với thân phận của Lâm Hàn, cảm thấy Lâm Hàn không phải người bình thường, hẳn không phải chỉ là trùng hợp xuất hiện ở đây gặp chuyện ra tay cứu giúp, thậm chí còn có thể có âm mưu từ trước.

Lâm Hàn căn bản cũng chẳng muốn nói chuyện với bọn chúng, tiếp tục ra tay.

Mấy người đàn ông mặc đồ đen còn lại thấy vậy cũng vội vàng ứng phó.

Nhưng rất nhanh, bọn chúng phát hiện ra bản thân đã đánh giá thấp thân thủ của Lâm Hàn, anh không đơn thuần chỉ là một cao thủ, thân thủ của anh còn lợi hại hơn bọn chúng, mấy người bọn chúng đối mặt với Lâm Hàn lại chẳng hề chiếm được một chút lợi thế nào.

Rất nhanh, mấy người đàn ông mặc đồ đen đã rơi vào thế hạ phong, bị Lâm Hàn áp chế, bọn chúng có thể bị thương bất cứ lúc nào.

Mà lúc này đây, Lam Tư Vũ cũng chịu đựng vết thương trên người, tiến lên hỗ trợ.

Mấy người đàn ông mặc đồ đen thấy vậy lập tức kinh hãi, lúc trước bọn chúng cũng đã thấy thân thủ của Lam Tư Vũ rồi, cực kỳ kinh khủng, hơn nữa còn ra tay cực kỳ tàn nhẫn.

Lúc trước cũng là do Lam Tư Vũ đã bị thương nên bọn chúng mới dám đuổi theo, nhưng bây giờ một mặt phải đối diện với thân thủ vô cùng kinh khủng của Lâm Hàn, lại còn phải đối mặt với Lam Tư Vũ nữa, bọn chúng làm sao dám có can đảm ấy.

Bây giờ đối mặt với Lâm Hàn, bọn chúng đã bị áp chế, một khi Lam Tư Vũ nhập cuộc, bọn chúng chắc chắn sẽ rơi vào thế yếu, thậm chí rất có thể sẽ lại có người bị thương.

Thấy không thể làm gì được, mấy người đàn ông mặc đồ đen liếc nhìn nhau, lập tức hiểu ý, vội vàng kéo người đàn ông mặc đồ đen đã bị Lâm Hàn đánh bị thương nặng trước đó trực tiếp rút lui.

Trong quán rượu mặc dù có không ít người, nhưng lúc trước bởi vì mấy người đàn ông mặc đồ đen này mà đứng dạt sang một bên, chừa lại con đường ở giữa, lúc này vừa hay dễ dàng cho mấy người đàn ông mặc đồ đen.

Mấy người đàn ông mặc đồ đen mượn con đường này chạy trốn, đầu không ngoảnh lại đi thẳng ra bên ngoài quán rượu.

“Chạy khá nhanh đấy”, Lâm Hàn nhìn mấy người đàn ông mặc đồ đen vội vàng rời đi, bất đắc dĩ cười một tiếng rồi nói.

Lâm Hàn cũng không phải là không muốn đuổi theo bọn chúng, mà là anh không có năng lực này.

Mặc dù anh rất tự tin vào thân thủ của mình, có thể dựa vào sức một mình mình mà đối phó với mấy người bên phía đối phương, nhưng mấy người đàn ông mặc đồ đen này cũng đều là cao thủ, Lâm Hàn có thể đối kháng với chúng nhưng lại không thể làm gì được chúng.

Lúc trước mặc dù có thể một phát đả thương người kia, cũng là bởi vì đối phương sơ suất, không quá coi trọng anh nên mới cho anh cơ hội.

Cũng là bởi vì có sự gia nhập của Lam Tư Vũ đối phương mới chạy trốn, nếu không cứ tiếp tục thì thể lực của Lâm Hàn không theo kịp, sức chiến đấu giảm xuống, nói không chừng Lâm Hàn còn có thể thua.

Hiện tại đám người đó đã chạy trốn, Lâm Hàn lại càng không có cách đuổi bắt.

Nếu không, Lâm Hàn thật sự vẫn còn muốn bắt được đối phương, xem có thể hỏi ra được cái gì không.

Mặc dù Lâm Hàn không giao lưu với người nhà họ Khổng, nhưng không lâu nữa là đến hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh, nếu như Lâm Hàn muốn thực hiện mục tiêu của mình, đương nhiên phải gây thù chuốc oán với đối phương.

Gây thù chuốc oán sớm hay muộn thì cũng giống nhau, dù sao cũng sẽ có một ngày như vậy, nên Lâm Hàn cũng chẳng quan tâm.

Quý tộc nhà họ Khổng, mặc dù có sản nghiệp trải rộng nhiều nơi ở Hoa Hạ, nhưng chủ yếu vẫn là ở thành phố Thiên Kinh, đối phương có thể có cao thủ xuất hiện ở thành phố Phụng Thiên, thêm việc thành phố Phụng Thiên gần đây xảy ra nhiều chuyện như vậy, bây giờ cũng là địa bàn của Lâm Hàn, cao thủ nhà họ Khổng xuất hiện ở đây như vậy thật đúng là có chút kỳ lạ.

Nhưng mà bây giờ, Lâm Hàn cũng không có cách nào cả, chỉ có thể xem sau này có thể hỏi ra được gì từ miệng của nữ sát thủ này không mà thôi.

Lúc này, Lâm Hàn cũng quay đầu lại, nhìn về phía nữ sát thủ ở bên cạnh, hỏi: “Bây giờ có thể nói cho tôi biết chi tiết toàn bộ sự việc được chưa? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Lâm Hàn vừa mới hỏi xong câu đó liền thấy Lam Tư Vũ trực tiếp ngã xuống, Lâm Hàn vội vàng đỡ lấy cô ta.

Lâm Hàn cúi đầu nhìn, cô ta đã hôn mê bất tỉnh.

Lâm Hàn khẽ lắc đầu, hơi trầm mặc, cũng không biết là cô ta ngất thật hay giả vờ nữa.

Lâm Hàn lúc này cũng không so đo nhiều như vậy, bây giờ ở trong quán rượu cũng có chút bất tiện, Lâm Hàn ôm lấy nữ sát thủ chạy về phía trang viên.

Anh biết rõ nữ sát thủ này đã bị thương, nhưng cũng không cần thiết phải đến bệnh viện, như vậy quá phiền phức, trong trang viên có đội ngũ y tế của nhà họ Lâm, những người đó cho dù là kĩ thuật hay thiết bị cũng đều có trình độ cao hơn bệnh viện thành phố Phụng Thiên.

Nhìn thấy Lâm Hàn đi đến, những người trong quán rượu cũng nhao nhao sợ hãi lui về phía sau.

Lúc nãy bọn họ đã được chứng kiến quá trình ra tay của Lâm Hàn, hiểu rõ Lâm Hàn còn kinh khủng hơn so với mấy tên đàn ông mặc đồ đen lúc kia, căn bản vốn không hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Những người bên trong quán rượu lúc này cũng không dám trêu chọc Lâm Hàn, chỉ sợ bởi vì vừa nãy bọn họ cười nhạo Lâm Hàn mà khiến Lâm Hàn khó chịu, bây giờ ra tay với bọn họ, như thế thì bọn họ gặp họa chắc rồi.

Nhưng Lâm Hàn cũng không định so đo tính toán với mấy người trong quán rượu này, dù sao bọn họ cũng không phải là người cùng một thế giới, chỉ cần họ không quấy rầy Lâm Hàn thì anh cũng không thèm để ý, bây giờ đưa nữ sát thủ này về cứu chữa sau đó làm rõ chuyện người nhà họ Khổng tại sao lại xuất hiện ở thành phố Phụng Thiên mới là chuyện quan trọng nhất đối với anh.

Ngay lập tức, Lâm Hàn ôm lấy nữ sát thủ rời khỏi quán rượu, sau đó đi thẳng về hướng trang viên.

Trang viên vốn cách đó không xa, chẳng mấy chốc Lâm Hàn đã đi đến cổng trang viên.

Nhìn thấy Lâm Hàn đến, trên tay còn ôm một người, trên người cũng có rất nhiều vết máu, hai cao thủ phụ trách bảo vệ canh gác nhà họ Lâm kinh hãi, vội vàng tiếp đón.

“Cậu Lâm, cậu không sao đấy chứ? Đã xảy ra chuyện gì? Muốn chúng tôi làm gì không?”

“Có kẻ thù rất lợi hại sao? Tôi lập tức đi thông báo cho thống lĩnh Lâm Phong”.

Hai bảo vệ cũng rất kinh hãi, nhìn thấy trên người Lâm Hàn đầy vết máu, cực kỳ lo lắng, Lâm Hàn là ông chủ tương lai của bọn họ, đối với thủ hạ nhà họ Lâm hay đối với bất cứ ai trong nhà họ Lâm mà nói đều vô cùng quan trọng.

Lâm Hàn cúi đầu nhìn, lúc này mới hiểu ra, trên người mình đầy vết máu, bộ dạng giống như bị thương nên mới khiến hai bảo vệ này lo lắng đến như vậy. Trên thực tế Lâm Hàn hoàn toàn không bị thương, những vết máu trên người này đều là của mấy tên đàn ông mặc đồ đen vừa rồi, chủ yếu là của tên mặc đồ đen thứ nhất tấn công Lâm Hàn.

Nhưng lúc cúi đầu, Lâm Hàn cũng chú ý đến vết thương trên người nữ sát thủ nằm trong ngực cũng đang chảy máu không ngừng, nhỏ xuống người mình, cho nên mới có nhiều vết máu đến như vậy.

“Tôi không bị thương, vết máu trên người này cũng không phải của tôi, không cần phải thông báo cho Lâm Phong, thông báo cho nhân viên y tế mau chóng đến cấp cứu cho cô ta là được rồi”, Lâm Hàn vội vàng nói với hai bảo vệ.

Ngay lập tức, Lâm Hàn nhanh chóng ôm nữ sát thủ đi vào bên trong trang viên, mà hai bảo vệ kia sau khi nhận được mệnh lệnh của Lâm Hàn cũng vội vàng đi thông báo cho nhân viên y tế.
Chương 840: Nhà họ Khổng kì lạ

Bên trong trang viên.

Lâm Hàn trở lại trang viên chưa được bao lâu, sau khi hai bảo vệ đi thông báo thì nhân viên y tế đã chạy đến, tiến hành cấp cứu.

Đây đều là nhân viên y tế của nhà họ Lâm, lúc trước khi Trương Thiên Sơn xảy ra chuyện Lâm Phong đã phái họ đến.

Cho dù là ở nhà họ Lâm thì trình độ của những nhân viên y tế này cũng cực kỳ cao, chứ đừng nói là so sánh với nhân viên y tế trong bệnh viện bình thường, trình độ cứu chữa là không phải nghi ngờ.

Đối với trình độ cứu chữa của mấy nhân viên y tế này Lâm Hàn cũng có hiểu biết, vẫn luôn tin tưởng bọn họ, anh kiên nhẫn ở bên ngoài phòng chờ, dù sao cũng là một cô gái nên Lâm Hàn không tiện đi vào bên trong.

Không bao lâu sau, một nữ y tá đi ra.

“Tình hình như thế nào rồi?”, Lâm Hàn trực tiếp hỏi.

Y tá hít một hơi, nghĩ đến hình ảnh vừa rồi, cô ta vẫn cảm thấy có hơi kinh ngạc.

Thân là nhân viên y tế của nhà họ Lâm, đương nhiên là đã được chứng kiến nhiều cảnh tượng, cũng đã gặp không ít tình huống bị thương nghiêm trọng, có thể nói là đã quá quen thuộc.

Mà tình huống vừa rồi của cô gái bị thương kia mặc dù không phải là nghiêm trọng nhất nhưng là bị thương trí mạng, quan trọng hơn là cô ấy đã chống đỡ đến tận bây giờ.

Lúc này, nữ y tá cũng báo cáo với Lâm Hàn: “Cậu Lâm yên tâm, đã qua cơn nguy kịch, chỉ là bị thương quá nghiêm trọng mất máu quá nhiều, nên hôn mê một thời gian, vẫn phải cần một chút thời gian mới có thể tỉnh lại.

Người này bị thương ở mức trí mạng, hơn nữa dựa theo tình trạng mà bác sĩ vừa mới kiểm tra, vết thương đã quá hai mươi tư tiếng, trong hai mươi tư tiếng này, ngay cả tiến hành băng bó đơn giản cũng không có, vẫn luôn bị mất máu, nếu không phải là do mặc áo da vừa khéo có tác dụng cầm máu nhất định thì chắc chắn đã chết rồi. Mà ngay cả trong tình huống bây giờ, có thể chống đỡ được đến lúc này thì cũng coi như là một kỳ tích rồi, nghị lực của cô ấy vượt xa người bình thường”.

Lâm Hàn nghe thấy vậy ngược lại có hơi bất ngờ và kinh ngạc.

Lúc trước ở bên trong quán rượu, Lâm Hàn đã ngửi thấy mùi máu tươi trên người của cô ta, đã đoán được cô ta bị thương, hơn nữa cũng không nhẹ, nhưng không thể ngờ được rằng lại nghiêm trọng đến như vậy.

Vết thương trí mạng không hề tiến hành bất cứ phương pháp cứu chữa nào hết mà vẫn còn có thể chống đỡ vượt qua hai mươi tư tiếng?

Hơn nữa Lâm Hàn cũng hiểu rõ trong hai mươi tư tiếng này không đơn giản là giữ tỉnh táo, mà còn phải luôn luôn chạy trốn.

Nghị lực này thật sự quá khủng khiếp, khiến người khác phải bất ngờ.

Ngay lập tức, y tá tiếp tục bận rộn với công việc, Lâm Hàn lại tiếp tục chờ đợi.

Không bao lâu sau, đám người Lâm Phong và La Văn cũng chạy đến, bọn họ mới nghe chuyện vừa rồi xảy ra, bởi vì lo lắng cho Lâm Hàn mà chạy đến.

“Cậu Lâm, cậu không sao chứ?”, La Văn lo lắng hỏi.

Trong khoảng thời gian tiếp xúc này, La Văn càng ngày càng được Lâm Hàn tin tưởng, càng ngày càng chân thành đi theo Lâm Hàn, cho dù không có lời dặn dò sau cùng của Trương Thiên Sơn trước đây thì La Văn tự vấn lương tâm cũng sẽ thật lòng đi theo anh.

Lâm Hàn là hy vọng của cả Vùng Xám Bắc Đông, nếu Lâm Hàn xảy ra chuyện gì thì vô cùng rắc rối.

Lâm Phong đương nhiên càng lo lắng hơn, nhưng nhìn Lâm Hàn dường như không hề hấn gì cũng thở phào một hơi.

Lâm Hàn thấy vậy thì cười một tiếng, nói: “Tôi không sao hết, hai người đừng nghe mấy bảo vệ đó nói bừa, máu trên người tôi lúc nãy cũng là máu của người khác mà thôi”.

Trong lúc chờ đợi vừa rồi, Lâm Hàn đã thay một bộ quần áo khác, nếu không một thân toàn máu quả thật cũng có chút dọa người. Xung quanh toàn mùi máu cũng khiến Lâm hàn cảm thấy không được thoải mái, dù sao trong quá trình giao tranh với mấy người đàn ông mặc đồ đen trong quán rượu vừa rồi, Lâm Hàn cũng không hề bị thương.

Hai người La Văn và Lâm Phong xác nhận Lâm Hàn đúng là không có chuyện gì, lúc này mới thật sự yên tâm.

Ngay lập tức, La Văn cũng đi thông báo cho Ngô Xuyên, nói cho anh ta biết Lâm Hàn không sao cả, bảo anh ta không cần phải chạy về, cứ tiếp tục làm công chuyện của mình.

Mà Lâm Phong thì có hơi khó hiểu, hỏi: “Cậu Lâm, tôi nghe nói cậu cứu một cô gái mang về đây, cô gái kia khắp người toàn là máu, bị thương nghiêm trọng, chuyện này rốt cuộc là sao?”

La Văn kết thúc cuộc nói chuyện điện thoại với Ngô Xuyên, nghe thấy lời Lâm Phong nói cũng nhìn Lâm Hàn với ánh mắt hơi khác thường.

Dù sao trước mắt thì phần lớn các thế lực Vùng Xám Bắc Đông cũng đã bị Lâm Hàn thu chiếm, theo lý thuyết căn bản sẽ không xảy ra chuyện gì hết, sự việc ngày hôm nay hình như có chút hơi kỳ lạ.

Đối với chuyện này, Lâm Hàn cũng không có ý định giấu diếm gì cả, dù sao Lâm Phong và La Văn cũng là người đáng tin cậy.

Ngay lập tức, Lâm Hàn kể hết cho bọn họ nghe tất cả những chuyện đã xảy ra bên trong quán rượu, trong đó cũng bao gồm chuyện những người đàn ông mặc đồ đen là cao thủ đến từ nhà họ Khổng.

Nghe xong lời Lâm Hàn kể, La Văn và Lâm Phong đều có chút kinh ngạc, không ngờ chuyện ngày hôm nay lại có liên quan đến quý tộc nhà họ Khổng ở thành phố Thiên Kinh.

“Người nhà họ Khổng này tại sao lại xuất hiện ở thành phố Phụng Thiên của chúng ta? Theo lý mà nói thì ở khu vực Bắc Đông không có sản nghiệp của nhà họ Khổng, đặc biệt là thành phố Phụng Thiên này lại càng không hề liên quan”.

Dù sao La Văn cũng đã ở khu vực Bắc Đông một thời gian dài cho nên hiểu khá rõ.

Tuy nói quý tộc này là thế lực lớn nhất ở Hoa Hạ, sản nghiệp trải rộng nhiều nơi nhưng khi vực Bắc Đông này khá đặc biệt, sản nghiệp của những quý tộc này tuy rằng có thể tiến vào chiếm giữ, nhưng sẽ khá phiền phức, mà khu vực Bắc Đông cũng là một trong số ít chỗ ở Hoa Hạ không có sản nghiệp liên quan đến quý tộc.

Mà đúng lúc này, người nhà họ Khổng đặc biệt còn là cao thủ của nhà họ Khổng lại xuất hiện ở thành phố Phụng Thiên, thật sự là có hơi kỳ lạ, khu vực Bắc Đông lúc trước vừa mới trải qua những biến cố này, sau đó mấy người Lâm Hàn cũng muốn xuất phát từ khu vực Bắc Đông đi đến tham dự hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này.

“Chẳng lẽ người nhà họ Khổng này muốn ra tay trước để chiếm ưu thế?”, vẻ mặt của Lâm Phong có hơi lạnh lùng nói.

Nếu là người nhà họ Khổng đúng là vì hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh lần này mà muốn ra tay trước với Lâm Hàn, vậy thì Lâm Phong sẽ không khách sáo.

Dựa theo kế hoạch lúc trước có thể chỉ là chèn ép nhà họ Khổng, làm giảm sản nghiệp nhà họ Khổng mà thôi, nhưng nếu nhà họ Khổng quá đáng quá mức vậy thì nhà họ Lâm cũng sẽ không khách sáo, rất có thể sẽ vận dụng tài nguyên to lớn đối phó với nhà họ Khổng, dù sao thì nhà họ Khổng cũng đã uy hiếp đến an toàn của Lâm Hàn là ông chủ tương lai nhà họ Lâm.

Lâm Hàn lúc này cũng hơi nhíu mày, suy nghĩ thế nào cũng đều cảm thấy người họ Khổng xuất hiện ở thành phố Phụng Thiên vào lúc này chắc chắn có liên quan đến mình.

Nhưng bây giờ cũng không dễ suy đoán được gì, ở đây đoán già đoán non cũng chẳng có ý nghĩa gì, trước tiên chỉ có thể điều tra tin tức, quan trọng nhất là chờ nữ sát thủ kia tỉnh lại rồi hỏi rõ mọi chuyện thì mới có thể biết rõ được.

“Chờ nữ sát thủ này tỉnh lại tôi sẽ hỏi rõ ràng, cho dù là như thế nào thì binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn, cũng không cần phải sợ, chuyện này vẫn chưa nghiêm trọng đến thế. La Văn, anh tiếp tục đi giải quyết công việc ở khu vực Bắc Đông, mấy chuyện này anh không cần phải lo lắng, Lâm Phong, ông đi phân phó một số người điều tra xem tại sao người nhà họ Khổng lại xuất hiện ở đây”, Lâm Hàn từ tốn nói.

“Vâng”.

“Vâng”.

La Văn và Lâm Phong đồng thanh đáp, sau đó rời đi, dựa theo phân phó của Lâm Hàn mà hành động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK