Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 786: Chẳng là gì cả

Trong khuôn viên nhà họ An.

Toàn bộ cao thủ nhà họ An đều được thả ra, họ đều không biết vừa rồi trong đại sảnh đã xảy ra chuyện gì. Lúc này nghe thấy An Thành Chí trở thành ông chủ mới của nhà họ An, bọn họ cũng được thả ra hết, ai cũng hơi bất ngờ.

Mặc dù họ đoán Lâm Hàn sẽ không làm gì mình, chắc chắn vẫn sẽ thả mình ra, nhưng không ngờ lại nhanh như vậy, chỉ nửa ngày đã được thả.

Mà mấy người phụ trách nhà họ An cũng ngạc nhiên, không ngờ Lâm Hàn lại đồng ý thả người.

Nhưng sau đó họ cũng nhanh chóng phản ứng lại.

Sáng sớm hôm nay, Lâm Hàn vừa mới dẫn đám cao thủ này tới, người nhà họ An còn đang chống lại, thậm chí còn gọi thêm vài thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông đến giúp.

Nhưng kết quả thì sao? Bọn họ là những thế lực có máu mặt ở vùng Bắc Đông, thế nhưng ở trước mặt Lâm Hàn lại chẳng là gì.

Cao thủ dưới tay Lâm Hàn lần này có thể nhanh chóng khống chế được, lần sau vẫn có thể như thế.

Tuy rằng nhà họ An bọn họ vẫn còn vài thế lực Vùng Xám của Bắc Đông tới cứu viện và cũng chưa huy động toàn lực, nhưng cũng đã là hơn một nửa thế lực của họ rồi, vậy mà vẫn không địch lại được Lâm Hàn.

Mà mấy người phụ trách nhà họ An cũng không ngốc, sẽ không ngây thơ cho rằng những cao thủ lần này Lâm Hàn dẫn tới đã là toàn bộ thế lực của anh, chắc chắn trong tay anh vẫn còn nhiều cao thủ hơn nữa, có thực lực mạnh hơn nữa.

Lúc này Lâm Hàn chỉ nhìn An Thành Chí không nói gì, nhấc chân bỏ đi.

Mà mặc dù mấy người La Văn hơi bất ngờ vì Lâm Hàn thả hết những người này ra, không sợ đối phương nuốt lời và phản công, nhưng họ cũng hiểu không phải Lâm Hàn sơ suất, mà là anh có thực lực và vốn liếng để làm như vậy.

Sau đó mấy người La Văn và cao thủ nhà họ Lâm cũng lần lượt theo Lâm Hàn lên xe, ra về.

Đoàn xe hùng hậu rời đi.

An Thành Chí nhìn Lâm Hàn và người của anh đi xa, trong lòng có chút kích động.

An Thành Chí không biết và cũng không hiểu Lâm Hàn, thậm chí đây còn là lần đầu tiên cậu ta được thấy anh. Lần trước khi Lâm Hàn đến làm khách ở chỗ Trương Thiên Sơn, An Thành Chí không có tư cách đến cùng.

Nhưng trong lòng An Thành Chí lại tràn đầy kính trọng và tò mò về Lâm Hàn, không biết rốt cuộc anh là kiểu người đàn ông nào.

Mà An Thành Chí cũng vô cùng biết ơn Lâm Hàn đã cho mình cơ hội này, cậu ta không quan tâm mục đích thật sự của anh có phải như anh nói chỉ là muốn tất cả thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông đều làm ăn hợp pháp, để mọi người cùng nhau kiếm tiền ổn định mà lợi nhuận lại dồi dào hay không.

Nhưng dù thế nào thì tình hình trước mắt với An Thành Chí mà nói là một cơ hội vô cùng tốt.

Trước đây An Thành Chí rời khỏi nhà họ An, ra ngoài tự lập nghiệp, mặc dù cậu ta đã được trau dồi một số khả năng từ khi còn nhỏ và có kinh nghiệm nhất định trong lĩnh vực này, nhưng vì không đủ nguồn lực, lại thêm một số người trong gia đình lợi dụng quan hệ để ngăn cản nên cậu ta cũng không thể thành công.

Nhưng bây giờ thì khác, An Thành Chí không chỉ phụ trách quản lý nhà họ An, có thể sử dụng tất cả tài nguyên của nhà họ An để kinh doanh hợp pháp, mà nếu gặp phải chuyện gì rắc rối còn có Lâm Hàn trợ giúp.

Tuy rằng không rõ thực lực của Lâm Hàn về mặt tài nguyên, nhưng chỉ với thế lực Lâm Hàn thể hiện ra bây giờ, An Thành Chí tin tằng chắc chắn Lâm Hàn có thể giúp được mình, thậm chí không chuyện gì có thể ngăn cản được Lâm Hàn, dù sao thế lực của anh rất lớn mạnh, tài nguyên chắc chắn cũng không thể ít.

Nhưng An Thành Chí cũng hiểu, mặc dù con đường phía trước tươi sáng nhưng cũng đầy chông gai.

Không nói đâu xa, chỉ riêng việc khiến nhà họ An ngừng kinh doanh Vùng Xám, bắt đầu kinh doanh hợp pháp đã phải tốn rất nhiều công sức rồi.

Cho dù có sự ủng hộ và đe doạ của Lâm Hàn, nhưng lợi ích vẫn còn đó, chắc chắn vẫn sẽ có rất nhiều người nhà họ An phản đối, An Thành Chí cần nghĩ cách giải quyết vấn đề này.

Mà lúc này những người còn lại của nhà họ An đều không biết những chuyện này, chỉ cho rằng An Thành Chí trở thành ông chủ mới của nhà họ An, nhà họ An sau này phải nhận Lâm Hàn là ông trùm thế lực Vùng Xám của Bắc Đông, mọi chuyện đều nghe theo Lâm Hàn.

Lúc này, nhóm Lâm Hàn và đoàn xe hùng hậu của anh đã dần khuất bóng.

Cho đến lúc này, các cao thủ nhà họ An mới dần thở phào nhẹ nhõm.

Vừa rồi khi nhóm Lâm Hàn rời đi, bọn họ thật sự không dám thở mạnh, sợ khiến Lâm Hàn phật ý, thật ra là sợ những người anh đưa đến. Số lượng và thực lực của những người đó đã vượt xa sự hiểu biết của họ, chắc chắn là thế lực mạnh nhất họ từng thấy, không phải người mà họ có thể động đến.

Mà lúc này thấy đoàn người Lâm Hàn dần biến mất khỏi tầm mắt, cuối cùng người nhà họ An cũng có thể thở phào, chuyện này cuối cùng cũng qua.

Mặc dù chỉ nửa ngày trôi qua, khuôn viên nhà họ An không có gì thay đổi, ngoại trừ An Nguyên bị chịu khổ một chút thì những người khác có vẻ đều không sao, nhưng trên thực tế đã có sự thay đổi rất lớn.

Nếu không phải An Thành Chí vẫn đứng ở đây, người An Nguyên còn đang đầy máu thì người của nhà họ An sẽ không tin chỉ nửa ngày lại có thể khiến nhà họ An xảy ra thay đổi lớn như vậy.

Lúc này, một người phụ trách nhà họ An cũng nghi hoặc hỏi An Thành Chí: “Vừa nãy Lâm Hàn đã đưa cho cậu tài liệu gì vậy? Còn nữa, vừa nãy Lâm Hàn đã nói gì với cậu?”

Những người phụ trách khác cũng đều có chút tò mò nhìn An Thành Chí, thúc giục cậu ta mau nói cho họ biết, giọng điệu vẫn chưa hề coi An Thành Chí là gia chủ, mà vẫn coi cậu ta là cậu chủ nhỏ ai cũng có thể bắt nạt như trước.

An Thành Chí không trả lời bọn họ mà chỉ nhìn về hướng Lâm Hàn rời đi, rõ ràng họ đã biến mất khỏi tầm mắt nhưng cậu ta vẫn nhìn chằm chằm về nơi đó, không biết đang suy nghĩ gì?

“Này nhóc, hỏi cậu đó, ngây ra đấy làm gì?”

“Lâm Hàn bảo cậu trở thành gia chủ nhà họ An, cậu sẽ không thật sự cho rằng mình là gia chủ của nhà họ An thật đấy chứ?”

“Mau nói cho chúng tôi biết, nếu không chúng tôi sẽ tự làm đấy!”

“Còn ngây ra đó làm gì? Ngốc rồi à?”

Mấy người phụ trách nhà họ An lần lượt thúc giục.

Các cao thủ nhà họ An và những người bình thường khác cũng nhìn chằm chằm An Thành Chí, có chút nghi hoặc và tò mò.

Lúc này An Thành Chí mới từ từ hoàn hồn, nhìn mọi người nhà họ An.

Chỉ là lúc này trên mặt An Thành Chí đã không còn vẻ hoang mang, không có chuyện gì mà thay vào đó là vẻ uy nghiêm, nhìn có vẻ lạnh lùng, cao ngạo, nhưng đã có cảm giác của người nắm quyền.

Tất cả người nhà họ An đều nhận ra sự thay đổi của An Thành Chí, ai nấy đều ngạc nhiên, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Lúc này An Thành Chí cũng nhìn mọi người, từ tốn lên tiếng: “Tôi là gia chủ của các người, tôi còn phải dạy các người giọng điệu khi nói chuyện với gia chủ nữa à? Mấy người vừa nói năng không lễ phép đều bị xoá bỏ tư cách trưởng lão trong gia tộc và phục vụ gia pháp!”
Chương 787: Chuyện ở phía Bắc

Người nhà họ An nghe thấy An Thành Chí nói câu này thì đều sửng sốt, không ngờ cậu ta lại nói như thế.

Dù sao trước đây An Thành Chí không có địa vị gì ở nhà họ An, địa vị của cậu ta chỉ cao hơn người bình thường một chút, nhưng địa vị của bất cứ người quản lý nào trong gia tộc đều cao hơn cậu ta.

Mà trước giờ An Thành Chí cũng không dám làm gì, dù sao phần lớn đều là những người cậu ta không thể động đến. Mặc dù An Thành Chí là con trai út của An Nguyên, người khác cũng không dám làm gì cậu ta, nhưng vẫn có thể trừng phạt cậu ta một chút, chỉ cần không nguy hiểm đến tính mạng là được. Mà gia pháp nhà họ An là thủ đoạn bọn họ hay dùng, thậm chí là thường xuyên sử dụng.

Lúc này mọi người nghe An Thành Chí nói thế đều hơi ngạc nhiên, nhất là mấy người quản lý vừa nói năng xấc xược vừa nãy lại càng bất mãn hơn, cảm thấy cậu ta làm vậy với mình là hơi quá đáng.

“An Thành Chí, cậu đừng quá đáng quá!”

“An Thành Chí, cậu thật sự coi mình là gia chủ nhà họ An đấy à?”

“Lại còn thực thi gia pháp, chút chuyện nhỏ này mà cũng phải sử dụng đến gia pháp?”

Mấy người phụ trách của nhà họ An lần lượt lên tiếng, họ đều vô cùng bất mãn.

Nhưng An Thành Chí không hề định giải thích với họ, những ký ức tồi tệ trước đây cũng hiện về trong đầu, cậu ta lại càng không định tha thứ cho những người này.

“Các người còn ngây ra đó làm gì? Không nhận tôi làm gia chủ à? Muốn bên phía Lâm Hàn phải ra mặt lần nữa sao?”, An Thành Chí lạnh lùng nói với nhóm cao thủ nhà họ An.

Các cao thủ của nhà họ An đều sửng sốt, bình thường An Thành Chí không có quyền quản lý bọn họ, bọn họ cũng không cần nghe lệnh của cậu ta.

Nhưng bây giờ sau khi trải qua những chuyện hôm nay, nhà họ An dường như đã thay đổi.

Gia chủ cũ An Nguyên của nhà họ An đã bị Lâm Hàn cho người trừng trị, bây giờ nhà họ An cũng coi Lâm Hàn là ông trùm thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông, mọi chuyện của nhà họ An đều phải nghe theo Lâm Hàn.

Mà cậu chủ nhỏ An Thành Chí không có địa vị gì ở nhà họ An trước đây, bây giờ đã trở thành gia chủ mới của nhà họ An, bởi vì đây là ý của Lâm Hàn, quyền lực của An Thành Chí giờ đây có thể nói là vô cùng lớn.

Mấy tên cao thủ đưa mắt nhìn nhau, không dám chần chừ nữa mà trực tiếp đi lên, làm theo lệnh của An Thành Chí, đưa mấy trưởng lão của nhà họ An xuống chuẩn bị thực thi gia pháp.

Dù trước đây An Thành Chí thế nào thì bây giờ cậu ta đã là gia chủ nhà họ An, bọn họ không dám không nghe lời cậu ta, nhưng nếu An Thành Chí nói cho bên phía Lâm Hàn thì bọn họ sẽ chết chắc.

Mấy trưởng lão nhà họ An đột nhiên hoảng sợ, mặc dù là trưởng lão, trước đây họ có quyền lực rất lớn ở gia tộc nhưng lại không biết đánh nhau, còn không bằng mấy tên tay chân bình thường, bây giờ đối mặt với những cao thủ này họ nào còn cách gì?

Cho đến bây giờ, cuối cùng mấy vị trưởng lão này cũng ý thức được nhà họ An đã thay đổi, An Thành Chí đã không còn là cậu nhóc không có địa vị gì trước đây, mà bây giờ đã là gia chủ duy nhất của nhà họ An.

“An Thành Chí, chúng tôi sai rồi, cậu tha cho chúng tôi được không?”

“An Thành Chí, tôi là chú hai của cậu, sao cậu có thể đối xử với tôi như vậy?”

“Gia chủ, tôi sai rồi, tha cho tôi được không?”

Lúc này mấy gia chủ lần lượt lên tiếng cầu xin, đùa gì vậy? Nếu sử dụng gia pháp với họ thì chắc họ sẽ chỉ còn nửa cái mạng, đây không phải điều người bình thường có thể chịu được, mấy trưởng lão lúc này cũng hoàn toàn không còn để ý đến vấn đề mặt mũi nữa mà lên tiếng cầu xin đủ kiểu.

Nhưng An Thành Chí lại như không nghe thấy, cậu ta vẫn lặng lẽ đứng thẳng.

An Nguyên vừa được băng bó xong, vừa tới quảng trường thì nhìn thấy cảnh này.

Vừa nãy An Nguyên nhận được tin nhóm người Lâm Hàn đã đi, mà An Thành Chí đã trở thành người đứng đầu nhà họ An.

Nhìn thấy cảnh này, An Nguyên cũng muốn đi lên cứu mấy trưởng lão kia, dù sao trước đây họ cũng là trợ thủ đắc lực của ông ta.

Nhưng vì chuyện vừa nãy mà An Nguyên lại không bước lên, quay về phòng nghỉ ngơi.

Hôm nay ông ta nói lời hỗn láo về Trương Thiên Sơn đã bị Lâm Hàn trừng phạt, nếu lại khiến Lâm Hàn không vui thì ông ta nghĩ chắc mình sẽ mất mạng.

Mặc dù có chút không cam lòng vì bị mất thân phận gia chủ của nhà họ An, nhưng An Nguyên cũng không còn cách nào khác, dù sao thực lực tuyết đối của Lâm Hàn ở đó, ông ta không dám chống đối Lâm Hàn.

Đừng nói là cả nhà họ An, dù toàn bộ thế lực Vùng Xám của Bắc Đông này liên hợp lại, e rằng cũng không phải đối thủ của Lâm Hàn, bọn họ làm sao có thực lực để chống lại?

Hơn nữa sau khi trải qua chuyện hôm nay, An Nguyên cũng không nghĩ các cao thủ nhà mình còn có dũng khí đối mặt với thuộc hạ của Lâm Hàn.

Hy vọng đã hết, lúc này An Nguyên cũng không còn sự lựa chọn nào.

Nhưng niềm an ủi duy nhất là gia chủ mới của nhà họ An là An Thành Chí, dù sao cũng là con trai ông ta, ông ta cũng có thể miễn cưỡng chấp nhận.

Mà dù thế nào An Nguyên cũng không hiểu nổi tại sao Lâm Hàn lại chọn An Thành Chí, người vô dụng nhất của nhà họ An lên làm gia chủ.

Mà lúc này, trong đại sảnh, những người khác của nhà họ An nhìn mấy trưởng lão bị đưa đi cũng không dám nói lời nào, bọn họ đều cúi đầu trước An Thành Chí, không dám làm trái ý cậu ta nữa, dù sao bây giờ An Thành Chí cũng là người có quyền lực nhất gia tộc.

An Thành Chí thấy thế thì cũng yên tâm, cậu ta định vài ngày nữa mới nói chuyện không kinh doanh Vùng Xám nữa, chỉ kinh doanh hợp pháp, nếu bây giờ nói ra sẽ dễ khơi dậy sự phản kháng của nhà họ An.

Vừa nãy An Thành Chí cũng biết được tin từ Lâm Hàn rằng anh sẽ dần thu phục tất cả các thế lực Vùng Xám của Bắc Đông, và sẽ chỉ kinh doanh hợp pháp chứ không kinh doanh Vùng Xám nữa.

An Thành Chí định đợi đến lúc đó, khi người nhà họ An đều biết chuyện bên ngoài rồi sẽ nói nhà họ An cũng chỉ kinh doanh hợp pháp chứ không kinh doanh Vùng Xám nữa, lúc ấy mọi người lại được thấy sức mạnh của Lâm Hàn lần nữa cũng dễ tiếp thu hơn.

Mấy ngày nay An Thành Chí cũng có thể để người nhà họ An chuẩn bị bắt đầu kết thúc việc kinh doanh Vùng Xám, đồng thời lập uy ở nhà họ An, chỉ khi lập uy thành công, An Thành Chí mới có thể khiến người nhà họ An nghe theo lệnh mình.

Nếu chỉ có Lâm Hàn đe doạ thì dù người nhà họ An sợ Lâm Hàn, nhưng dù sao anh cũng không ở đây, ngoài mặt họ không dám làm trái lời An Thành Chí nhưng sau lưng thì chưa biết được, như vậy sau này cậu ta thống nhất nhà họ An cũng sẽ không tiện, rất nhiều chuyện đều sẽ khá khó thực hiện.

Mà khi An Thành Chí đang thống nhất nhà họ An thì Lâm Hàn đã cùng La Văn về trang viên trước, Lâm Phong thì dẫn hầu hết cao thủ nhà họ Lâm và La Võ cùng với Uông Nghĩa đến mấy thế lực Vùng Xám của Bắc Đông mà lúc trước đã lên kế hoạch, dần thu phục họ.

Lâm Hàn đang nhắm mắt nghỉ ngơi thì La Văn lại nhìn anh rồi nói: “Anh Lâm, chuyện ở phía Bắc vẫn chưa giải quyết xong, bây giờ khá rắc rối, anh cần biết chuyện này, chúng tôi cũng cần anh nghĩ cách giải quyết”.
Chương 788: Nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng

Trong chiếc ô tô đang chuyển động.

Lâm Hàn nghe La Văn nói vậy thì mở mắt, đập vào mắt anh là khuôn mặt nghiêm túc của La Văn.

Lâm Hàn hơi bất ngờ, có thể khiến La Văn cũng phải trở nên nghiêm túc như thế, xem ra là chuyện rất quan trọng.

Mà tình hình ở phía Bắc, trước đây Lâm Hàn cũng từng nghe Trương Thiên Sơn và La Văn nói đến.

Hình như trước đây Trương Thiên Sơn đang xử lý việc ở phía Bắc, mà Uông Nghĩa và La Võ cũng đã đưa rất nhiều người đến đó để giải quyết.

Khi ấy Lâm Hàn đã thắc mắc không biết chuyện gì mà lại quan trọng đến thế, nhưng vì đang vội đi giải cứu Trương Thiên Sơn nên anh cũng không hỏi nhiều.

Bây giờ La Văn nhắc lại, Lâm Hàn mới nhớ ra chuyện này.

“Rốt cuộc chuyện ở phương Bắc là chuyện gì?”, Lâm Hàn cũng hơi ngờ vực.

Vẻ mặt La Văn lúc này rất nghiêm túc, bình thường chuyện này là bí mật của họ, cho dù mấy người Uông Nghĩa, La Võ đến phía Bắc làm nhiệm vụ thì ngoài La Võ và Uông Nghĩa ra, những cao thủ phía dưới cũng không biết rõ tình hình cụ thể, chuyện này phải được giữ bí mật chặt chẽ.

Nhưng bây giờ Lâm Hàn có tư cách biết chuyện này, nếu Lâm Hàn không đủ tư cách thì La Văn thật sự không biết ai có đủ tư cách nữa.

Lúc này La Văn cũng giải thích với Lâm Hàn: “Ngành công nghiệp nặng của La Quốc ở phía Bắc Hoa Hạ phát triển rất tốt, chắc anh Lâm biết chuyện này đúng không?”

Lâm Hàn gật đầu, đương nhiên anh biết rất rõ những chuyện thông thường này. Quan hệ của La Quốc và Hoa Hạ vẫn luôn rất tốt, mà ngành công nghiệp nặng của La Quốc phát triển cực kỳ thịnh vượng, ngược lại ngành công nghiệp nhẹ lại phát triển không tốt lắm.

“Ngành công nghiệp nặng của La Quốc có liên quan đến chuyện này?”, Lâm Hàn nghi hoặc hỏi.

La Văn khẽ gật đầu đáp: “Trương Thiên Sơn có quan hệ nhất định với một số người ở La Quốc, có tình bằng hữu nên đàm phán thành công, được tiếp quản một số nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng. Cho dù những nhà xưởng này ở La Quốc thì cũng là một vài nhà xưởng cực kỳ nổi tiếng, vượt xa tất cả các nhà xưởng máy móc hạng nặng ở Hoa Hạ trong nhiều thập kỷ. Mà mấy năm nay những nhà xưởng máy móc hạng nặng này kinh doanh không tốt nên chuẩn bị bán, nhưng nhà xưởng quan trọng thế này chắc chắn không thể tuỳ ý bán cho ai. Vì tình bằng hữu nên cuối cùng họ quyết định giao cho Trương Thiên Sơn, mặc dù giá vẫn vô cùng đắt nhưng nếu không có mối quan hệ này thì dù trả bao nhiêu tiền cũng không có được, cũng không thể tiếp nhận mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này”.

Lâm Hàn nghe vậy mà sững sờ, không ngờ Trương Thiên Sơn lại có thể tiếp quản nhà xưởng máy móc hạng nặng của La Quốc.

Mặc dù quan hệ của La Quốc và Hoa Hạ rất tốt, nhưng những thứ kỹ thuật bí mật này cũng không thể tuỳ tiện chia sẻ. Những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này ở La Quốc có thể thấy thường xuyên, nhưng với các quốc gia khác bao gồm Hoa Hạ thì đều là hàng đầu.

Về phương diện kỹ thuật và kiến tạo đều là tầm cao mà công nghệ hiện tại của Hoa Hạ chưa thể đạt đến, ít nhất cũng phải hơn chục năm nữa mới có thể đạt được kỹ thuật này.

Nhưng bây giờ không ngờ Trương Thiên Sơn lại có thể tiếp nhận nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng thế này, điều này thực sự khiến Lâm Hàn kinh ngạc.

Đừng nói là với Trương Thiên Sơn, cho dù là với nhà họ Lâm thì nhà xưởng máy móc hạng nặng thế này đều là cực kỳ hiếm.

Theo Lâm Hàn tìm hiểu, thời gian trước nhà họ Lâm đã có ý muốn tiếp nhận một vài nhà xưởng máy móc hạng nặng của La Quốc, nhưng cuộc đàm phán đến cuối cùng lại kết thúc vì thất bại.

Giá nhà họ Lâm đưa ra đương nhiên không hề thấp, thậm chí còn vượt xa giá trị của những nhà xưởng này, nhưng cuối cùng người bên phía La Quốc vẫn không chịu, không muốn bán những nhà xưởng này cho nhà họ Lâm.

Thực ra là vì thực lực nhà họ Lâm quá mạnh, một khi giao những nhà xưởng máy này cho nhà họ Lâm thì chắc chắn nhà họ Lâm sẽ tiến bộ rất nhanh trong ngành sản xuất máy móc hạng nặng. Đến lúc đó sẽ ảnh hưởng đến ngành máy móc hạng nặng của La Quốc trên thị trường toàn cầu, vì vậy dù ra giá cực kỳ cực kỳ cao thì những người bên phía La Quốc cũng không dám giao cho nhà họ Lâm.

Thời điểm này lại trùng khớp, Lâm Hàn rất nghi ngờ những nhà xưởng máy móc hạng nặng này chính là những nhà xưởng mà trước đây nhà họ Lâm trả giá rất cao cũng không mua được.

Mà bây giờ vì quan hệ cá nhân của Trương Thiên Sơn nên đối phương đồng ý bán cho bên này, thật sự khiến Lâm Hàn hơi bất ngờ.

La Văn thấy Lâm Hàn không nói gì thì tưởng anh lo lắng, vì thế nhanh chóng giải thích: “Anh Lâm yên tâm, những nhà xưởng này đều kinh doanh hợp pháp, đây cũng là ý tưởng lần trước sau khi anh rời khỏi thành phố Phụng Thiên, Trương Thiên Sơn thay đổi quyết định nên mới đưa ra. Nhưng tiền bạc và nhân lực đều cần rất nhiều, nhóm La Võ và Uông Nghĩa đến đó rồi mới phát hiện với thực lực của chúng tôi thật sự không thể quản lý được mấy nhà xưởng đó, dù là tiền bạc hay nhân lực chúng tôi cũng không có thế mạnh này”.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, trong lòng lại có chút vui mừng, dù sao theo như La Văn nói vì quan hệ cá nhân nên đối phương bán mấy nhà xưởng máy móc này với giá không cao so với giá trị thật của chúng.

Mà bây giờ, với thực lực của đại bàng núi vùng Bắc Đông thì không thể tiếp quản được, có thể thấy quy mô mấy nhà xưởng này rất lớn.

Quy mô càng lớn càng có thể chính là những nhà xưởng máy móc hạng nặng mà nhà họ Lâm muốn mua lại với giá cao ngất trời trước đó.

Mà nhân lực không đủ cũng cho thấy quy mô của những nhà xưởng máy móc này.

Đối với La Văn và những người khác thì vì quy mô lớn nên không thể tiếp quản, là một rắc rối.

Nhưng với Lâm Hàn, với nhà họ Lâm mà nói thì hoàn toàn không phải rắc rối gì, quy mô càng lớn thì thu hoạch càng lớn, còn về vấn đề có tiếp quản được hay không, trước mắt trên thế giới này chắc không có nhà xưởng nào mà nhà họ Lâm không tiếp quản được, dù là tiền tài hay nhân lực thì nhà họ Lâm đều cực kỳ dư dả.

Lâm Hàn cũng không ngờ lại có chuyện này, đây đâu phải rắc rối, rõ ràng là niềm vui bất ngờ, là một tin cực kỳ tốt.

Có thể tiếp quản mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng quy mô lớn này, nhà họ Lâm sẽ sớm có đủ quyền lực thống trị trong lĩnh vực máy móc hạng nặng, nhà họ Lâm sẽ lại một lần nữa phát triển về chất!

La Văn không biết sự vui vẻ trong lòng Lâm Hàn, còn tưởng là anh đang lo lắng, dù sao cũng cần phải đầu tư rất nhiều.

Tuy nhiên những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này vẫn vô cùng cám dỗ với La Văn, có điều họ không thể tiếp quản được, ban đầu vốn đã định từ bỏ, bây giờ có Lâm Hàn, La Văn nghĩ có lẽ Lâm Hàn có thực lực tiếp quản nên mới nhắc đến chuyện này.

La Văn do dự một lúc rồi khuyên Lâm Hàn: “Anh Lâm, tôi lấy nhân cách của mình ra đảm bảo, tôi đã đích thân kiểm tra các nhà xưởng sản xuất này, mặc dù giai đoạn đầu cần đầu tư rất nhiều tiền và nhân lực, tương đối rắc rối, nhưng lợi nhuận thu về sau này sẽ vô cùng khách quan, hoàn toàn xứng đáng với khoản đầu tư này, hơn nữa tất cả đều là kinh doanh hợp pháp, thu nhập chính đáng!”

Lúc này Lâm Hàn mới xua tay, nhẹ giọng nói: “Những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này chắc chắn là của chúng ta!”
Chương 789: Tiền cọc 50 tỷ tệ

“Hả?”

La Văn nghe Lâm Hàn nói vậy thì sững sờ.

Ban đầu La Văn tưởng Lâm Hàn sẽ từ chối vì yêu cầu đầu tư quá nhiều, hoặc anh sẽ đồng ý sau khi tìm hiểu cụ thể tình hình.

Nhưng La Văn không ngờ Lâm Hàn lại đồng ý luôn mà không cần biết tình hình cụ thể hay số tiền và nhân lực khổng lồ cần đầu tư.

Nhìn sự quyết đoán của Lâm Hàn cứ như mua được là kiếm được vậy.

La Văn chần chừ một lát rồi nhanh chóng giải thích: “Anh Lâm, có một số việc anh phải tìm hiểu kỹ trước khi quyết định. Vốn đầu tư ban đầu cực kỳ lớn, đơn vị cũng không phải là hàng trăm triệu tệ, trước đây tôi đã tính toán sơ bộ rồi, lát nữa tôi sẽ cho anh xem bản báo cáo. Mà nhân lực cũng cần rất nhiều, chúng ta không thể kiếm được nhiều nhân công như vậy trong khoảng thời gian ngắn, còn có…”

La Văn đang định giải thích tiếp thì Lâm Hàn đã ngắt lời.

“Tôi biết rồi, lát nữa anh sắp xếp lại chi tiết rồi gửi cho tôi, nhưng bây giờ phải nói rõ với những người bên phía nhà xưởng, chúng ta nhận những nhà xưởng này, họ không tin thì chúng ta có thể đặt cọc trước, dù sao chúng ta chắc chắn sẽ mua lại, không thể để họ chuyển nhượng cho người khác, hiểu chưa?”, Lâm Hàn nói thẳng.

Dù cần kinh phí và nhân lực nhiều hơn nữa, Lâm Hàn vẫn tự tin nhà họ Lâm có thể lo được.

Mấu chốt bây giờ không phải là cần đầu tư bao nhiêu, dù sao những điều này chẳng là gì với nhà họ Lâm, quan trọng là phải nắm được cơ hội quản lý những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này, không được để người khác cướp mất.

La Văn nghe Lâm Hàn nói vậy thì hơi ngạc nhiên, không hiểu sao anh lại làm như vậy, điều này khiến La Văn cho rằng Lâm Hàn hơi xốc nổi và liều lĩnh.

Mặc dù quen Lâm Hàn chưa lâu, nhưng La Văn cũng có phần hiểu nhân phẩm của Lâm Hàn, anh ta biết Lâm Hàn không phải loại người đó. Đôi khi trông Lâm Hàn có hơi liều lĩnh và xốc nổi nhưng thực tế không phải vậy, mà là anh có thực lực tuyệt đối nên cũng có sự tự tin tuyệt đối, điều ấy khiến một số hành động của Lâm Hàn có vẻ hơi kỳ lạ trong mắt người bình thường là họ.

Mặc dù chuyện lần này hơi đặc biệt, cần đầu tư kinh phí và nhân lực cực lớn, vượt xa dự kiến của La Văn, thậm chí còn nằm ngoài tầm hiểu biết của anh ta.

Nhưng sau một hồi do dự, La Văn vẫn lựa chọn tin tưởng Lâm Hàn.

Nghĩ đến đây, La Văn lấy điện thoại ra để liên lạc, sau khi nói một tràng tiếng Liên Xô, La Văn cúp máy nhìn Lâm Hàn, vẻ mặt có chút kích động.

“Anh Lâm, tôi vừa mới liên lạc với người phụ trách bên kia. Tôi không nói Trương Thiên Sơn đã xảy ra chuyện nên họ vẫn đồng ý giao cho chúng ta. Tôi định đợi đến khi đàm phán xong và ký hợp đồng mới nói cho họ chuyện của Trương Thiên Sơn”, La Văn nói.

La Văn gật đầu, đương nhiên anh đồng ý với cách làm của La Văn.

Dù sao bên kia đồng ý giao cho vùng Bắc Đông là vì mối quan hệ với Trương Thiên Sơn, nếu bây giờ họ biết Trương Thiên Sơn đã chết, ông trùm Vùng Xám mới của Bắc Đông là Lâm Hàn, rất có thể họ sẽ không giao cho vùng Bắc Đông nữa. Nếu họ biết Lâm Hàn là người nhà họ Lâm thì chắc chắn càng không đồng ý bán, dù sao thì mối đe doạ của nhà họ Lâm vẫn còn đó.

Giá mua lại những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này cực kỳ cao, không nhiều người có thể bỏ ra được. Nhưng Lâm Hàn tin rằng không lâu nữa chắc chắn nó sẽ thành món hời để các thế lực khác tranh giành, rất có thể Lâm Hàn sẽ không chiếm được.

“Anh làm tốt lắm, như vậy là rất tốt”, Lâm Hàn cũng nói.

La Văn khẽ gật đầu, sau đó lại hơi ngập ngừng nhìn Lâm Hàn, do dự một chút mới nói: “Anh Lâm, nhưng đối phương nói có người đã trả giá cao ngất trời để mua lại những nhà xưởng này, nếu không vì mối quan hệ với Trương Thiên Sơn thì họ đã bán cho người đó lâu rồi. Vậy nên chúng ta phải chắc chắn mua lại những nhà xưởng này để họ từ chối bên kia, chúng ta cần ứng trước đủ số tiền đặt cọc, mà tiền đặt cọc này hơi cao”.

Vẻ mặt La Văn cũng hơi lúng túng, đừng nói là giá của những nhà máy sản xuất máy móc hạng nặng này, dù là tiền đặt cọc thì hiện tại vùng Bắc Đông họ cũng không kham nổi.

Lâm Hàn vẫn bình tĩnh, anh nhẹ giọng bảo: “Bao nhiêu? Anh cứ nói đi”.

La Văn ngập ngừng rồi đáp: “50 tỷ tệ”.

Nói xong con số này, La Văn cũng thấy không dám tưởng tượng, tiền đặt cọc đã đòi 50 tỷ, cái giá thật sự quá đắt, nếu mua lại những nhà xưởng này thì con số sẽ càng khó tưởng tượng hơn.

Lâm Hàn nghe thấy con số này thì hơi bất ngờ. Đối phương nể Trương Thiên Sơn nên mới đồng ý bán những nhà xưởng này, giá sẽ không vượt qua giá trị của xưởng, mà giá đặt cọc này cũng dựa theo tình hình cụ thể.

50 tỷ tệ là con số không nhỏ, nói cách khác, quy mô của những nhà xưởng này thật sự rất lớn, nếu không họ cũng không đưa ra giá này.

La Văn thấy Lâm Hàn không nói thì tưởng 50 tỷ tiền đặt cọc là quá nhiều, vì thế bèn nói: “Anh Lâm, hay là chúng ta chỉ đặt một nhà xưởng thôi, từ bỏ những xưởng còn lại? Nhỡ chúng ta không tiếp quản nổi rồi không kinh doanh được thì sẽ tổn thất lớn”.

Lâm Hàn nghe vậy thì lắc đầu: “Chắc chắn phải mua lại hết mấy nhà xưởng này, đối phương bán bao nhiêu xưởng chúng ta mua bấy nhiêu, đối phương ra giá bao nhiêu, chúng ta trả bấy nhiêu. Còn về chuyện kinh phí hoạt động và nhân lực có đủ hay không thì anh không cần lo, tôi có thể đảm bảo chắc chắn sẽ đủ!”

La Văn hơi ngạc nhiên nhìn Lâm Hàn, anh ta biết rõ Lâm Hàn chưa chắc chắn thì sẽ không nói, nói cách khác Lâm Hàn có thể nói ra những lời này chắc chắn là có tự tin tuyệt đối.

La Văn lại một lần nữa bị thực lực của Lâm Hàn làm cho chấn động, không ngờ Lâm Hàn không chỉ có số lượng cao thủ đông và thực lực mạnh mẽ, mà về kinh tế của anh cũng hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của họ. La Văn đột nhiên cảm thấy Lâm Hàn thật thần bí, đồng thời cũng cảm thấy may mắn vì nhóm người mình đã đi theo làm việc cho anh, chứ không phải đối thủ của anh.

Nếu trở thành đối thủ của nhân vật đáng sợ như Lâm Hàn thì La Văn nghĩ dù mình có mưu mô đến đâu cũng không có cách nào, ở trước thực lực tuyệt đối thì những âm mưu đó còn có tác dụng gì? Mưu kế đã không thể bù đắp được khoảng cách giữa thực lực khổng lồ.

Mà lúc này Lâm Hàn không biết những suy nghĩ trong đầu La Văn, 50 tỷ tệ không hề ít, nhưng với Lâm Hàn mà nói thật ra cũng chẳng là gì, thậm chí anh không cần dùng đến tiền của nhà họ Lâm, bản thân anh cũng đã đủ tiền.

Sau đó Lâm Hàn lấy thẻ ngân hàng ra đưa cho La Văn.
Chương 790: Lâm Thiên Tiếu kích động

“Đây là?”

La Văn thấy Lâm Hàn đưa thẻ ngân hàng cho mình thì hơi nghi hoặc, trong lòng cũng có suy đoán, chỉ là có chút không dám tin.

Lâm Hàn đặt thẻ ngân hàng vào tay La Văn rồi hờ hững nói: “Trong đây có 50 tỷ tệ, anh mau trả tiền đặt cọc đi, nhất định phải bảo đối phương từ chối những người mua khác, số tiền còn lại trong thẻ anh cứ giữ lấy, sau này làm việc gì cần dùng đến tiền thì lấy ra dùng”.

La Văn hơi sửng sốt.

Mặc dù trước đây La Văn là trợ thủ đắc lực của Trương Thiên Sơn, quản lý rất nhiều tiền của ông ta, mà ông ta cũng là đại bàng núi vùng Bắc Đông nên tiền đương nhiên cũng không ít.

Nhưng dù đi theo Trương Thiên Sơn lâu như vậy, La Văn cũng chưa bao giờ thấy ông ta đưa 50 tỷ cho mình một cách dễ dàng thế này.

Mà như Lâm Hàn vừa nói, số tiền trong đây không chỉ là 50 tỷ mà có vẻ còn nhiều hơn.

“Nghe thấy chưa? Mau liên lạc thanh toán đi, mật khẩu trên thẻ có”, Lâm Hàn lại nói.

Chuyện này khá quan trọng với Lâm Hàn, mà cũng rất quan trọng với nhà họ Lâm, liên quan đến việc sau này nhà họ Lâm có thể xưng bá toàn cầu trong lĩnh vực công nghiệp nặng hay không.

“Vâng, vâng”, La Văn sững sờ gật đầu, sau đó lấy điện thoại ra liên lạc với người phụ trách bên kia, không lâu sau thì chuyển tiền cho họ.

Trả tiền đặt cọc bình thường nhất định phải ký một số hợp đồng, nhưng vì không có ai ở La Quốc, mà những người này cũng đáng tin cậy nên sau khi được Lâm Hàn cho phép, La Văn đã gửi tiền luôn mà không ký hợp đồng.

Sau khi chuyển 50 tỷ thành công, trong lòng La Văn cũng âm thầm kinh ngạc. 50 tỷ cứ vậy được giao dịch, đây là số tiền khổng lồ anh ta chưa từng đụng tới, không ngờ lại tiêu như thế này.

Mãi cho đến lúc này La Văn mới xác định, Lâm Hàn hoàn toàn có thực lực này, anh có thể quản lý được những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này, đồng thời đủ thực lực để vận hành tốt.

Anh ta đã khảo sát những nhà xưởng này, nếu có thể vận hành bình thường thì lợi nhuận sẽ rất khách quan.

Những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này có thể thấy nhiều ở La Quốc, nhưng ở Hoa Hạ thì không, nếu có thể vận hành tốt những nhà xưởng này thì sản xuất bình thường và chuyển hàng sang Hoa Hạ bán sẽ mang lại nguồn thu nhập khổng lồ không ngừng nghỉ.

Xét cho cùng, với trình độ kỹ thuật của những nhà xưởng này, máy móc được sản xuất ra có công nghệ đi đầu máy móc trong nước cả mấy chục năm, sức cạnh tranh không cần nói cũng biết, hơn nữa lượng sản xuất khổng lồ, lợi nhuận đương nhiên sẽ rất lớn.

Những khoản lợi nhuận khủng khiếp này rất có thể vượt xa thu nhập hiện tại của toàn bộ thế lực Vùng Xám ở Bắc Đông.

Lúc này La Văn cũng mới dần dần hiểu ra lời Lâm Hàn nói, lợi nhuận thu về sau khi kinh doanh hợp pháp lớn sau này sẽ cực kỳ khả quan, hơn nữa kinh doanh hợp pháp không có nguy hiểm, không như kinh doanh Vùng Xám, lúc nào cũng có thể bị niêm phong. Hai bên kết hợp lại, so sánh với kinh doanh Vùng Xám thì đúng là kinh doanh hợp pháp có ưu thế không thể sánh bằng.

Lúc này La Văn mới hoàn hồn, nhìn Lâm Hàn nói: “Anh Lâm, tôi đã chuyển 50 tỷ tệ tiền đặt cọc theo yêu cầu của anh. Tôi đề nghị anh nên thu xếp cho người ký hợp đồng càng nhanh càng tốt, kẻo lại đêm dài lắm mộng”.

Lâm Hàn gật đầu, anh hiểu La Văn lo lắng chuyện 50 tỷ, nhưng anh lại không lo, 50 tỷ tệ thôi, mất thì mất, không ảnh hưởng lắm.

Điều Lâm Hàn lo lắng là liệu mình có thể mua lại được mấy nhà xưởng này hay không, chuyện này rất quan trọng với anh và nhà họ Lâm. So với những nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng này thì 50 tỷ tệ dường như không đáng kể. Dù sao trước đây nhà họ Lâm dù phải trả bao nhiêu tiền, con số khổng lồ đến đâu cũng không thể mua lại những nhà xưởng này. Nhưng đương nhiên Lâm Hàn không cần phải nói với La Văn những điều này, chuyện nhà họ Lâm chắc chắn vẫn chưa thể nói cho La Văn.

Lúc này Lâm Hàn lại nói: “Tôi biết rồi, đến lúc đó tôi sẽ liên lạc với chuyên gia về vấn đề này rồi đi cùng anh, khoảng hai ngày nữa xuất phát”.

La Văn gật đầu rồi không nói gì nữa.

Chẳng mấy chốc Lâm Hàn và nhóm La Văn đã về đến trang viên.

Sau khi về trang viên, Lâm Hàn tìm một nơi không có ai để liên lạc với Lâm Thiên Tiếu.

Bình thường Lâm Hàn có chuyện gì cần người nhà họ Lâm làm, chỉ cần liên lạc với người của hội trưởng lão nhà họ Lâm là được, họ sẽ làm theo dặn dò của anh, không làm trái ý anh.

Dù sao sau vụ cá cược của Lâm Hàn và Dương Tiêu lần trước, địa vị của anh ở nhà họ Lâm đã nâng lên rất nhiều, bây giờ các trưởng lão nhà họ Lâm đã không còn ảnh hưởng được đến anh, mà họ cũng không thể thay đổi quyết định của anh.

Nhưng chuyện này quan trọng hơn nên Lâm Hàn quyết định gọi thẳng cho Lâm Thiên Tiếu, để tránh xảy ra bất kỳ sơ sót nào.

Trong một căn biệt thự ở Mỹ, lúc này ở Mỹ đang là buổi sáng.

Lâm Thiên Tiếu thấy Lâm Hàn gọi đến thì hơi ngạc nhiên, dù sao nếu không có chuyện gì quan trọng thì anh sẽ không gọi cho ông.

Lần trước là vụ cá cược của Lâm Hàn với Dương Tiêu, trong tình cảnh khó khăn đó Lâm Hàn cũng không gọi cho ông mà cố gắng tự giải quyết.

Lâm Thiên Tiếu nhanh chóng nghe máy.

“Alo bố ạ, bên con có một thu hoạch bất ngờ đây”, Lâm Hàn vào thẳng vấn đề.

Lâm Thiên Tiếu hơi khó hiểu, thu hoạch trong ngành sản xuất bình thường Lâm Hàn sẽ không bao giờ báo cáo với ông, giống như lần trước Lâm Hàn thu được hàng trăm tỷ tệ ở thành phố Thiên Kinh cũng không nói cho ông, không phải anh cố ý không báo mà là không cần thiết phải báo.

Tuy rằng vài trăm tỷ tệ là khá nhiều, nhưng với nhà họ Lâm thì cũng không là gì, nhất là bây giờ Lâm Hàn đã dần trở thành người đứng đầu nhà họ Lâm, vài trăm tỷ đó cũng chẳng là gì.

“Có chuyện gì vậy?”, Lâm Thiên Tiếu nghiêm túc hỏi.

Lâm Hàn không nói nhiều lời thừa thãi, anh lập tức kể tình hình đại khái cho Lâm Thiên Tiếu.

Lâm Thiên Tiếu nghe xong thì hơi kinh ngạc, thời gian trước nhà họ Lâm muốn mua lại mấy nhà xưởng sản xuất máy móc hạng nặng của La Quốc, chính Lâm Thiên Tiếu đã đích thân đến xử lý, nhưng vì họ là người nhà họ Lâm, dù đưa ra điều kiện hậu hĩnh thế nào thì đối phương cũng không bán.

Không phải đối phương không dao động trước cái giá khổng lồ ấy, ngược lại họ đã vô cùng dao động, nhưng họ thực sự không dám, dù sao một khi bán cho nhà họ Lâm thì kỹ thuật công nghiệp nặng đứng đầu thế giới của La Quốc sẽ bị nhà họ Lâm vượt xa, đến lúc đó rất có thể nhà họ Lâm sẽ làm chủ ngành công nghiệp nặng tiên tiến nhất thế giới, La Quốc không còn khả năng cạnh tranh nữa.

“Con chắc chắn những nhà xưởng này chính là những nhà xưởng mà nhà họ Lâm chúng ta trước đó đã nhìn trúng chứ?”, Lâm Thiên Tiếu trước nay luôn bình tĩnh, lúc này cũng hơi kích động, thực sự chuyện này quá quan trọng đối với nhà họ Lâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK