Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 681: Vui mừng

Đạo diễn Ngô chỉ đồng ý ký hợp đồng với Tần Liên, nhưng trước đó chưa nói sẽ trả bao nhiêu.

Mặc dù Hạ Sương và Dương Khiết đều không để tâm số tiền đó cho lắm, dù sao có số tiền hai tỷ tư mà Lâm Hàn đưa, cả đời các cô ấy sẽ không thiếu tiền, nhưng không có nghĩa là Tần Liên không quan tâm. Hạ Sương và Dương Khiết cũng tính để ý một chút thay Tần Liên.

“Hả? Còn phải xem diễn xuất nữa à… Vậy cũng được”, đạo diễn Ngô do dự một lúc rồi khẽ gật đầu, trong lòng hơi nghi hoặc. Hạ Sương và Dương Khiết còn muốn mình xem diễn xuất của Tần Liên, lẽ nào diễn xuất của Tần Liên cũng không tệ?

Nhưng đạo diễn Ngô cũng chỉ nghĩ như vậy mà thôi, không ôm hi vọng quá nhiều. Rất nhiều người mới nghĩ rằng diễn xuất của mình không tệ, nhưng thật ra vừa mới bắt đầu đã rất kém. Khi mới bắt đầu đóng phim, có bao nhiêu người có thể có được diễn xuất rất tốt chứ? Nếu có thì sau này người đó sẽ trở thành diễn viên xuất sắc rồi.

Ngay sau đó, Hạ Sương và Dương Khiết dẫn Tần Liên và đạo diễn Ngô đến một studio của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.

Công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh là doanh nghiệp hàng đầu của showbiz Hoa Hạ, các loại phòng ốc thiết bị cần đều có.

Sau khi dẫn mọi người vào trong studio, Hạ Sương nói với đạo diễn Ngô: “Đạo diễn Ngô, ông bắt đầu xem diễn xuất của Tần Liên đi. Mặc dù cô ấy không quá giỏi nhưng chắc chắn không đến nỗi quá tệ, hẳn là có thể khiến ông hài lòng”.

Đạo diễn Ngô nghe vậy thì cảm thấy hơi kinh ngạc. Hạ Sương cho ông ta cảm giác cô ấy là một người rất hiểu biết về ngành giải trí, nếu Hạ Sương đã nói như vậy thì có lẽ Tần Liên cũng có chút kĩ năng diễn xuất, không phải là một bình hoa di động.

Nghĩ đến đây, trong lòng đạo diễn Ngô hơi kích động. Nếu Tần Liên có kỹ năng diễn xuất thì ông ta không cần phải quay về bảo người đơn giản hóa vai diễn của nữ chính nữa, mà có thể giữ nguyên vai ban đầu.

Như vậy thì chất lượng của cả bộ phim sẽ càng cao.

Đạo diễn Ngô cảm thấy hình như lần này mình lời to rồi, không chỉ có thể hợp tác với Hạ Sương và Dương Khiết, xây dựng mối quan hệ tốt, mà còn không đắc tội với Tiêu Nhã. Mặt khác, người mới mà ông ta ký hợp đồng lần này khác với những người trước kia, dường như không những không có ảnh hưởng tiêu cực đến bộ phim của mình lần này, mà còn có ảnh hưởng tích cực không tưởng tượng được.

Trước cửa một studio của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh.

Bốn người Hạ Sương, Dương Khiết, Tần Liên và đạo diễn Ngô vừa từ bên trong studio đi ra.

Vừa rồi ở trong studio, đạo diễn Ngô đã kiểm tra diễn xuất của Tần Liên, bảo Tần Liên diễn thử vài đoạn phim có thể cho thấy diễn xuất để ông ta xem.

Kết quả cuối cùng, quả nhiên là Tần Liên có kĩ năng diễn xuất nhất định, thậm chí còn vượt trên mong đợi của đạo diễn Ngô.

Thậm chí diễn xuất của Tần Liên còn tốt hơn ngôi sao nữ nổi tiếng mà đạo diễn Ngô đã mời trước kia.

Độ nổi tiếng của ngôi sao nữ kia khá cao, chỉ có chút diễn xuất, nhưng lượng fans khá đông, cho nên trước kia đạo diễn Ngô đã mời cô ta.

Còn Tần Liên, tuy độ nổi tiếng không cao bằng ngôi sao nữ kia, nhưng nhan sắc và diễn xuất đều có, đạo diễn Ngô tin rằng kết quả nhất định sẽ tốt hơn ngôi sao nữ kia nhiều.

Mặt khác, trên thực tế, Tần Liên cũng không phải không nổi tiếng. Với nhan sắc của Tần Liên chỉ cần tuyên truyền ra ngoài, đạo diễn Ngô tin rằng Tần Liên sẽ có rất nhiều fans ngay lập tức, như vậy là có độ nổi tiếng ngay.

Có vài bộ phim có thể thành tựu một vài diễn viên, mà có vài diễn viên cũng có thể thành tựu một bộ phim, đạo diễn Ngô tin rằng bộ phim của mình có thể thành tựu Tần Liên, Tần Liên cũng có thể thành tựu bộ phim này.

Bộ phim này và Tần Liên cũng sẽ trở thành kinh điển của showbiz, được tất cả mọi người nhớ tới!

“Trước đây thật là ngại quá, là tôi mờ mắt”, đạo diễn Ngô lại xin lỗi Hạ Sương và Dương Khiết, cảm thấy hổ thẹn vì hành vi trước kia của mình.

Nếu Tiêu Nhã không đến, mình không ký hợp đồng với Tần Liên, vậy thì đạo diễn Ngô cảm thấy mình thật sự quá sai lầm, bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy.

“Đạo diễn Ngô khách sáo rồi, bây giờ chúng ta đi ký hợp đồng nhé?”, Hạ Sương cười đáp.

“Được, được, bây giờ đi ký hợp đồng luôn”, đạo diễn Ngô nói.

Sau đó, bốn người dẫn theo luật sư của mình đi vào phòng họp.

Vì hai bên đã đạt thành hợp tác nên bàn hợp đồng cũng rất nhanh.

Đạo diễn Ngô không dùng gì khác, mà dùng luôn mức giá và tỷ lệ phần trăm ông ta đã mời ngôi sao nữ trước kia cho Tần Liên, có thể nói là trả thù lao theo quy chuẩn cao nhất của ngôi sao trong showbiz hiện nay cho Tần Liên.

Về phía công ty Hạ Sương và Tần Liên, bình thường công ty giải trí và nghệ sĩ chắc chắn phải phân chia lợi nhuận, công ty giải trí chiếm phần lớn, nghệ sĩ chỉ có thể lấy phần nhỏ.

Nhưng công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh và Tần Liên rõ ràng không phải như vậy, họ dành tất cả lợi ích cho Tần Liên, đồng nghĩa lần này công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh không có bất cứ thu nhập gì.

Sau khi ký xong hợp đồng, mấy người họ đều rất vui vẻ, tiếp đó lại tiễn đạo diễn Ngô về.

“Đạo diễn Ngô, vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ, chúng tôi tiễn ông đến đây nhé”, Hạ Sương cười nói.

“Nhất định rồi, không sao, tiễn đến đây là được rồi, mọi người đừng tiễn tiếp nữa, nếu không tôi lại không chịu nổi”, đạo diễn Ngô cũng nói.

Mặc dù ông ta là đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ, theo lý mà nói cũng không sợ công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh cho lắm, nhưng ai bảo Hạ Sương, Dương Khiết và Tần Liên lại có quan hệ tốt với Tiêu Nhã thế chứ.

Tiêu Nhã là bà chủ của nhà họ Tiêu, quý tộc có thế lực cao nhất Hoa Hạ, có cho đạo diễn Ngô mười lá gan cũng không dám chọc giận cô ấy, trừ khi ông ta muốn chết.

“Vậy tôi về trước nhé, có lẽ chưa tới hai ngày nữa là bắt đầu quay phim rồi, đến lúc đó tôi sẽ liên lạc với các cô”, đạo diễn Ngô lại nói.

Sau đó, đạo diễn Ngô lên xe, rời đi.

Tần Liên nhìn đạo diễn Ngô rời đi, hơi ngại ngùng nhìn về phía Hạ Sương và Dương Khiết, nói: “Tôi thế này có phải không tốt lắm không? Tất cả thù lao đều đưa hết cho một mình tôi, vậy công ty không được gì luôn sao?”

Mặc dù Tần Liên đóng phim lần đầu, nhưng về phương diện này cũng có chút hiểu biết, bình thường ký hợp đồng, ít nhất nghệ sĩ cũng phải chia phần lớn thù lao cho công ty giải trí.

Còn lần này, các cô ấy không những không chia phần lớn cho công ty giải trí, mà còn không lấy một đồng nào, tất cả thù lao đều do một mình Tần Liên giữ.

Dương Khiết nhìn Tần Liên cười nói: “Thế thì có gì đâu. Công ty này là của Lâm Hàn, Lâm Hàn bồi dưỡng cô, cho cô nhiều một chút cũng chẳng có gì cả”.

Lúc này, Hạ Sương ở bên cạnh cũng lên tiếng: “Yên tâm đi Tần Liên, cho dù chúng tôi không lấy thù lao của cô, nhưng thực ra chúng tôi cũng kiếm được rất nhiều tiền”.

“Hả? Không lấy thù lao mà cũng kiếm được rất nhiều tiền sao?”, Tần Liên và Dương Khiết đều nghi ngờ nhìn Hạ Sương, không hiểu Hạ Sương có ý gì. Không lấy một đồng thù lao nào thì sao có thể kiếm được rất nhiều chứ?

Hạ Sương bất đắc dĩ liếc nhìn hai người, giải thích: “Cô thật sự cho rằng lợi nhuận của công ty giải trí chủ yếu dựa vào thù lao của các nghệ sĩ sao? Chúng tôi thậm chí còn không cần đợi Tần Liên đóng phim xong nổi tiếng, sau khi cô ấy bắt đầu đóng phim là đã có thể tiến hành một số tuyên truyền, với nhan sắc của Tần Liên lập tức có thể nhận được sự chú ý rất cao và có rất nhiều fans. Chúng ta còn có thể bắt đầu nhận một vài hợp tác, những hợp tác này mới là thứ kiếm được tiền chân chính”.
Chương 682: Dương Lệ kinh ngạc

Lúc này, Tần Liên và Dương Khiết mới hiểu ra. Nghĩ kỹ lại thì trước kia, những ngôi sao khác cũng có rất nhiều tin tức về phương diện này truyền ra. Ví dụ như làm gương mặt đại diện của nhãn hàng quốc tế nào đó, một năm chia hoa hồng mấy chục triệu thậm chí hơn trăm triệu tệ.

Mà đó chỉ là một hợp tác mà thôi, một nghệ sĩ một năm có thể tiếp nhận không biết bao nhiêu hợp tác, tính ra lợi nhuận quả thực phải hơn đóng phim nhiều.

Hạ Sương nhìn Dương Khiết và Tần Liên, lại giải thích: “Nhưng đóng phim phải đóng thật tốt, những phương diện khác kiếm được tiền đều là nhờ độ nổi tiếng và fans của cô mua hàng. Mà những thứ đó đều đến từ việc đóng phim của cô, cho nên đóng phim là việc căn bản nhất giúp cô nổi tiếng, nhất định không được lơi lỏng”.

Tần Liên cũng hiểu điều này, vội gật đầu đáp: “Yên tâm đi, Hạ Sương, Dương Khiết, tôi sẽ cố gắng hết sức, nhất định tranh thủ nâng cao diễn xuất, không để các cô, không để công ty truyền thông điện ảnh Quang Anh, càng không để cậu chủ Lâm thất vọng”.

Hạ Sương và Dương Khiết đều khẽ gật đầu, sau đó để Tần Liên tiếp tục đi rèn kĩ năng diễn xuất, còn các cô ấy lại bắt đầu một ngày làm việc bận rộn.

Bởi vì bộ phim này khá quan trọng, nên sau khi thay đổi diễn viên, chẳng mấy chốc đã lan truyền tin tức, nói rằng ngôi sao nữ nổi tiếng trước kia đột nhiên bị đổi thành một diễn viên tên Tần Liên.

Không ít người trên mạng biết tin đều cảm thấy nghi ngờ. Dù sao bọn họ chưa bao giờ nghe qua cái tên Tần Liên, nhất thời có chút nghi ngờ đối với Tần Liên, cho rằng Tần Liên dựa vào quan hệ gì đó mới có thể lấy được vai nữ chính của bộ phim này, còn bản thân Tần Liên không có thực lực gì cả.

Cái tên Tần Liên vô cùng lạ lẫm với người khác, nhưng lại là cái tên khá quen thuộc với một số người, ví dụ như những người ở công ty giải trí Tinh Quang.

“Không ngờ mới chớp mắt mà Tần Liên đã đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, lại còn nhận được vai nữ chính của bộ phim này, cậu chủ Lâm kia rốt cuộc là người thế nào?”, đạo diễn Lam biết tin thì lẩm bẩm, trong lòng lại hơi hối hận. Nếu trước kia mình dày mặt, không vứt bỏ Tần Liên vì tiền đồ của mình, mà lựa chọn kiên quyết đi theo Lâm Hàn tới cùng thì có phải bây giờ đã khác rồi không?

Đạo diễn Lam nghĩ kỹ lại, lập tức cảm thấy có khả năng rất lớn.

Đạo diễn Lam cũng không hiểu nhiều về Lâm Hàn cho lắm, nhưng chỉ riêng chuyện Ngô Xuyên, đại ca của thế lực vùng xám ở Hoa Đông, lại là đàn em của Lâm Hàn, bây giờ Tần Liên rời khỏi công ty giải trí Tinh Quang chưa được mấy ngày đã vào công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, doanh nghiệp đứng dầu showbiz Hoa Hạ, trở thành nữ chính của một bộ phim quan trọng trong tay đạo diễn Ngô, đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ, có thể thấy bối cảnh của Lâm Hàn cực kỳ to lớn.

Đạo diễn Lam với tư cách là đạo diễn, hiểu rất rõ về bộ phim lần này của đạo diễn Ngô vô cùng quan trọng, những diễn viên tham gia vào phim đều là những ngôi sao nổi tiếng hoặc là diễn viên kỳ cựu.

Bây giờ với đội hình mạnh như vậy, vị trí nữ chính quan trọng nhất lại đồng ý dùng một người mới, vừa nhìn đã biết bối cảnh của Lâm Hàn rất mạnh, ngay cả đạo diễn Ngô cũng phối hợp.

Đạo diễn Lam cảm thấy vô cùng tiếc nuối, tuy Tần Liên là một người mới, nhưng bất kể là nhan sắc hay diễn xuất, đạo diễn Lam biết rõ cô ấy chắc chắn có thể nổi tiếng.

Trước kia, Tần Liên vốn còn ở dưới trướng ông ta, bây giờ thoáng chốc đã sang bên đạo diễn Ngô, vả lại còn có tài nguyên tốt nhất, đạo diễn Lam lập tức cảm thấy lần này mình đã bỏ lỡ rất nhiều thứ, có chút bất đắc dĩ, có chút bất lực.

Cùng lúc đó, trong biệt thự núi Vân Mộng, Lâm Hàn dậy sớm ăn sáng xong, đang buồn chán ngồi sưởi nắng cũng đọc được bài báo đó.

Dương Lệ ở bên cạnh thì đang bận bịu làm việc.

“Cuối cùng Tần Liên cũng nhận được vai nữ chính rồi, chỉ cần diễn thật tốt hẳn là lần này có thể nổi tiếng ở showbiz Hoa Hạ, sau đó rèn luyện thêm diễn xuất là có thể vươn ra quốc tế”, Lâm Hàn vui vẻ nói.

Dương Lệ nghe vậy lập tức hơi bất ngờ, lần này có thể nổi tiếng, sau đó là có thể vươn ra quốc tế?

Mặc dù Dương Lệ biết Tần Liên đẹp như vậy, không muốn nổi cũng khó, nhưng Lâm Hàn lại khẳng định có thể nổi tiếng trong thời gian ngắn như vậy có hơi khoa trương thì phải.

Dù gì trước mắt, trong showbiz Hoa Hạ, có ngôi sao nổi tiếng nào mà không trải qua rất nhiều bước mới dần dần nổi lên được.

Nổi tiếng trong một đêm, xưa nay đều là kết quả của sự nỗ lực qua không biết bao nhiêu ngày đêm.

“Thật hay giả vậy?”, Dương Lệ hơi nghi ngờ, tiến lại gần xem.

Nhưng khi đọc được bài báo đó, Dương Lệ lại sững sờ. Dương Lệ không hiểu về showbiz lắm, nhưng đạo diễn Ngô là nhân vật mà cả showbiz Hoa Hạ đều biết đến.

“Tần Liên trở thành nữ chính cho bộ phim của đạo diễn Ngô rồi sao?”, Dương Lệ sửng sốt hỏi.

Dương Lệ tiếp tục lật xem, vẻ mặt kinh ngạc. Đội hình diễn viên của bộ phim này mạnh vô cùng, đều là ngôi sao nổi tiếng và diễn viên kỳ cựu, rõ ràng là bộ phim mà đạo diễn Ngô dồn hết công sức chuẩn bị quay thật tốt.

Một bộ phim như vậy mà vị trí nữ chính quan trọng nhất lại dùng một diễn viên mới sao?

“Nếu không thì sao?”, Lâm Hàn tỏ vẻ đương nhiên nói.

Dương Lệ kinh ngạc nhìn Lâm Hàn, bây giờ mới hiểu vì sao hôm qua Lâm Hàn lại vui vì Tần Liên như vậy. Ai có nghệ sĩ dưới trướng nhận được vị trí nữ chính của bộ phim dưới tay đạo diễn Ngô mà không vui kia chứ?

Dương Lệ đột nhiên nghĩ tới một chuyện, hỏi: “Vậy thù lao của Tần Liên cao không? Không phải anh nói anh bồi dưỡng sao? Vậy chắc anh cũng nhận được một phần tiền nhỉ? Em nghe nói thù lao của những diễn viên này thường rất cao, anh tùy tiện lấy một ít không phải là rất nhiều tiền sao?”

“Ừ, cũng tạm, chỉ mấy trăm triệu, nếu anh muốn lấy thì có thể lấy hết”, Lâm Hàn thản nhiên đáp.

“Mấy trăm triệu?”, Dương Lệ sửng sốt, cô là CEO của một công ty đẳng cấp như Quỹ đầu tư Nhân Phàm, lương một năm cũng chỉ hơn một triệu, cộng thêm số tiền kiếm được từ tất cả dự án của một năm. Những dự án mà mỗi ngày tăng ca phải làm việc vất vả mới làm xong, cuối cùng số tiền hằng năm kiếm được cũng chỉ mấy triệu, còn không lên được con số mười triệu. Bây giờ Tần Liên là một người mới, thế mà đóng một bộ phim đã có thể nhận thù lao mấy trăm triệu?

Dương Lệ cảm thấy người so với người mà tức chết người, đừng thấy cô là CEO của Quỹ đầu tư Nhân Phàm, nở mày nở mặt, quản lý mấy trăm nghìn người dưới trướng mà lầm, tiền lương của cô còn không nhiều bằng thù lao cho một bộ phim của một ngôi sao mới.

“Đợi đã, vừa rồi anh nói anh muốn lấy thì có thể lấy là ý gì?”, Dương Lệ đột nhiên phát hiện ra chỗ không đúng, vội hỏi.

Lúc này, Lâm Hàn lại tỏ ra bình tĩnh, lật báo đọc tin tức quốc gia đại sự, thờ ơ nói: “Còn thế nào nữa, có mấy trăm triệu mà thôi, anh thấy chẳng bõ, quá ít, nên anh không lấy. Đợi sau này cô ấy vươn tầm quốc tế, kiếm được số tiền lớn rồi anh lại lấy là được”.

Dương Lệ nghe vậy cảm thấy không thể tin nổi, nhưng sau đó nhìn kỹ Lâm Hàn thì hình như anh thật sự không quan tâm.

Từ lúc bắt đầu, Lâm Hàn đọc được bài báo đó, anh cũng chỉ vì Tần Liên nhận được vai nữ chính mà cảm thấy vui vẻ, hoàn toàn không nghĩ về chuyện tiền bạc.

“Lâm Hàn, anh giàu đến thế thật à?”, Dương Lệ nghi ngờ nhìn Lâm Hàn, lúc này, trong lòng Dương Lệ quả thật như có con sóng cuộn trào.
Chương 683: Tám trăm triệu tiền tiêu vặt

“Lần trước không phải anh đã nói với em rồi sao, đến thành phố Thiên Kinh một chuyến là có thể kiếm được 300 tỷ, em cảm thấy anh sẽ quan tâm đến mấy trăm triệu sao?”, Lâm Hàn tỏ vẻ chẳng có gì đáng kể, nói.

Dương Lệ hơi nhíu mày, chuyện lần trước cô vẫn nghĩ Lâm Hàn đang nói đùa, nên cũng không xem là thật.

Dương Lệ biết gia đình Lâm Hàn khá giàu có, nhưng theo bản năng cũng không cảm thấy có thể giàu đến thế. Mấy trăm triệu nói kiếm là kiếm được, vậy phải giàu đến mức nào, hoàn toàn đã vượt ngoài tầm hiểu biết của cô.

Nhưng bây giờ xem ra, Lâm Hàn không quan tâm đến tiền thù lao mấy trăm triệu này, hình như đúng là có tiền thật, lần trước quả thật đã kiếm được mấy trăm tỷ…

“Vậy chẳng phải cho dù bây giờ em không đi làm nữa, đi theo anh dùng tiền anh, cả đời cũng không dùng hết hay sao?”, Dương Lệ lên tiếng, dù sao theo năng lực tiêu dùng của cô thì đừng nói là mấy trăm tỷ, mấy trăm triệu, cho dù chỉ là một trăm triệu, cả đời cô cũng không dùng hết.

Lâm Hàn nghe vậy lập tức buông tờ báo xuống, lúc này mới nghĩ tới mình đã trở thành người thừa kế chân chính của nhà họ Lâm, sau này chắc chắn sẽ trở thành ông chủ nhà họ Lâm. Những người lớn tuổi của nhà họ Lâm cũng không thể gây ra bất cứ chuyện gì quấy nhiễu Lâm Hàn, cũng có nghĩa bây giờ Lâm Hàn có thể tùy ý đối đãi với Dương Lệ thật tốt.

Nói cách khác, Lâm Hàn hoàn toàn có thể tùy tiện cho Dương Lệ mấy trăm triệu, mấy tỷ, thậm chí giao hẳn sản nghiệp của nhà họ Lâm cho Dương Lệ quản lý.

Càng không cần nói đến bốn trăm tỷ kiếm được ở thành phố Thiên Kinh trước đó, hoàn toàn là do Lâm Hàn tự mình kiếm được, là tài sản thuộc về cá nhân Lâm Hàn, có thể tự do phân phối.

Dương Lệ thấy Lâm Hàn ngẩn người không nói chuyện, lập tức hơi nghi ngờ, nói: “Chồng à, anh nghĩ gì vậy, em chỉ nói đùa thôi”.

Lúc này, Lâm Hàn lấy lại tinh thần, vội vàng nói: “Em hỏi vậy vừa hay cũng nhắc nhở anh, hình như anh chưa cho em tiền bao giờ, bình thường em luôn tiêu tiền của mình. Xem trí nhớ của anh này, bây giờ anh gửi cho em một ít tiền trước, tùy em sử dụng, dùng hết thì nói anh là được”.

Lâm Hàn nói xong, bèn lấy điện thoại ra chuyển khoản.

Bình thường thẻ ngân hàng đều có hạn mức, một triệu tệ gì đó đều có, nhưng thẻ ngân hàng của Lâm Hàn hiển nhiên không thể nào có hạn mức. Nếu không với một người thuộc đẳng cấp như Lâm Hàn mà nói, thật sự quá rắc rối.

Dương Lệ nghe vậy lập tức cảm thấy vui vẻ. Bây giờ tiền lương của cô rất cao, hoàn toàn đủ cho cô dùng, cũng không thiếu tiền, nhưng không thiếu tiền không có nghĩa là không muốn tiêu tiền của chồng mình. Có thể tiêu tiền của chồng mình sẽ khiến Dương Lệ cảm thấy cực kỳ hạnh phúc, cảm giác được tình yêu của Lâm Hàn đối với cô.

Lúc này, điện thoại của Dương Lệ vang lên, cô cầm lên xem, là một tin nhắn tiền đến tài khoản, chính là tin nhắn Lâm Hàn chuyển khoản cho Dương Lệ.

Nhưng nhìn số tiền, Dương Lệ lập tức ngơ ngác.

Dương Lệ đếm qua, phía sau có tám con số không, tức là tổng cộng tám trăm triệu…

Dương Lệ nhớ lại, vừa rồi Lâm Hàn nói là tùy tiện gửi ít tiền cho cô tiêu sao? Đây là tùy tiện gửi tám trăm triệu?

Lâm Hàn thấy Dương Lệ ngẩn người, lại nói: “Thế nào? Không đủ hả? Vậy anh gửi thêm cho em một ít, rảnh rỗi em cứ tiêu thỏa thích, tiền anh đảm bảo em tiêu đến chết cũng không hết”.

Lâm Hàn không phải đang nói đùa, tài sản của nhà họ Lâm vượt ngoài sức tưởng tượng của người khác, quả thật có tiêu thế nào cũng không tiêu hết, thậm chí có cầm đi đánh bài, thua tiền cũng cần đánh rất lâu rất lâu mới có thể thua hết. Suy cho cùng, trên đời này, không có mấy thế lực có thể lấy ra số tiền tương đương với con số này, muốn thua nhiều tiền trong một lần như vậy cũng không thua được.

“Đừng đừng, không cần đâu”, Dương Lệ vội nói. Đùa gì chứ, tám trăm triệu với Dương Lệ mà nói đã là quá nhiều, nếu Lâm Hàn lại “tùy tiện” cho cô thêm ít tiền, Dương Lệ sẽ cảm thấy hoang mang. Trong thẻ ngân hàng có nhiều tiền như vậy sẽ khiến Dương Lệ cảm thấy hoang mang.

Đến lúc này, cuối cùng Dương Lệ cũng đã tin lời Lâm Hàn nói, hóa ra Lâm Hàn thật sự có nhiều tiền như vậy.

Bây giờ nghĩ đến mấy trăm triệu thù lao của Tần Liên, Dương Lệ cũng đã hiểu Lâm Hàn. Dường như Lâm Hàn thật sự không xem mấy trăm triệu này là gì, chẳng cần phải lấy.

“Lâm Hàn, anh đúng là giàu có vượt ngoài sự hiểu biết của em, nhưng em hi vọng anh cũng đừng tiêu tiền lung tung. Tiền có nhiều đến mấy cũng phải tiêu đúng chỗ, không được lãng phí”, Dương Lệ nghiêm túc dặn dò.

“Yên tâm đi, anh biết, em thấy anh tiêu tiền lung tung lần nào chưa?”, Lâm Hàn thấy vẻ nghiêm túc của Dương Lệ thì cười đáp, đồng thời trong lòng cũng vui vẻ. Người bình thường nhìn thấy nhiều tiền như vậy, e rằng đã mua sắm điên cuồng từ lâu, còn Dương Lệ lại ở đây khuyên Lâm Hàn đừng lãng phí tiền, tam quan đúng là quá mức nghiêm chỉnh.

Dương Lệ nghĩ ngợi, hình như Lâm Hàn quả thực không tiêu tiền lung tung, rõ ràng là giàu có đến vậy.

Về bản thân Dương Lệ, bây giờ có số tiền lớn tám trăm triệu đủ để cô dùng cả đời cũng không hết, trong lòng Dương Lệ cũng khó mà bình tĩnh.

Nhưng sau khi nghĩ kỹ lại, Dương Lệ vẫn tiếp tục công việc và cuộc sống trước mắt của mình, sau này nếu ngày nào đó không muốn làm việc nữa, vậy thì không làm nữa.

Mặc dù số tiền bây giờ đã đủ để Dương Lệ hoàn toàn không cần đi làm, dù sao tám trăm triệu gửi ngân hàng lấy lãi một năm cũng được mấy chục triệu, tính ra một ngày cũng có mấy trăm nghìn, sao có thể dùng hết được?

Nhưng Dương Lệ vẫn cảm thấy ngày tháng đi làm phong phú một chút, tuy có đôi lúc khá vất vả, nhưng cũng rất thú vị.

“Không nói chuyện với anh nữa, em đi làm tiếp đây. Em phải mau chóng kết thúc chuyện phát triển kinh tế của Diễn đàn Hợp tác Châu Á - Thái Bình Dương trong tay, sau đó mau chóng theo sát dự án hợp tác với Hoa Đông, gần đây em luôn cảm thấy dự án bên đó không ổn”, Dương Lệ nói rồi đứng lên, tiếp tục bận rộn làm việc.

Lâm Hàn khẽ nhíu mày, hợp tác với Hoa Đông có vấn đề sao?

Nhưng Dương Lệ đã nói đó chỉ là cảm giác của cô ấy mà thôi, Lâm Hàn cũng không nghĩ nhiều. Nếu thật sự có vấn đề gì, Lâm Hàn tin rằng Dương Lệ và Tôn Minh có thể xử lý tốt, không cần Lâm Hàn phải ra mặt.

Cùng lúc đó, trong biệt thự nhà họ Hạ, Hạ Minh cũng nhận được một cuộc gọi, anh ta nghe nội dung xong thì sắc mặt có chút thay đổi, sau đó liền cúp máy.

“Xảy ra chuyện gì rồi?”, Hạ Đạt hỏi, ông ta đã chú ý đến vẻ mặt khác thường của Hạ Minh, biết chắc chắn là có chuyện gì đó xảy ra.

Lúc này, vẻ mặt của Hạ Minh lại có chút kì quái nhìn về phía Hạ Đạt, nói: “Con vừa nhận được tin, diễn viên mà Lâm Hàn sắp xếp tới đây trước kia, Tần Liên, rời khỏi công ty giải trí Tinh Quang của chúng ta chưa được mấy ngày đã vào thẳng công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, hôm nay còn ký hợp đồng trị giá ba trăm triệu cộng thêm phần trăm với đạo diễn Ngô nổi tiếng nhất Hoa Hạ”.

“Cái gì?”, Hạ Đạt lập tức ngồi thẳng dậy, vẻ mặt không dám tin nhìn Hạ Minh.

“Thật không?”, Hạ Đạt nghi ngờ hỏi.

Lúc này, Hạ Minh đang lướt điện thoại, nói: “Weibo cá nhân của đạo diễn Ngô đã công bố, trang chủ của công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh cũng đã công bố tin tức này, chắc chắn là thật”.

Hạ Đạt nghe vậy lập tức ngã ngồi trên ghế.

Tần Liên là một người mới, đừng nói là ký hợp đồng giá trên trời với đạo diễn Ngô, vào hẳn vai nữ chính, để các ngôi sao nổi tiếng và diễn viên kỳ cựu còn lại diễn vai phụ cho cô ấy, mà chỉ riêng việc vào công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh, nghệ sĩ mới bình thường đều không thể vào được.
Chương 684: Tâm tư của công chúa

Hạ Đạt gần như không cần nghĩ nhiều cũng biết những chuyện này đều do Lâm Hàn âm thầm đứng sau giúp đỡ.

Nghĩ đến việc Lâm Hàn có năng lực đáng sợ như thế, có thể khiến Tần Liên gia nhập công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đứng đầu ngành giải trí Hoa Hạ, còn có thể khiến cho một người mới như Tần Liên có thể ký được hợp đồng xịn như thế. Hạ Đạt một lần nữa nhận ra sự khủng bố của Lâm Hàn.

“Nếu ngay từ đầu chúng ta tin tưởng Lâm Hàn thì có phải công ty giải trí hợp tác với đạo diễn Ngô bây giờ sẽ là Giải trí Tinh Quang không?”, Hạ Minh nghi ngờ hỏi.

Hạ Đạt nghe thế thì sửng sốt, mặc dù không muốn thừa nhận lắm nhưng trong thâm tâm ông ta biết chắc rằng khả năng cao sẽ là như thế, lai lịch của Lâm Hàn đã vượt xa tầm hiểu biết của họ.

Đột nhiên Hạ Đạt và Hạ Minh đều hối hận, lẽ ra ban đầu không nên đối xử với Lâm Hàn như thế, chỉ cần đối xử lịch sự với Lâm Hàn hơn một chút thì có thể Lâm Hàn sẽ vì Tần Liên mà giúp đỡ công ty Giải trí Tinh Quang của họ. Mà khi ấy, công ty họ chắc chắn cũng sẽ phất lên!

Trong khi Hạ Đạt và Hạ Minh đang cực kỳ hối hận thì Hạ Sương ở bên kia, người đang giữ chức tổng giám đốc công ty đứng đầu ngành giải trí Hoa Hạ, lúc này vừa mới giải quyết xong một số chuyện của công ty với Dương Khiết, lên kế hoạch sơ bộ cho những hợp tác đó.

Lúc này Dương Khiết đang lướt điện thoại, đột nhiên sắc mặt trở nên không tốt lắm, cô ấy ngẩng đầu lên nói: “Chị Hạ, chị nhìn đi, cư dân mạng đang vì Tần Liên thay thế vị trí nữ diễn viên nổi tiếng mà chửi bới Tần Liên này”.

Hạ Sương lại gần đọc, nhưng cũng không để tâm lắm mà cười bảo: “Chị đoán phần lớn đây là nick ảo do nữ diễn viên nổi tiếng kia thuê, đương nhiên cũng có rất nhiều người qua đường bị dẫn theo hướng đó, bây giờ họ cũng đang bắt đầu ghét Tần Liên”.

“Vậy phải làm sao? Phim còn chưa quay mà họ đã ghét Tần Liên rồi, đến lúc đó liệu…”, Dương Khiết hơi lo lắng.

“Yên tâm đi”, Hạ Sương vỗ vai Dương Khiết: “Đừng để ý đến những điều này, chúng ta cứ làm việc của mình như bình thường thôi. Chị tin bên phía đạo diễn Ngô sẽ giải quyết tốt chuyện nhỏ này, không cần chúng ta phải ra mặt”.

Dương Khiết nghe vậy thì hơi nhíu mày, dù không hiểu lắm nhưng cô ấy cũng biết, Hạ Sương và đạo diễn Ngô đều là tay lão làng trong ngành giải trí, có rất nhiều mối quan hệ nên cũng tin tưởng Hạ Sương, không còn lo lắng về điều đó nữa.

Mà lúc này, bên phía đạo diễn Ngô cũng nhận được tin tức đó, lập tức chửi thầm trong bụng.

Đạo diễn Ngô cũng là lão làng trong giới giải trí, đương nhiên hiểu rõ những chuyện này đa phần là do nữ diễn viên nổi tiếng vừa bị huỷ hợp đồng kia gây nên. Nếu không, một người mới như Tần Liên, cho dù không tuân theo quy định rồi tới làm nữ chính, ký hợp đồng có đãi ngộ như diễn viên nổi tiếng hàng đầu cũng không đến mức gây ra luồng dư luận lớn như vậy.

Đột nhiên trong lòng đạo diễn Ngô thấy hơi hoảng loạn, thật ra có chút ảnh hưởng xấu đến Tần Liên cũng không sao, chỉ cần sau này quay phim bình thường, đảm bảo được chất lượng thì đám cư dân mạng đó sẽ dần im miệng, chỉ cần có thực lực thì không sợ bị anti.

Nhưng điều mà đạo diễn Ngô lo lắng không phải là Tần Liên và bộ phim này sẽ bị ảnh hưởng, mà là lo lắng bản thân ông ta cũng bị ảnh hưởng. Dù sao trước đây bà chủ Tiêu Nhã của quý tộc họ Tiêu đối xử rất tốt với Tần Liên, hiển nhiên là quan hệ cũng khá thân thiết.

Nếu để Tiêu Nhã biết những chuyện này, biết bạn cô là Tần Liên bị cư dân mạng anti thành ra thế này, những lời nói khó nghe nào cũng có, Tiêu Nhã mà tức giận, đạo diễn Ngô cảm thấy có lẽ mình sẽ chết rất thảm, lúc đó có giải thích cũng vô ích.

Nghĩ đến đây, đạo diễn Ngô vội vầm điện thoại lên.

Ngay sau đó cuộc gọi được kết nối, đạo diễn Ngô vội vã bảo: “Tiểu Vương, cậu mau thu xếp đi, thông báo cho tất cả nhân viên công tác và diễn viên, tức tốc đến địa điểm quay đầu tiên mà chúng ta đã xác định, sáng mai sẽ bắt đầu bấm máy. Đúng rồi, trước khi bấm máy phải chuẩn bị tốt, đến lúc đó quay cho Tần Liên một vài video khi quay phim, để dân mạng biết được nhan sắc và khả năng diễn xuất của Tần Liên, lúc đó họ sẽ tự im miệng”.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, đạo diễn Ngô lại gọi cho bộ phận quan hệ công chúng, bảo họ phối hợp PR giúp Tần Liên.

Mặc dù biết công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh cũng có bộ phận quan hệ công chúng lợi hại, nhưng đạo diễn Ngô không dám chờ bên đó hành động.

Hạ Sương và Dương Khiết đều là bạn của Tiêu Nhã, nếu có chuyện gì chắc chắn ông ta cũng sẽ phải đón nhận cơn giận của Tiêu Nhã, chỉ có ông ta là xui xẻo.

Khi đạo diễn Ngô sắp xếp giúp Tần Liên tẩy trắng thì Hạ Sương và Dương Khiết lại chẳng có gì phải lo lắng.

Mà Tần Liên hoàn toàn không hề biết những chuyện này, cô đang bận luyện khả năng diễn xuất.

Bộ phim này cực kỳ quan trọng đối với Tần Liên, dù sao cũng hợp tác với đạo diễn Ngô - đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ, mà lại có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng và những diễn viên lão làng làm nhân vật phụ trong phim của mình, Tần Liên cũng khá căng thẳng.

Nhưng Tần Liên biết lần này vừa là thử thách vừa là cơ hội, nếu cô thể hiện tốt, rất có thể sẽ nổi tiếng nhờ bộ phim này và kiếm được rất nhiều tiền, báo đáp Lâm Hàn.

Bây giờ nghĩ đến những khó khăn của mình trước đây, còn có sự giúp đỡ không ngừng của Lâm Hàn, trong lòng Tần Liên lại càng biết ơn anh hơn.

Lâm Hàn đã giúp Tần Liên rất nhiều, cô không biết phải trả ơn anh thế nào. Nếu không phải Lâm Hàn đã có vợ và yêu vợ sâu sắc, thậm chí Tần Liên cũng bằng lòng dâng mình lên báo đáp anh.

Cùng lúc đó, tại sân bay Đông Hải, một vị khách lạ đi tới. Người này mặc quần áo kiểu Anh, tóc vàng mắt xanh, khuôn mặt xinh đẹp, dáng người cao ráo như người mẫu, thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.

Hầu hết mọi người đều dần tự thấy mình thấp kém, bẩn thỉu, không dám đến gần, thậm chí còn không dám ngước nhìn người đẹp này.

Mà một số người bạo gan hơn muốn đến gần nhưng đều bị vệ sĩ bên cạnh người đẹp chặn lại, không ai có thể đến gần.

Mà người đẹp phương Tây này chính là công chúa Vương quốc Anh, Elizabeth Luna.

Elizabeth Luna nhìn thành phố trước đây mình từng tới, nhưng trong lòng lại cảm thấy hơi lạ.

Lần trước cô ta tới rất ngông nghênh muốn Lâm Hàn kết hôn với mình, thậm chí còn ép Lâm Hàn rời xa người vợ hiện tại của anh.

Nhưng lần này Elizabeth Luna tới lại không dám nghĩ đến chuyện kết hôn với Lâm Hàn, chỉ muốn thật lòng xin lỗi anh, sau đó xem có thể hợp tác cùng anh được không.

Qua cuộc đấu tranh giữa ba quý tộc lần trước, Elizabeth Luna cũng coi như đã nhìn ra Lâm Hàn còn xuất chúng hơn cả nhân vật truyền kỳ như Lâm Thiên Tiếu.

Chưa kể, Lâm Hàn bây giờ đã trở thành người thừa kế danh chính ngôn thuận của nhà họ Lâm, có lẽ không bao lâu nữa sẽ trở thành gia chủ nhà họ Lâm, sự giàu có và quyền lực của anh khiến người khác khó mà tưởng tượng.

Lúc này Luna cực kỳ hối hận, khoảng thời gian vừa qua cô ta đã suy nghĩ rất nhiều. Nếu khi ấy cô ta không coi thường bà xã Lâm Hàn, ép Lâm Hàn ly hôn với Dương Lệ mà tiếp tục để Dương Lệ làm vợ Lâm Hàn, sau đó cô ta chịu thiệt thòi một chút, làm vợ lẽ của Lâm Hàn, có phải anh sẽ đồng ý không?
Chương 685: Nể mặt công chúa

Tuy rằng đường đường là công chúa Vương quốc Anh, đi làm vợ lẽ cho Lâm Hàn có vẻ khá thiệt thòi, nhưng bây giờ thật ra lại chẳng thiệt thòi chút nào.

Dù sao chỉ riêng với thế lực khổng lồ của nhà họ Lâm thôi cũng đã đủ để cô ta hy sinh nhiều như vậy rồi, chưa kể Lâm Hàn còn lợi hại hơn cả nhân vật truyền kỳ Lâm Thiên Tiếu, lại càng đáng hy sinh bản thân để trở thành vợ lẽ của Lâm Hàn hơn.

Lâm Thiên Tiếu trở thành nhân vật truyền kỳ như thế nào? Ban đầu ông không có gì trong tay, đến bây giờ đã có nhà họ Lâm khổng lồ, cực kỳ giàu có mà chỉ mất 40 đến 50 năm, thật sự là thành tựu vĩ đại.

Mà xuất phát điểm của Lâm Hàn cao hơn Lâm Thiên Tiếu rất nhiều, dù sao Lâm Hàn cũng xuất phát từ “trên vai” Lâm Thiên Tiếu, mà năng lực của anh mạnh hơn Lâm Thiên Tiếu rất nhiều.

Không thể nghi ngờ gì, tương lai Lâm Hàn sẽ còn đáng kinh ngạc hơn nữa.

Lúc này, Luna cũng đã ổn định lại cảm xúc, chuyện quá khứ đã qua, bây giờ hối hận cũng vô ích.

Lần này, Luna đến thành phố Đông Hải là để xin lỗi Lâm Hàn, giải quyết mâu thuẫn với anh, sau đó xem liệu có thể hợp tác với anh để tạo dựng mối quan hệ tốt được hay không.

Nếu không thể làm vợ chồng thì nên cố hết sức để làm đồng minh, nếu thật sự ngay cả đồng minh cũng không làm được thì Luna cảm thấy cũng cần tạo dựng mối quan hệ tốt, ít nhất cũng phải giữ vị trí trung lập.

Dù sao Lâm Hàn của bây giờ đã là người mà Luna không thể động đến, huống hồ sau này anh sẽ càng trở nên đáng sợ hơn.

Lúc này, Luna cũng đã đến cửa sân bay, Tôn Minh đã đưa người tới đón.

Tuy rằng không đi đến hôn nhân, nhưng dù sao cũng là công chúa Vương quốc Anh, về mặt nghi lễ không thể phớt lờ công chúa, vậy nên Tôn Minh cũng đích thân tới đón.

Về mâu thuẫn lần trước của Lâm Hàn với Luna, nhà họ Lâm cũng muốn xoa dịu, dù sao thực lực của Vương quốc Anh tuy không bằng nhà họ Lâm, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu.

Đối với doanh nhân, thêm một người bạn chắc chắn tốt hơn thêm một kẻ thù, vì vậy nhà họ Lâm vẫn luôn muốn xoa dịu mối quan hệ với Luna.

Nhưng lần trước Lâm Hàn thật sự không hài lòng với Luna lắm, nên bây giờ Tôn Minh tạm thời chưa thông báo cho Lâm Hàn, đợi Luna đến nói rõ cô ta muốn làm gì rồi ông ta sẽ xem có nên thông báo cho Lâm Hàn không.

“Mời đi theo tôi”, Tôn Minh nói, sau đó đưa Luna đến bãi đỗ xe, lên con xe Bentley.

Sau khi lên xe, Tôn Minh cung kính nói với Luna: “Công chúa điện hạ, thật xin lỗi, vừa nãy đông người, tôi sợ để lộ thân phận của cô nên không chú ý nhiều đến nghi thức”.

“Không sao”, Luna hờ hững xua tay: “Nhà họ Lâm với tôi không cần để ý nhiều đến phép tắc như vậy”.

Tôn Minh nghe vậy thì hơi bất ngờ, xem ra thái độ của Luna với nhà họ Lâm có vẻ đã có chuyển biến tốt.

Nghĩ đến đây, Tôn Minh định nhân lúc tâm trạng Luna có vẻ đang tốt mà nghe ngóng mục đích tới thành phố Đông Hải lần này của cô ta.

“Công chúa điện hạ, có chuyện này tôi muốn hỏi cô, nếu cô không muốn nghe thì tôi sẽ không nói”, Tôn Minh ngập ngừng.

“Không sao, ông nói đi”, Luna cười đáp, trông có vẻ rất dễ nói chuyện, không còn vẻ kiêu ngạo hống hách như lần trước đến đây.

Tôn Minh thấy vậy thì cũng nhẹ nhõm hơn: “Thật ra cũng không có gì, tôi chỉ muốn hỏi mục đích tới thành phố Đông Hải lần này của cô thôi. Vì lần trước cô với cậu Lâm có mâu thuẫn, nên lần này tôi chưa thông báo cho cậu Lâm. Nếu cô muốn tăng thêm xung đột thì tôi sẽ không thể để cô gặp cậu Lâm. Tuy nhà họ Lâm chúng tôi không muốn khiến quan hệ với hoàng gia Anh xấu đi, nhưng cũng sẽ không ép cậu Lâm phải kết hôn với cô”.

Nghe vậy Luna cũng không ngạc nhiên, từ sau lần đánh cược trước, cô ta đã đoán được thể hiện tốt như vậy, cho dù không có vụ cá cược thì chắc chắn nhà họ Lâm cũng sẽ tin tưởng năng lực của Lâm Hàn, thừa nhận thân phận người thừa kế của Lâm Hàn, đương nhiên sẽ không còn ép Lâm Hàn làm gì nữa.

“Ông hiểu lầm rồi”, Luna mỉm cười giải thích: “Lần trước xảy ra mâu thuẫn như vậy với cậu Lâm, sau này tôi nghĩ lại cũng là lỗi của tôi, vậy nên lần này tôi đến là để xin lỗi cậu Lâm, sau đó xem có thể xoa dịu mối quan hệ được không, dù sao không thể thành vợ chồng thì chúng tôi có thể liên minh mà, đúng không? Tôi thật lòng thật dạ muốn liên minh với cậu Lâm, cùng nhau hợp tác”.

Tôn Minh hơi bất ngờ, không ngờ lần này công chúa Vương quốc Anh tới lại vì mục đích này.

Lần trước Luna ngông nghênh là thế, bây giờ lại thế này, Tôn Minh không dám tin đây lại là lời Luna nói.

Tuy nhiên Tôn Minh quan sát kỹ vẻ mặt Luna, thấy vẻ mặt cô ta bình tĩnh, dường như không phải đang đùa, càng không giống nói dối mà là sự thật.

Đột nhiên Tôn Minh hơi ngạc nhiên, rốt cuộc điều gì đã khiến Luna thay đổi như thế?

Tuy nhiên sau khi xác định được mục đích thực sự của Luna, Tôn Minh cũng thả lỏng, không cần phải lo lắng mâu thuẫn giữa hoàng gia Anh và nhà họ Lâm sẽ căng thẳng thêm nữa. Còn về việc có thể liên minh hay không thì không do Tôn Minh quyết định, chỉ có thể xem Lâm Hàn quyết định như thế nào thôi.

Nhà họ Lâm hiện giờ, mặc dù Lâm Hàn vẫn là người thừa kế nhưng trên thực tế anh đã là người có tiếng nói nhất. Bây giờ Lâm Hàn có liên minh với hoàng gia Anh hay không, hoàn toàn do anh quyết định, người thế hệ trước của nhà họ Lâm đã không thể can thiệp hay ép buộc anh được nữa.

Nghĩ đến đây, Tôn Minh cũng nói: “Vậy được rồi, bây giờ tôi sẽ liên lạc với cậu Lâm, giúp cô hẹn thời gian gặp mặt”.

Luna khẽ gật đầu: “À, tôi cũng không vội, cậu Lâm có thời gian tới gặp là tốt rồi, không cần ép anh ấy phải đến ngay”.

Tôn Minh khẽ gật đầu, nhưng trong lòng lại có gì đó rất lạ.

Luna đến thành phố Đông Hải chỉ để gặp Lâm Hàn, muốn liên minh với nhà họ Lâm, cô ta không sốt ruột mới lạ. Cô ta nói như vậy, chỉ là không muốn thúc giục Lâm Hàn, suy nghĩ cho Lâm Hàn mà thôi, có thể thấy sự tôn trọng Luna dành cho Lâm Hàn.

Lúc này, ở biệt thự núi Vân Mộng, Dương Lệ đã đến quỹ đầu tư Nhân Phàm làm việc, còn Lâm Hàn thì đang tắm nắng sau khi bơi trong hồ bơi ngoài sân một lúc.

Điện thoại anh đổ chuông, là Tôn Minh, Lâm Hàn bắt máy.

“Alo cậu Lâm, công chúa Elizabeth Luna của Vương quốc Anh đã đến thành phố Đông Hải. Cô ấy muốn thay mặt hoàng gia Anh liên minh với nhà họ Lâm, công chúa rất chân thành, thái độ rất tốt, còn nói thời gian gặp mặt do cậu quyết định. Cậu xem hay là khi nào đến gặp công chúa đi ạ?”, Tôn Minh cung kính hỏi. Ông ta nói vậy cũng là đang truyền đạt cho Lâm Hàn rằng thái độ của công chúa điện hạ lần này rất tốt, rất có thành ý, chứ không phải tới để cãi nhau.

Dù sao công chúa cũng đang ngồi bên cạnh, Tôn Minh cũng không dám nói quá thẳng, người ta là công chúa điện hạ của hoàng gia Anh nên ông ta phải nể mặt. Tôn Minh không dám nói quá thẳng khiến cô ta mất mặt và khó xử.

Đương nhiên Lâm Hàn nghe ra ý của Tôn Minh, ông ta hy vọng anh nể mặt đi gặp Luna.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK