Chương 365
“Quỳ xuống!”
Triệu hoàng hậu chỉ vào mặt đất vương vãi mảnh vỡ, quát vào mặt Vân Khương Mịch.
Nhìn những mảnh vỡ của bình hoa sắc bén, Vân Khương Mịch âm thầm chắc lưỡi.
Cừ thật!
Triệu hoàng hậu thật ác độc!
“Mẫu hậu, con dâu vẫn chưa giải thích”
Vân Khương Mịch nhìn thoáng qua Mặc Lệ Nga: “Huống chi Lệ Nga vẫn còn nhỏ, trong chuyện này nàng là người bị hại.
Nếu như mẫu hậu muốn phạt Lệ Nga thì coi như không còn gì để nói!”
“Bị người hại?”
Triệu hoàng hậu cười nhạt.
Dư quang từ khóe mắt bà ta liếc nhìn Tôn đáp ứng một cái, thấy nàng ta cúi đầu khóc nức nở thì lập tức cười nhạt: “Như vậy xem ra ngươi muốn bị phạt thay cho Lệ Nga sao?”
“Mẫu hậu…”
Mặc Lệ Nga vừa mở miệng đã bị Vân Khương Mịch nhìn một cái chặn lại: “Vâng.”
Nàng gật đầu: “Con dâu chịu phạt thay Lệ Nga”
Trên mặt Mặc Lệ Nga lộ vẻ cảm động: “Tẩu tẩu…”
“Lệ nga, qua đó ngồi Vân Khương Mịch mở miệng nói với nàng.
Mặc Lệ Nga không thể làm gì khác hơn là đi qua một bên.
chiếm quyền chủ đạo, Triệu hoàng hậu lập tức trông có vẻ như bị động, cho nên ngực rất không thoải mái.
“Như vậy rất không tiện ạ”
Vân Khương Mịch cười mỉa mai.
Triệu hoàng hậu: “… Bổn cung cho ngươi mặt mũi!”
Vân Khương Mịch lập tức ho nhẹ một tiếng, trịnh trọng nói: “Mẫu hậu có chỗ không biết, hiện tại vị Tôn đáp ứng này đang được sủng ái, liền ỷ vào thân phận sủng phi muốn làm gì thì làm tại hậu cung này!”
“Lệ Ngạ là Cửu công chúa, nàng ta lại thổi gió bên tai phụ hoàng, muốn Lệ Nga gả cho đại ca vô lại đầu đường xó chợ của nàng ta là Tôn Trọng Mạnh”
Trên mặt Tôn đáp ứng hiện vẻ khẩn trương, lo sợ bất an nhìn về phía Triệu hoàng hậu.
Điểm mờ ám này đương nhiên không thể thoát được hai mắt của Vân Khương Mịch.
Nàng đã sớm biết sau lưng Tôn đáp ứng có chỗ dựa.
Vốn còn không biết là ai, hôm nay thoạt nhìn thì đã hiểu.
Đó là Triệu hoàng hậu!
Xem raTriệu hoàng hậu vẫn chưa biết chuyện này, là Tôn đáp ứng tự chủ trương!
Trong lòng Vân Khương Mịch năm chắc.
Nhìn thấy ánh mắt của Triệu hoàng hậu hơi động, nàng nói tiếp: “Mẫu hậu, tuy rằng Lệ Nga vẫn chưa nghị thân nhưng nàng đại biểu cho mặt mũi của hoàng thất, sao có thể gả cho một tên vô lại đầu đường xó chợ?”
“Đây chẳng phải là như không làm người chê cười sao?”