Chương 69
Nam Cung Nguyệt rũ mắt không nói, Mặc Vân Đức nhìn nàng một cái, cũng đứng dậy cung kính đồng ý: “Mẫu hậu dạy bảo phải, nhi tử ghi nhớ trong lòng”
“Chắc chắn sẽ trợ giúp lão Tam một tay” Mặc Vân Khinh hài lòng cười.
Triệu Hoàng Hậu, cũng hài lòng cười.
Trong hai nhi tử của bà ta, Mặc Vân Đức cái gì cũng tốt, nhưng mà tính tình lại quá mềm yếu. Biết là đại ca, cái gì cũng nhường cho mấy người còn lại, dịu dàng hòa nhã thành thói!
Chỉ có lão tam biết tranh đua, nếu muốn cái gì thì đều dám đi lên tranh giành.
“Có lời này của con, bổn cung cũng yên tâm” Triệu Hoàng Hậu thưởng thức bộ bảo vệ móng tay đỏ thắm trên ngón tay, tia lạnh trong mắt lướt qua: “Bổn cung nghe nói, hôm nay Vân Khương Mịch cũng tiến cung?” Lúc này Tân Nghiên Tuyết mới buông khăn gấm, lộ ra đôi mắt khóc đến mức hơi sưng đỏ lên.
“Mẫu hậu, đúng là Minh vương phi có tiến cung”
“Bổn cung đã sớm nghe nói, lão Thất đã bỏ cấm túc cho nàng ta” Triệu Hoàng Hậu như đang nghĩ gì đó: “Cái ả Vân Khương Mịch này đúng là có vài phần bản lĩnh”
“Lão Thất hận nàng ta thấu xương, Đức phi và Cửu công chúa cũng coi nàng ta như cái đỉnh trong mắt. Nàng ta làm cách nào để xoay chuyển cục diện như vậy?” Ánh mắt Tân Nghiên Tuyết hơi lóe.
Làm sao làm được?
Nàng ta cũng muốn biết!
Nhưng trong mấy người ở đây, chỉ có Mặc Vân Khinh biết rốt cuộc sao như vậy.
Hắn biết, Vân Khương Mịch đứng sau bày mưu tính kế cho.
Mặc Phùng Dương, làm quân sư cho hắn đấy!
Cho nên, Mặc Phùng Dương mới có thể bỏ cấm túc của nàng.
Nhưng cố tình là, có ả nữ nhân này ở sau lưng bày mưu tính kế, khiến hắn ta thua trong tay trong tay Mặc Phùng Dương mấy lần. Làm cho Mặc Phùng Dương nhảy vọt lên trở thành người phụ hoàng coi trọng nhất!
Hắn ta không muốn thừa nhận, hắn ta cũng không bằng một nữ nhân.
Rồi lại hâm mộ, sao Mặc Phùng Dương lại có thể cưới được một vị hiền thê như vậy.
Ngược lại, Tân Nghiên Tuyết bên người…
Chán ghét và ghét bỏ trong mắt hắn không thể che được.
Muốn đánh sập Mặc Phùng Dương, trước hết phải diệt trừ cái ả tiện nhân Vân Khương Mịich!
Mặc Vân Khinh nắm chặt tay.
Thấy mọi người không hé răng, Triệu Hoàng Hậu nhàn nhạt nói: “Cung Nguyệt, Nghiên Tuyết. Hai ngừi các con đều được bổn cung coi trọng! Bổn cung không hy vọng, các con thua kém Chu Vũ Oanh và Vân Khương Mịch.”
“Có hiểu không?” Bà ta là Hoàng Hậu, bà ta muốn mặt mũi.
Nhưng mà so với Đức phi được sủng ái thì trong tay bà ta nắm quyền quản lý lục cung.
Nhưng mà, bà ta không muốn hai đứa con dâu bà ta lại thua kém ả tiện nhân Vân Khương Mịch!
Nam Cung Nguyệt và Tân Nghiên Tuyết đứng dậy, cung kính đồng ý.
Triệu Hoàng Hậu hài lòng gật đầu, giương mắt thấy Trương ma ma đi vào, liền hỏi: “Cung yến sắp bắt đầu rồi sao?” “Đức phi đã đến điện Thái Hòa chưa? Hoàng Thượng bận xong rồi sao? Nếu đã bận xong rồi, bổn cung sẽ đến điện Cần Chính chờ, rồi cùng Hoàng Thượng qua đó” Vẻ mặt Trương ma ma có hơi phức tạp, muốn nói rồi thôi: “Nương nương, Hoàng Thượng, ngài ấy…” Đã đến Vĩnh Thọ Cung, tự mình đón Đức phi. Thấy vẻ mặt phức tạp của bà ta, Triệu Hoàng Hậu lập tức hiểu rõ.
Bà ta sầm mặt, nhưng rồi nhanh trở lại như ban đầu: “Bổn cung đã biết, Hoàng Thượng đã đến cung Vĩnh Thọ, tự mình đón Đức phi đến điện Thái Hòa rồi” Nhưng hận ý từ sâu trong mắt lạnh khiến lòng người run Sợ.