Chương 368
Tôn đáp ứng đứng ở một bên đầu óc ngơ ngác: “2”
Trực giác nói cho nàng ta biết, chắc chắn là Vân Khương Mịch muốn gây chuyện.
Tiểu tiện nhân này, sao lại thổi phồng nàng ta khó ngửi như vậy được chứ?
Cho dù nàng ta là sủng phi mới của Hoàng thượng, lúc này tiểu tiện nhân này lại lôi chuyện này ra nói, rốt cuộc là muốn làm gì?
Ba chữ sủng phi mới đâm vào lỗ tai của Triệu hoàng hậu đau nhói.
“A, Hoàng thượng ban tẩm cung cho nàng ta, có liên quan gì đến bổn cung đâu chứ? Bổn cung còn có lòng tốt sai người †u sửa cung Tích Nguyệt, sao kết quả lại là trách tội ngược lại bổn cung?”
Triệu hoàng hậu cảm thấy kỳ quái.
‘Vân Khương Mịch gặp chiêu phá chiêu, lửa cháy còn đổ thêm dầu: “Ai dám trách tội mẫu hậu, con dâu sẽ là người đầu tiên giải quyết nàng!”
Triệu hoàng hậu: “…”
Vân Khương Mịch có bệnh sao?
Lý ma ma đang đi tới ngoài cửa Vương phi điên rồi sao?
Lại dám bày tỏ lòng trung thành ngay trước mặt Hoàng hậu? Như vậy là muốn đứng ở phe đối lập với Đức phi nương nương sao?
“Vân Khương Mịch, rốt cuộc ngươi đang làm gì vậy?”
Triệu hoàng hậu cắn răng chất vấn.
“Mẫu hậu hay nghe ta nói! Đương nhiên con dâu biết Tôn đáp ứng ở cung Tích Nguyệt không phải là ý của người, thế nhưng người khác không biết ạ! Dù sao thì hậu cung này vẫn do người làm chủ”
Nghe nàng nói như v: n đường của Triệu hoàng hậu càng nhíu chặt hơn: “Nói tiếp đi”
“Nếu như người ngoài hiểu nhầm mẫu hậu, thế thì hình như không tốt lắm?”
Vân Khương Mịch cười với vẻ ân cần: “Cho nên hôm nay con dâu mới cố ý lấy danh người huỷ đi cung Tích Nguyệt, đó cũng là vì bảo toàn danh tiếng của mẫu hậu!”
“Thế này vậy, hôm nay dỡ trần cung là con dâu sai! Con dâu sẽ dựa theo giá thị trường để bồi thường”
Từ trong không gian này lấy ra một cái máy tính…
Không đúng, Vân Khương Mịch nhanh nhẹ bỏ vào lại.
Mấy người Mặc Phùng Dương hoàn toàn không nhìn thấy rõ, chỉ thấy nàng nhét một thứ đen như mực vào trong ống tay áo.
Vân Khương Mịch lại lấy ra một cái bàn tính, làm bộ gãy mấy cái: “Một cục gạch, một cục ngói, một cây cột một hạt cát, con dâu bồi thường theo giá nhé?”
“Vừa hay dùng tiền bồi thường này để xây lại cung Tích Nguyệt”
“Thứ nhất là bảo toàn danh tiếng và uy nghiêm của mẫu hậu, thứ hai là tiêu trừ mối hiểm họa cung điện nguy hiểm ở trong cung, lại khiến Tôn đáp ứng được ở cung điện mới. Đây không phải là biện pháp vẹn cả đôi đường sao?”
Ánh mắt Mặc Phùng Dương hơi lóe lên một cái.
Hắn đã quen rồi, nữ nhân này tiện tay sờ trong ống tay áo là có thể lấy ra được những vật kỳ quái nào đó.
Bàn tính đã không còn kỳ quái.
So với những vật kỳ quái khác, hắn đã nhìn thấy không ít.
Có đôi lúc hắn thật sự hoài nghi, trong ống tay áo của nàng có huyền cơ gì đó.
Có nên vào một đêm hai ngày trước, trong lúc Vân Khương Mịch ngủ, hắn đã từng mày mò qua, trong ống tay áo của nàng chẳng có gì cả!
Lục lọi toàn bộ y phục của nàng cũng không có gì khác lạ.
Lúc này chỉ có một khả năng, chắc chắn là nữ nhân này sử dụng yêu pháp!
Bốn năm trước, nàng bị cấm túc ở trong viện Ánh Nguyệt, cuối cùng là đã có chuyện gì xảy ra…
Mặc Phùng Dương thấy nhiều rồi cũng quen, nhưng mấy người Triệu hoàng hậu lại vô cùng kinh hãi.
Vương phi nhà ai lại mang theo bàn tính bên người chứ?
Có thể thấy hôm nay nữ nhân này huỷ đi cung Tích Nguyệt là có sự chuẩn bị!
“Ngươi bồi thường nổi sao?”
Triệu hoàng hậu cười nhạt: “Cung điện trong cung này cũng phải mấy chục vạn lượng bạc trắng mới có thể xây mới lại được. Ngươi có thể đưa ra mấy chục vạn lượng bạc trắng sao?”
“Mẫu hậu nói vậy là khinh thường ta sao?”