Chương 388
Thấy sắc mặt nghiêm trọng của hắn, Mặc Phùng Dương vô thức quay đầu lại nhìn Vân Khương Mịch. Thấy nàng không chú ý đến bọn họ, lúc này mới ra hiệu với Như Vân, hai người chủ tớ nhanh chóng rời đi.
Vào trong thư phòng, Như Vân mới bẩm báo: “Chủ tử, bên phía hoàng hậu có động tĩnh…”
Màn đêm buông xuống, lại một ngày nữa đã trôi qua.
Đối với Tôn Đáp Ứng mà nói, như một lần nữa trải qua một nỗi ô nhục mới.
Bởi vì cung Tích Nguyệt đã bị hủy bỏ, nàng tạm thời không có nơi nào để trú. Vì Triệu hoàng hậu biểu hiện mình thân là một hoàng hậu tài tức hiền lương, cũng vì chuyện Mặc Vân Khinh bị giam” lần này, đã có chút bình ổn lại cơn thịnh nộ của Mặc Quốc Thiên.
Cho nên đã sai người đến chỗ Tôn Đáp Ứng, đón vào cung Khôn Ninh ở điện Thiên.
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử, lần đầu tiên có phi tần có đặc ân vào trong cung sống như một hoàng hậu như thế.
Lên được chức vị hoàng hậu, Tôn Đáp Ứng đương nhiên sẽ đem hết sức mình thay bà ta san sẻ khó khăn.
Ngày ngày câu dẫn Mặc Quốc Thiên.
Đáng tiếc, ngày ngày đều thất bại.
Ngày đầu tiên sống ở cung Khôn Ninh, Triệu hoàng hậu đã bày mưu tính kế, nàng liền vội vã đi gặp Mặc Quốc Thiên, cũng ngượng ngùng bày tỏ, nhưng ban đêm hoàng thượng lại ngủ ở cung Khôn Ninh.
Mặc Quốc Thiên vô tình từ chối.
Ngày thứ hai, nàng chưa từ bỏ ý định, trang điểm xinh đẹp đến ngự thư phòng.
Mặc Quốc Thiên đóng cửa không gặp.
Ngày thứ ba, nàng giả vờ ngắm hoa ở ngự hoa viên, “vô tình” gặp Mặc Quốc Thiên đang đi đến. Còn diễn một màn trật chân, muốn hoàng thượng đến đỡ.
Vẻ mặt Mặc Quốc Thiên đầy ghét bỏ, căn dặn Tô Bính Thiện đưa nàng về.
Ngày thứ tư…
Đã không còn nhớ là ngày thứ mấy nữa rồi.
Nói tóm lại một buổi xế chiều, nàng đã chuẩn bị xong tất cả. Ngâm mình trong bể dục rải đầy các cánh hoa nửa đầy giờ, da khắp cơ thể đã nhăn nheo lại, lúc này mới hài lòng đứng dậy.
Mang theo hương thơm ngào ngạt khắp người đầy hy vọng vào ngự thư phòng.
Đáng tiếc lại bị Mặc Quốc Thiên không hề có chút để ý đến đuổi ra ngoài.
Lý do: Hương thơm nồng nặc trên người nàng khiến người khác buồn nôn, trâm bị dị ứng với cánh hoa, mau đi cho khuất mắt trãm!
Mặc Quốc Thiên không ngừng hắt xì, Tôn Đáp Ứng tủi thân rời đi.
Nào biết vừa mới ra khỏi ngự thư phòng, vô tình gặp phải Vân Khương Mịch.
Bị nàng làm cho nhục nhã một trận!
Tôn Đáp Ứng che mặt chạy đi…
“Nương nương, Minh vương phi này thật sự quá ngang ngược! Chẳng lẽ nương nương người cứ để nàng ta ngạo mạn như thế, coi cả hậu cung như là địa bàn của nàng ta?”
Nàng ta khóc lóc kiện cáo trước mặt Triệu hoàng hậu.
Sắc mặt Triệu hoàng hậu khó coi không thể tưởng tượng được.
Mấy ngày liền, Mặc Vân Khinh xảy ra chuyện, danh tiếng Vân Ngọc Linh bê bối, thêm lần nữa liên lụy đến Mặc Vân Khinh…
Phủ Tân Tướng khó giữ nổi mình, Mặc Vân Đức không giúp được gì.
Bà ta không gặp được Mặc Quốc Thiên, không thể cầu xin giúp Mặc Vân Khinh. Chỉ cso thể trơ mắt nhìn, Mặc Phùng Dương càng ngày càng được hoàng thượng xem trọng.
Triệu hoàng hậu lòng nóng như lửa đốt!
Nhưng vẫn không hề nghĩ ra được cách gì!