Mục lục
Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây là do nàng nghiêm trang nói hươu nói vượn, cố ý kéo dài thời gian.

Không bao lâu nữa đám người Mạc Thanh Lăng sẽ đến Ngô phủ.

Ngô đại thiếu rất khó hiểu, “Trúng độc gì cơ, bọn ta không hạ độc, ngươi đừng có nói bừa.”

Thời Khanh Lạc không buông tha, “Ngươi không cần giảo biện, lúc nãy bọn ta đã mời lang trung tới xem, nha hoàn trong phủ các người vừa lúc ở một bên nghe thấy.”

Gã sai vặt phụ trách giám thị Thời lão tứ, lập tức nói bệnh trạng nghe được lúc này của Thời lão tứ cho Ngô đại thiếu.

Ngô đại thiếu vẫn chưa hiểu gì hết, độc này cũng chẳng phải do bọn họ hạ.

Có biện pháp tốt, một lưới bắt hết đám người Thời gia cùng Tiêu gia, bọn họ cũng mới đi hạ độc.

Gã lắc đầu nói: “Độc này không phải là do chúng ta làm.”

Thời Khanh Lạc vẫn không buông tha gã, “Tứ thúc của ta nói là do chính các ngươi hạ, các ngươi muốn dùng độc g.i.ế.c c.h.ế.t ông ta, sau đó bắt tức phụ của ông ta gả cho người khác.”

Ngô đại thiếu: “..........” Đúng là nói bậy, chỉ vì một nữ tử mà đáng giá để bọn họ làm loại chuyện này sao?

Đúng lúc này, Thời lão tam xuất hiện ở cửa sân.

Làm một động tác thủ thế đối với Thời Khanh Lạc.

Người làm của Ngô gia đang cố gắng ngăn không cho quan phủ tiến vào, kéo dài thời gian.

Thời Khanh Lạc lập tức ngồi trên đất la lối khóc lóc với Thời lão thái thái: “Nãi ơi, nếu bọn họ không chịu thừa nhận, ngài ra ngoài để mọi người xét xử đi.”

Trước khi Thời lão thái đến, cũng đã được Thời Khanh Lạc dạy cách ăn vạ như thế nào.

Lập tức nhanh chóng bò dậy, mang theo con dâu xông ra ngoài.

Ngô gia chủ thấy thế lập tức sai người cản lại, chẳng qua lại bị những người khác của Thời gia ngăn lại, sau đó lao ra ngoài theo.

Lão thái thái rất nhanh đã tới cửa, còn chịu đựng cơn đau tát mình hai cái.

Bà ta vừa mới lao ra ngoài, đám người Thời lão am cùng Thời lão đại cùng nhân cơ hội đẩy một ít gã sai vặt đang ngăn cản ra.

Để vài người huyện nha đi vào.

Những người qua đường cùng những hộ dân sống ở gần đó nghe được một lão thái thái khóc lóc thê thảm.

“Cứu mạng với. Ngô gia hạ độc g.i.ế.c người, bây giờ còn muốn g.i.ế.c người diệt khẩu.”

“Táng tận lương tâm, vậy mà còn đánh một bà già như ta đây.”

Mọi người xung quanh nghe bà ta nói như vậy, lập tức đi qua xem, vừa đến đã thấy trên mặt bà ta in dấu tay.

“Ngô đại thiếu này cũng thật quá đáng, vậy mà dám ra tay đánh cả lão thái thái đã lớn tuổi.”

“Không nghe thấy lão thái thái nói Ngô gia muốn g.i.ế.c người diệt khẩu sao.”

Lão thái thái nghe được mọi người nói, lập tức khóc lóc kể lể, “Đúng vậy, bọn họ muốn cho thứ nữ nhà bọn họ gả cho một gia đình giàu có trong phủ thành làm tiểu thiếp, cho nên hạ độc nhi tử của ta.”

“Hôm nay chúng ta tới thăm nhi tử mới phát hiện ra chuyện này, lập tức người Ngô gia muốn g.i.ế.c người diệt khẩu!”

“Nhi tử đáng thương số khổ của ta!”



Mọi người xung quanh không nhịn được, bắt đầu mắng Ngô gia ác độc.

Lúc này Ngô gia chủ và Ngô đại thiếu gia lúc này cũng chạy đến, nghe được lời lão thái thái nói thì tức giận đến ngã ngửa.

Này rõ ràng là hắt nước bẩn vào bọn họ, bọn họ vốn dĩ không làm được không?

Bởi vì Thời Khanh Lạc bắt lấy tay Ngô đại thiếu, không chịu buông ra sớm, cho nên lúc này bọn họ vội vã chạy ra, người huyện nha đã đi vào vài người.

Chẳng qua Ngô gia chủ vẫn phát hiện ngoài cửa lưu lại một vài nha dịch.

“Lão gia, bọn họ nói là nhận được báo án nhà chúng ta hạ độc g.i.ế.c c.h.ế.t cô gia, cho nên phụng mệnh của huyện lệnh tới điều tra.”

“Bọn họ nói muốn đi vào điều tra, xem có thể tìm thấy thuốc độc hay không.”

Ngô gia chủ không biết vì sao, tâm trạng đột nhiên trở nên lo lắng.

Nhà bọn họ có vấn đề, mặc dù chỗ đó khá bí mật, nhưng ông ta vẫn chột dạ.

Đương nhiên không muốn để cho người của huyện nha điều tra.

Nhưng huyện nha bộ khoái lại rất quyết tâm muốn đi vào điều tra vụ hạ độc, đành phải tự mình mang bọn họ đi gặp Thời lão tứ.

Ban đầu muốn để nhi tử ở lại, xử lý chuyện của lão thái thái.

Ai ngờ lại nghe một gã sai vặt đến nói bên tai rằng, có nha dịch đã đi vào trong nhà.

Ông ta vội vàng phân phó Ngô đại thiếu, “Ngươi đi xem đi.”

Ngô đại thiếu cũng có chút hoảng, “Được!”

Gã bước nhanh đi vào, con ngươi Thời Khanh Lạc lóe lên, cũng đuổi vào theo, “Không giao ra thuốc giải, ngươi đừng hòng đi.”

Sau đó đuổi theo vào cửa cản đường của Ngô đại thiếu.

Ngô đại thiếu bị Thời Khanh Lạc ngăn lại, trong lòng thật sự muốn xé xác nàng ra.

Gã đen mặt nói: “Ngươi đừng ép ta đánh nữ nhân.”

Thời Khanh Lạc trợn trắng mắt, “Vậy ngươi cứ xông lên đánh đi!”

Loại gà yếu như Ngô đại thiếu, mấy quyền của nàng là có thể đánh ngã.

Ngô đại thiếu thật sự muốn điên rồi, “Ta nói với ngươi, không phải chúng ta hạ độc.”

“Cha ta mới là chủ một nhà, có gì ngươi cứ đi tìm cha ta đi.”

Thời Khanh Lạc lắc đầu, “Không, cha ngươi đi theo người quan phủ điều tra án, ta đi theo ông ta sao có thể lấy được giải dược, ta phải đi theo ngươi.”

Còn làm bộ dạng ta thông cảm cho ngươi mà xua tay, “Không có việc gì, ngươi làm chuyện của ngươi, ta đi theo ngươi là được.”

Ngô đại thiếu: “……” Ta thật cảm ơn ngươi, ngươi có thể làm người hay không?

Chẳng qua cũng không kịp nói lung tung với Thời Khanh Lạc, gã nhanh chóng đi tới chỗ viện bị bỏ hoang kia.

Lúc này, sau khi tiểu nhi tử của Thời lão đại - Thời lục lang chờ Ngô đại thiếu rời đi, đi ra từ sau một cái cây.

Nhanh chóng chạy đến trước mặt Thời Khanh Lạc, thấp giọng nói: “Biểu tỷ, những nha dịch không lục soát được gì từ trong viện kia cả.”

Trước khi tới, Thời Khanh Lạc đã dặn dò Thời lục lang, để cậu ta chờ lúc đám người Thời lão thái ồn ào, đi theo những nha dịch kia xem thử, có tình huống lập tức tới nói với nàng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK