Mục lục
Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm sau, Tiêu Hàn Tranh mời Tịch Dung giúp đỡ chuyển lời cho Hoàng đế, nói Tiêu Hàn Tranh có chuyện quan trọng muốn cầu kiến.

Hoàng đế lập tức bí mật cho người mang Tiêu Hàn Tranh vào cung.

Lần này Thời Khanh Lạc không đi theo.

Hoàng đế đi đến một căn phòng bên cạnh thư phòng gặp Tiêu Hàn Tranh.

Sau khi Tiêu Hàn Tranh hành lễ, nói phát hiện Trác Quân là nữ nhân ra.

Hoàng đế kinh ngạc không thôi: "Ngươi chắc chắc hắn ta là nữ tử?"

Đối với Thám Hoa mà mình phong, tất nhiên ngài có ấn tượng.

Nhìn thì bộ dạng trắng nõn thanh tú, nhưng thật đúng là nhìn không ra chút nữ nhân nào.

Chính là loại cảm giác tiểu thư thế gia giả nam trang đi ra ngoài chơi, hoàn toàn không có.

Tiêu Hàn Tranh gật đầu: "Học sinh phát hiện, tay của nàng ta rất thanh tú, chân cũng không lớn, trên người dùng huân hương không giống như hương mà nam nhân thích dùng, trái lại là loại mà tiểu muội của học sinh hay dùng, cho nên mới nghi ngờ."

"Ngay lúc nàng ta ngã nên đỡ một cái, nhân cơ hội xem mạch cho nàng ta, học sinh chắc chắn nàng ta là nữ tử."

Hoàng đế nhíu mày một cái, để cho người lấy thân phận bối cảnh tình huống của Trác Quân ra xem thử.

Cũng không nhìn ra được vấn đề gì, trừ gia thế trong sạch ra, Trác Quân còn có một vị hôn thê.

Nếu như xem mấy cái này, ai có thể nghĩ đến đây là một nữ nhân.

Đối với lời của Tiêu Hàn Tranh, Hoàng đế tin tưởng.

Cũng vì vậy không nhịn được liên tưởng một ít âm mưu.

Tại sao Trác Quân lại nữ giả nam trang, tại sao phải tham gia khoa cử?

Là gan lớn muốn làm bậy, hay là có chuyện gì khác.

Đồng thời ngài cũng nghĩ đến gian tế của địch quấn, hoặc là dư nghiệt của tiền triều.

Suy nghĩ sâu xa trong chốc lát, Hoàng đế mở miệng nói: "Ngươi làm rất tốt, chuyện này ngươi không cần để ý, trẫm sẽ sắp xếp thăm dò.

Còn về kết quả điều tra được,đến lúc đó nhìn tình huống mới quyết định có nói cho Tiêu Hàn Tranh biết hay không..

Vốn dĩ Tiêu Hàn Tranh muốn chính là Hoàng đế tự thăm dò, "Vâng!"

Hoàng đế càng nhìn Tiêu Hàn Tranh càng cảm thấy thuận mắt, đây nếu có thể thăm dò ra được âm mưu gì lớn, Tiêu Hàn Tranh chính là phúc tướng của ngài.

Ngài hỏi: "Sau này ngươi có tính toán gì không?"

Tiêu Hàn Tranh không nghĩ đến Hoàng đế lại tự hỏi mình như vậy.

Hắn không do dự trả lời: "Học sinh nghe theo sự sắp xếp của Hoàng thượng."

Hoàng đế cười một tiếng: "Ngươi là một nhân tài, trẫm cảm thấy bây giờ để ngươi ở lại kinh thành, quá mai một."

Tiếp đó ngài chuyển chủ đề: "Ngươi muốn đến Bắc Cương không?"

Tiêu Hàn Tranh cũng không cảm thấy ngoài ý muốn với vấn đề của Hoàng đế, dù sao kiếp trước hắn cũng là thuộc hạ dơi stay hoàng đế, cũng xem như hiểu suy nghĩ của Hoàng đế.

Hắn trả lời: "Nếu hoàng thượng muốn sắp xếp cho học sinh đi, học sinh nhất định cố gắng làm việc."

Cẩm Vương ở Bắc Cương là cái gai trong lòng của Hoàng đế, không rút ra sẽ khó chịu.

Mà bây giờ phe cánh của Cẩm Vương đã lớn mạnh, nếu như trực tiếp tạo phản, chắc chắn sẽ tạo thành một ít rối loạn cho Đại Lương, để cho địch quốc có cơ hội tấn công.

Kiếp trước hai quân giao chiến, mặc dù tru diệt Cẩm Vương phản nghịch, nhưng triều đình cũng tổn thất vô cùng lớn.



Tiếp đó Cát Quốc mang binh tất công, làm cho dân chúng ở Bắc Cương sống trong dầu sôi lửa bỏng.

Sống lại một đời, Tiêu Hàn Tranh vẫn muốn cố gắng có thể thay đổi được hay không, cống hiện dức mình vì bá tánh Bắc Cương.

Hơn nữa hắn cũng nghe được ý của Hoàng đế, nếu điều hắn đi Bắc Cương, vậy chắc chắn sẽ có một trách nhiệm nặng nề.

Hoàng đế phát hiện mặc dù Tiêu Hàn Tranh còn rất trẻ, nhưng lại rất thông minh, nghe một chút đã hiểu ý của ngài.

"Ngươi cũng biết, bên Bắc Cương kia mặc kệ là Cát Quốc đang nhìn chằm chằm hay là Cẩm Vương tự xây dựng quân đội, đều là một mối nguy cơ."

Trẫm muốn đào một lỗ hỗng ở Bắc Cương, cảm thấy ngươi có thể đảm nhẫn được, nhưng trong đó có rất nhiều nguy hiểm, cho nên muốn hỏi ý của ngươi một chút."

Hoàng đế tiếc tài, mới sẽ nói như vậy.

Tiêu Hàn Tranh làm bộ suy nghĩ chốc lát, mới chắp tay nói với Hoàng đế: "Bệ hạ, học sinh không sợ nguy hiểm, học sinh nguyện ý phân ưu cho bệ hạ."

Nếu không làm bộ suy nghĩ, thì thể hiện mình quá lỗ mãng rồi.

Hoàng đế nở nụ cười: "Rất tốt."

"Vậy ngươi trở về chuẩn bị đi, không đến nửa năm, ngươi sẽ đi Bắc Cương."

"Trước tiên trẫm sẽ an bài ngươi đi Hàn Lâm Viện trước, sau đó sẽ điều ngươi đi đến Bắc Cương."

"Gần đây bên Bắc Cương không có chỗ trống, trẫm còn phải suy nghĩ nên sắp xếp cho ngươi chức vụ gì."

Đối với người thông minh, Hoàng đế nguyện ý nói thêm mấy câu bày tò ân sủng.

Tiêu Hàn Tranh gật đầu: "Vâng, học sinh tuyệt đối sẽ không phụ lòng tín nhiệm của bệ hạ."

Hai người lại nói chuyện với nhau, sau đó Tiêu Hàn Tranh rời khỏi hoàng cung.

Hoàng đế lập tức phân phó người đi điều tra Trác Quân.

Ngày hôm sau, điều lệnh của Tiêu Hàn Tranh đã có, ba người Nhất giám đều được sắp xếp vào Hàn lâm viện.

Tiêu Hàn Tranh biết, đây là hoàng đế sắp xếp để mạ một lớp vàng cho hắn.

Còn về Trác Quân, mặc ngoài cũng là ân sủng, nhưng trên thực tế hoàng đế muốn giám thị, chờ sau khi điều tra được thì quyết định nên làm cái gì.

Ngày nay, mấy người Hề Duệ chủ động chạy đến Tiêu phủ.

Thời Khanh Lạc nhìn thấy đồ trên tay Hề Duệ, mắt sáng rực lên: "Nhà các ngươi đã cạo được cao su rồi?"

Hề Duệ đắc ý nói: "Đúng vậy, nhà chúng ta cạo được cao su trước một bước."

Hắn ta lại nói: "Chẳng qua sáng sớm mấy ngày trước, người của hoàng thượng cũng đã vận chuyển một nhóm cao su hồi kinh."

Thời Khanh Lạc cũng biết chuyện này, chẳng qua cao su của Hoàng đế, nàng cũng không dám đụng đến.

Tiếp đó nàng lại thấy giày của Hề Duệ, cười nói: "Giày có đế cao su cũng làm được rồi, không tệ lắm."

Giày mà Hề Duệ mang, đế già là cao su đen, phía trên là dùng da trâu đắp lên.

Hề Duệ đắc ý nói: "Đúng vậy, ngày hôm qua cao su vừa đến, ta đã dựa theo cách của ngươi, làm giày đế cao su thử một chút."

"Quả nhiên rất thỏa mái, còn rất đẹp nữa."

Lương Hữu Tiêu hỏi: "Ngươi không để cho người ta làm mấy đôi giày đi lấy lòng sao?"

Hề Duệ cười nói: "Chuyện này là tất nhiên rồi.'

Hắn ta đã để cho nha hoàn trong viện làm thêm mấy đôi, buổi chiều hắn ta sẽ đưa cho tổ phụ tổ mấu cha nương một đối.

Lương Hữu Tiêu nhướng mày: "Ngươi quên mấy người bằng hữu tốt như chúng ta rồi?"

Hề Duệ liếc nhìn hắn ta một cái: "Nhà các ngươi cũng không phải là không cạo được cao su, chờ cao su nhà các ngươi đến, tự mình làm đi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK