Mục lục
Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đồ Ngọc Kiều sợ hãi cả một đường, lúc đầu không ngừng mắng, tiếp theo chính là cầu xin tha thứ, nhưng không ai quan tâm nàng ta cả.

Trên xe ngựa người cát quốc nghe nàng ta khóc, quả thật cảm thấy thật phiền rống mấy tiếng để cho nàng ta yên lặng.

Những người này từng đốt nhà g.i.ế.c người chuyện ác nào cũng đã từng làm, trên người đều có sát khí, rống một cái Đồ Ngọc Kiều cũng bị hù dọa không dám khóc nữa.

Đến lúc đến Bắc Thành, bị vứt vào trong đại lao, lúc này mới lớn tiếng khóc.

càng hối hận vì chuyện hôm nay mình đã làm, nhưng đã chậm!

Đồ Ngọc Kiều bị giam vào ngục, người của Đồ gia cũng không may mắn tránh được.

Cùng ngày, Đồ gia chủ, Đồ phu nhân và các tiểu thư thiếu gia Đồ gia, đều được nha dịch bắt về huyện nha.

Đám người Đồ gia chủ rất khó hiểu, bọn họ có làm chuyện phạm pháp đâu?

Doc theo đường đi, Đồ gia chủ còn nghĩ nếu Tiêu Hàn Tranh hãm hại Đồ gia, vậy ông ta không thể nhận, hoặc làm thế nào phá cục diện này.

Nhưng đến phủ nha, thấy Tiêu Hàn Tranh mặt lạnh ngồi ở vị trí đầu.

"Đồ gia chủ, con gái ngươi cấu kết với người Cát quốc mai phục Nghệ vương, định cứu Bắc Vương và công chúa tiền triều, chuyện này các ngươi biết không?"

Đồ gia chủ ngẩn ra: "Sao lại có thể? Có phải Tiêu đại nhân nhầm lẫn gì không?"

Tiêu Hàn Tranh cười lạnh: "Bổn quan tự mình đi trợ giúp Nghệ vương, cũng được Nghệ vương nhờ, mang Đồ gia tiểu thư nhà ngươi về thẩm vấn."

"Nàng ta đột nhiên xuất hiện chặn lại con đường phải đi đến kinh thành của Nghệ vương, nói cái gì mà dân tị ạn muốn bắt nàng ta."

"Mà sau khi nàng ta ngăn lại đội ngũ của Nghệ vương, những dân tị nạn kia lại biến thành tinh nhuệ của Cát quốc, cầm đào muốn cướp xe tù."

"Nghệ vương chính mắt nhìn thấy con gái kia của ngươi cấu kết với đám người cát quốc ngụy trang thành dân tị nạn, đây là bằng chứng."

"Hơn nữa chuyện như vậy, Đồ gia chủ, ngươi tin đây thật sự là trùng hợp sao?"

Gần đây Đồ gia chủ bị chèn ép đến mức sức đầu mẻ trán, thật sự không biết chuyện này.

Nếu Tiêu Hàn Tranh nói là thật, kẻ ngu cũng không tin đây là đúng dịp. Ông ta quay đầu nhìn về phía Đồ phu nhân.

Chỉ thấy sắc mặt Đồ pu nhân tái nhợt, bộ dạng rất lo lắng.

Ông ta nhìn thấy như vậy thì đoán được một chút, hẳn phu nhân cũng biết chuyện con gái đi chặn đường Nghệ vương.

Ông ta nhìn Đồ phu nhân hỏi: "Đây là xảy ra chuyện gì?"

Trong lòng ông ta có mấy phần khủng hoảng, tội này nếu thành lập, trong nhà chỉ có xong đời.

Đồ phu nhân lắc đầu một cái: "Ta không biết."

Bà ta nhìn về phía Tiêu Hàn Tranh: "Đại nhân, mới nói không có bằng chứng, ngươi có thể dẫn con gái ta ra nói chuyện rõ ràng không?

Thật ra bà ta cũng không biết con gái và dân tị nạn là xảy ra chuyện gì."

Chỉ biết con gái coi trọng Nghệ vương, gần đây thường xuyên vô tình gặp gỡ, muốn hấp dẫn sự chú ý của Nghệ vương.

Bà ta ủng hộ chuyện này, nếu con gái có thể gả cho Nghệ vương, chẳng những thân phận được nước dâng thuyền, lợi ích mà Đồ gia lấy được cũng có rất nhiều, không cần lo lắng chuyện phát triển về sau.

Nhưng không ngờ đến con gái lại thành gian tế cấu kết với Cát quốc, đây tuyệt đối là chuyện không thể nào.

Lúc này trái tim bà ta đập mạnh không dứt, cho nên khẩn cấp muốn gặp con gái.

Tiêu Hàn Tranh cũng không phản đối, để cho người dẫn Đồ Ngọc Kiều ra.

Đồ Ngọc Kiều khóc sưng hai mắt, sau khi thấy người thân, muốn nhào qua: "Cha mẫu thân, mọi người nhanh cứu con!"

Chẳng qua bị nha dịch éo lại, cũng bị đè quỳ xuống.

Tiêu Hàn Tranh lại ở tại chỗ tra hỏi một phen, lúc đầu Đồ Ngọc Kiều không có thừa nhận cái gì cả, cắn răng nói chỉ trùng hợp gặp được nghệ vương.



Tiêu Hàn Tranh lại đưa chứng cứ tìm được khi nàng ta đã để nha hoàn đi tìm dân tị nạn

Nhân chứng vật chứng đều đầy đủ, Đồ Ngọc Kiều không có cách nào khống chế được.

Chỉ có thể thừa nhận nàng ta làm như vậy, là hy vọng Nghệ vương anh hùng cứu mỹ nhân.

Nhưng Tiêu Hàn Tranh lại cố cắn những dân ị nạn kia là người của Cát Quốc, Đồ Ngọc Kiều cũng không tìm được bằng chứng thoát khỏi tội danh gian tế.

Cuối cùng bị kết án lưu đầy.

Người Đô gia cũng bị tạm giam vào ngục hai ngày, chờ thẩm vấn xong đúng là bọn họ không có tham gia vào chuyện này mới được thả ra.

Nhưng không có nghĩa là không sao, bởi vi đích nữ của gia chủ có liên quan đến Cát quốc, nên người của Đồ gia toàn bộ bị cắt chức, ba đời đều không thể tham gia khoa cử.


Chuyện Đồ gia cũng truyền khắp Bắc Thành.

Thật ra không ít người cũng tin tưởng mục đích của Lương Vũ Lâm cũng chỉ vì muốn thông đồng với Nghệ vương.

Nhưng ai bảo nàng ta chọn thời gian và người không đúng, bị người Cát quốc lợi dụng, thiếu chút nữa làm hại Nghệ vương hư chính sự triều đình.

Ở Bắc Cương nhắc đến Cát quốc, phần lớn mọi người đều chán ghét và căm ghét.

Mặc kệ Đồ Ngọc Kiều có ý cấu kết với Cát quốc hay không, nhưng quả thật đã làm hại Bắc vương thiếu chút nữa được người Cát quốc cướp về thành công, cũng biến thành nữ nhân không biết liêm sỉ trong miệng mọi người.

Sau khi điều tra rõ chuyện gian tế cấu kết với Cát quốc những người khác của Đồ gia được thả ra, danh tiếng không còn nữa.

Tường ngả người đẩy, không chỉ Đồ gia không còn danh tiếng, đám người Đồ gia chủ không có chức quan, sản nghiệp gia tộc cũng gặp khó khăn.

Người thông minh đều biết Đồ gia xong đời.

Sau khi về đến nha, Đồ phu nhân khóc cầu nói với Đồ gia chủ: "Ông nghĩ cách cứu con gái mình đi."

Đồ gia chủ xoay người trực tiếp cho nàng ta một cái tát, mặt đầy vẻ dữ tợn: "Bây giờ ta hận không thể bóp c.h.ế.t nó."

"Cơ bản không có cách nào rửa sạch tội danh gian tế cấu kết với Cát quốc của nó, liên lụy đến gia tộc không nói, nếu ta lại đi cứu nó, vậy ta cũng phải bị lưu đày theo."

Ông ta lộ ra vẻ châm chọc: "Hơn nữa ngươi cho rằng, bây giờ Bắc Thành đã bị Nghệ vương và Tiêu Hàn Tranh nắm trong tay, còn có người chịu để ta thu mua sao?"

"Ngọc Kiều đều là do người chìu mà sinh hư tự cho mình là thông minh, ngay cả cẩm vương cũng kiêng kỵ Nghệ vương, Nghệ vương là cái loại háo sắc mà con gái có thể tính toán sao?"

"Có phải các ngươi cảm thấy nghệ vương có thể thích một thôn phụ đã hòa ly, Ngọc Kiều muốn tính kế Nghệ vương sẽ rất dễ dàng đúng không?"

Đồ phu nhân bị hỏi như vậy, không biết nói cái gì mới tốt.

Bà ta và con gái đều nghĩ như vậy.

Khổng thị là một thôn phụ đã hòa ly cũng có thể làm được, con gái thông minh xinh đẹp như hoa của bà ta tại sao không được?

Nhưng lại không ngờ rằng Nghệ vương ác như vậy, trực tiếp để cho Tiêu Hàn Tranh dẫn người về xử trí theo tội gian tế.

Đồ gia chủ thấy vẻ mặt của bà ta thì cười lạnh nói: "Ngây thơ, nếu Nghệ vương dễ dàng bị một phụ nhân đùa bỡn nắm trong tay như vậy, vậy sẽ không có khả năng được Hoàng đế trọng dụng, Cẩm vương kiêng kỵ."

Ông sinh ra mấy phần bi thương:"Đồ gia chính là bị hai nữ nhân ngu ngốc các ngươi làm hại, chẳng những chúng ta bị cách chức quan, ba đời không cho phép tham gia khoa thi, sau này xuống dưới sao có thể ăn nói với liệt tổ liệt tông đây?"

Nếu không phải phu nhân ông ta chạy đến chủ động trêu chọc Thời Khanh Lạc, cũng sẽ không có chuyện Thời Khanh Lạc cứu vãn tửu phường Phương gia đối lập với Đô gia.

Con gái ông ta nóng đầu làm ra loại chuyện này, cẩm vương ngã ngựa, chức quan của ông ta bị mất, sau này sao có thể bảo vệ cái nhà này.

Lúc này Đồ phu nhân cũng gấp: "Nhưng Ngọc Kiều không thể chịu khổ được, nếu bị lưu đày sẽ chịu bao nhiêu khổ cực chứ?'

Thấy ánh mắt ngày càng lạnh lẽo của trượng phu, bà ta chỉ có thể buông tha chuyện cứu người: "Vậy vậy ta chuẩn bị cho con bé nhiều lộ phí một chút.

Xem thư lại có thể hối lộ người hố tống một chút hay không.

Đồ gia chủ lạnh lùng nói: "Chuẩn bị lộ phí cái gì? Không cho phép."

"Nó hại c.h.ế.t Đồ gia chúng ta, còn có tư cách để hưởng thụ à, bị lưu đày cũng là đáng đời."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK