Mục lục
Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đạt thành mục đích, Thời Khanh Lạc cũng không muốn ở lại lâu.

Kéo Tiêu Hàn Tranh đứng lên: "Vậy chúng ta đi trước đây, mọi người bảo trọng nhé!"

Tiền lão thái không nhịn được nói: "Đi đi."

Tiêu Hàn Tranh cũng không nói gì, hắn không có tiếng nói chung với nhà cũ, nhanh chóng ra khỏi nhà cũ với Thời Khanh Lạc.

Sau khi đi ra ngoài được một đoạn, hắn cười hỏi: "Hôm nay dù cho nhà cũ không bảo chúng ta đi qua, có phải nàng cũng muốn để bon họ viết thư về không?"

Quả thật biện pháp của tiểu tức phụ rất tốt, để cho nhà cũ làm cở sở ngầm trong phủ tướng quân cho bọn họ.

Sau đó châm ngoài khích bác đám cực phẩm kia, để họ gây khó dữ cho đôi tra nam tiện nữ.

Nghĩ đến những "Ngày tốt" sau này của phụ thân cặn bã và nữ nhân kia, tâm trạng của hắn sảng khoái không ít.

Đời trước, phụ thân cặn bã và nữ nhân kia vẫn luôn ngăn không có nhà cũ lên kinh thành.

Vẫn là sau khi hắn leo đến được kinh thành, mới nghĩ cách để nhà cũ cực phẩm kia được đi đến kinh thành.

Chẳng qua giống như tiểu tức phụ nói, những cực phẩm kia cộng lại cũng không thắng được nữ nhân kia, chớ nói đến phụ thân cặn bã tâm cơ âm trầm.

Chẳng qua khi đó hắn cũng đã gần c.h.ế.t rồi, sau khi đưa đám cực phẩm đến kinh thành, cũng chỉ ôm ý niệm báo thủ lấy mạng đổi mạng, cũng không quan tâm bọn họ có đối phó được hai người kia hay không.

Lúc này tiểu tức phụ ra tay giựt dây sớm, đưa đám cực phẩm kia đến kinh thành, đoán chừng sau này phủ tướng quân mỗi ngày sẽ diễn ra một vở tuồng, hắn không nhịn được mà mong đợi.

Thời Khanh Lạc cười hì hì một tiếng: "Khẳng định rổi, sao ta có thể bỏ qua cơ sở ngầm tốt như đám cực phẩm nhà cũ chứ."

"Ta chỉ thích loại cực phẩm không có đầu óc như vậy thôi, rất dễ khai thông."

"Nếu như những người đó giống như loại phụ thân cặn bã, ta dám chắc mình không thể khai thông được ông ta, ông ta sẽ không bị mắc lừa."

Nếu đám cực phẩm nhà cũ nghe được những lời này của Thời Khanh Lạc, không chừng sẽ nhịn không được mà mắng to, sao lại xem thường bọn họ như vậy.

Tiêu Hàn Tranh đồng ý gật đầu: "Quả thật, đám người đó cộng lại cũng không thắng được phụ thân cặn bã kia của ta."

"Chẳng qua gốc rể bị hư, trái lại nhất mạch tương thừa."

Tính cách bạc tình bạc nghĩa của phụ thân cặn bã chính là được di truyền từ những người nhà cũ.

Thời Khanh Lạc kéo cánh tay của Tiêu Hàn Tranh, xít lại gần nói: "Chúng ta lại hố cho bọn họ một vố đi."



"Hố như thế nào?" Lúc này Tiêu Hàn Tranh bị Thời Khanh Lạc kéo tay, thân thể cũng đã thành thói quen.

Thời Khanh Lạc nhỏ giọng nói: "Huynh biết con đường đi đến kinh thành, nơi đó có sơn tặc không? Chính là loại cướp tiền không g.i.ế.c người đó.”

"Chúng ta có thể bán thời gian và lộ trình đi đến kinh thành của đám cực phẩm nhà cũ cho những người đó."

"Để cho những người đó cản đường, cướp hết tiền đồ vật trên người bọn họ."

"Sau đó nửa chặng đường còn lại bọn họ sẽ ăn xin đến kinh thành, cũng để cho bọn họ chịu khổ trước một cái, như vậy oán khí mới có thể được tích tụ sâu nhất."


"Đến lúc đến kinh thành, một đám ăn mày chạy đến phủ tướng quân nhận thân."

"Mọi người sẽ đến hỏi thăm, đám ăn mày này vậy mà lại là phụ mẫu huynh đệ người nhà của Đại tướng quân, nhất định sẽ rất kinh ngạc sau đó truyền ra ngoài, phụ thân cặn bã kia sẽ bị mất mặt ở kinh thành."

"Còn đám cực phẩm kia thì đã nhẫn nhịn ăn xin suốt nửa đường, đoán chừng cũng sẽ không nhịn nổi phát tiết tại chỗ, đó mới là màn kịch hay."

Nàng híp mắt cười nói: "Chỉ như vậy cũng đủ để phụ thân cặn bã và nữ nhân kia khó khăn một trận rồi."

Từ thái độ của tiểu tướng công có thể nhìn ra được, đám cực phẩm nhà cũ đã từng làm ra một chuyện đặc biệt tồi tệ, cho nên mới làm cho hắn có lệ khí nặng như vậy.

Thời Khanh Lạc không nhịn được nghĩ đến Tiêu tiểu muội và Nhị lang, nếu như không có một dị số như nàng xuất hiện, có lẽ hai người này đã c.h.ế.t rồi.

Cho nên để cho nhà cũ chịu khổ trước cũng là "báo đáp" nhẹ thôi.

Thuận tiện cũng hãm hại phụ thân cặn bã kia, một công đôi việc.

Nghe xong lời của Thời Khanh Lạc, Tiên Hàn Tranh sợ đến mức ngây người.

Hắn thật không nghĩ đến tiểu tức phụ lại xấu xa như vậy, khụ khụ, ưu tú như vậy.

Thật sự, chủ ý này quá tốt.

Hắn cúi đầu tiến đến bên tai Thời Khanh Lạc, khẽ cười nói: "Chuyện này giao cho ta đi."

Bộ dạng híp mắt tính toán lúc nãy của tiểu tức phụ giống như một con tiểu hồ lý, rất đáng yêu, làm cho lòng hắn ngứa ngáy một chút.

Thời Khanh Lạc đẩy hắn ra: "Đừng có câu dẫn ta."

Tiểu tướng công xít lại gần nói chuyện bên tai nàng, bộ dạng hắn lại tuấn mỹ như vậy, thật sự làm cho lòng nàng tê dại.

Tiêu Hàn Tranh vui vẻ cười ra tiếng: "Đây chính là câu dẫn?"

Thời Khanh Lạc trợn mắt nhìn hắn một cái: "Nói nhảm."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK