Mục lục
Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phủ Cẩm vương.

Lương Vũ Thuân nghe thuộc hạ bẩm báo hành tung gần đây của Nghệ vương xong, mặt ngoài không nói gì.

"Lương Vũ Lâm này, cũng quá làm mất mặt hoàng thất chúng ta rồi."

Gã bĩu môi nói: "Theo đuổi một nữ nhân, từ huyện Hà Dương đến Bắc Thành, nhìn chút tiền đồ của hắn này."

Giống như chưa nhìn thấy nữ nhân vậy.

Đệ đệ lòng dạ đen tối kia của gã, cũng có một ngày như vậy.

Còn muốn coi Tiêu Bạch Lê và Tiêu Hàn Dật đào tạo yêu thương như con ruột, cũng không biết có mưu đồ gì.

Xem như mình không sinh được, nhận nuôi một đứa bé trong tông thất có huyết mạch gần mình không phải tốt hơn sao.

Quả thật gã không thể nào hiểu suy nghĩ của đệ đệ này, đối thành là gã nếu như thích một nữ nhân, đối phương lại có con cái, gã chỉ cảm thấy vô cùng đáng ghét.

Nghĩ cách đuổi đi đã là rất nhân từ rồi, sao có thể đối xử như con ruột được.

Thân tín của gã cười nói: "Nghệ vương độc thân nhiều năm như vậy, đột nhiên gặp được nữ nhân mình thích, cho nên tương đối để ý."

Bọn họ cũng không ngờ nhân tinh như Nghệ vương, sau khi gặp được mẫu thân Tiêu Hàn Tranh, lại giống như tiểu tử choai choai.

Tiếp đó lại nói: "Chẳng qua Vương gia có thể lợi dụng một chút, Khổng thị có thể sẽ trở thành điểm yếu của Nghệ vương."

Lương Vũ Thuân suy nghĩ một chút, xuy một tiếng: "Bổn vương khinh thường lợi dụng nữ nhân."

Thân tín: "..." Không biết ai vì trả thù Cẩm vương phi, bố trí cạm bẫy nhiều năm như vậy.

Lương Vũ Thuân liếc nhìn thân tín: "Hơn nữa ngươi cho rằng Lương Vũ Lâm sẽ để ý chuyện này?"

Thân tín ngẩn ra: "Nghệ vương không phải rất quan tâm đến Khổng thị sao ạ?"

Chỉ cần quan tâm là có thể lợi dụng.

Lương Vũ Thuân lắc đầu: "Bổn vương không hỏi cái này."

"Ý của bổn vương chính là, đệ đệ bụng dạ xấu xa của bổn vương chính là nhân tinh, nếu dám để lộ sự yêu thích đối với Khổng thị rõ ràng như vậy, vậy sẽ không sợ bổn vương có cơ hội lợi dụng Khổng thị."

"Hắn ta nhất định sẽ bảo vệ Khổng thị thật tốt."

"Hơn nữa Tiêu Hàn Tranh cũng không phải đèn cạn dầu, ở bên cạnh Khổng thị, đệ đệ muội muội hắn cũng sắp xếp cao thủ âm thầm bảo vệ."

Thật ra không phải gã không lợi dụng nữ nhân làm một số chuyện, mà là muốn bắt thóp Khổng thị không dễ dàng.

Đại khái thân tín đã hiểu: "Vậy thật có chút đáng tiếc."

Trước kia Nghệ vương hoàn toàn không tìm được điểm yếu để công kích, nếu có thì chính là Thái hậu và Hoàng đế ở trong cung, bọn họ cũng không có cách nào ra tay.

Bây giờ thật vất vả mới có một Khổng thị, nếu không thể lợi dụng, thật là quá đáng tiếc.

Lương Vũ Thuân đưa tay nắm thành quả đ.ấ.m đặt bên miệng ho nhẹ một tiếng: "Tất nhiên, nếu có cơ hội, chúng ta có thể lợi dụng."

Thân tín: "..." Vương gia thật là hai mặt.

"Dạ!" Chẳng qua Vương gia quả thật thường xuyên thay đổi như vậy, hắn ta cũng đã quen.

Lương Vũ Thuân đổi chủ đề hỏi: "Còn có những chuyện khác không?"

Thân tín suy nghĩ một chút nói: "Đúng rồi, ngày mai Đồ phu nhân mời Thời Khanh Lạc ngắm hoa."

"Thuộc hạ đã điều tra, trong này có Nguyễn thị xúi giục."

"Ngày mai chắc hẳn Đồ phu nhân sẽ nhắm vào Thời Khanh Lạc, bêu xấu nàng, có lẽ còn làm chuyện xấu nữa."

Hắn ta hỏi: "Vương gia, chúng ta muốn xen vào không?"

Nhắc tới Nguyễn Thị, trong mắt Lương Vũ Thuân đều là chán ghét.



Nữ nhân kia không chịu nổi sự chênh lệch giữa thân phận và trình độ sinh hoạt, trước đó lại chạy đến vương phủ cầu xin gã, chẳng qua gã không gặp.

Gã còn biết mẹ con Nguyễn thị tiêu một số tiền lớn mua sát thủ g.i.ế.c Thời Khanh Lạc, chẳng qua ngược lại bị sát thủ kia lừa tiền.

Bởi vì không còn là vương phi, lúc mẹ con các nàng tìm đến, trái lại tổ chức sát thủ của tên kia còn đe dọa ngược một phen.

Đơn giản là ngu không thể nói, ngu ngốc làm cho gã không dám nhìn thẳng.

Bây giờ lại muốn gây chuyện.

Gã suy nghĩ một chút, sờ cằm nói: "Không cần phải để ý đến, trái lại ta muốn nhìn thử xem Thời Khanh Lạc sẽ đối phó với những chuyện này như thế nào."

Phu nhân những nhà quyền quý ở Bắc Thành, không ít người xem thường thân phận nông nữ của Thời Khanh Lạc.


Gã muốn lôi kéo Thời Khanh Lạc, nhưng cũng đề phòng, cũng không có lòng tốt chủ động giúp nàng.

Tất nhiên nếu Thời Khanh Lạc không ứng phó được, cuối cùng chủ động đến tìm gã giúp đỡ, vậy gã sẽ ra tay.

Dù sao dùng cái này đổi ân tình, để cho nàng suy nghĩ thêm cách kiếm tiền, vẫn rất đáng giá.

Cho nên trái lại gã hy vọng Ô thị có thể có chút bản lĩnh.

Ô thị tâm cơ lợi hại, còn rất biết cách giả trang, Nguyễn thị kiêu căng hống hách kia không thể nào so sánh.

Gã hơi có chút hứng thú hỏi: "Chú ý nhiều đến bữa tiệc ngày mai, buổi tối nhớ bẩm báo với bổn vương."

Thân tín cũng kính gật đầu: "Vâng!"

Ngày hôm sau, Thời Khanh Lạc cũng không mặc cung trang Quận chúa đi dự tiệc mà ăn mặc thoải mái sạch sẽ.

Cả người là bộ váy màu vàng nhạc, tóc búi lên đơn giản.

Trên thiệp mời viết tên là Thời Khanh Lạc và Tiêu Bạch Lê.

Cho nên Thời Khanh Lạc cũng dẫn Tiêu Bạch Lê ăn mặc nhẹ nhàng thoải mái đi dự tiệc.

Đúng lúc Tịch Dung rảnh, mặc dù không nhận được thiệp mời, nhưng lại đi cùng tham gia náo nhiệt.

Nếu là trước kia, nàng ấy nhất định sợ bạn tốt bị khi dễ, sẽ đi làm núi dựa.

Nhưng bây giờ bằng hữu tốt chính là giả heo ăn thịt hổ, nàng ấy cũng không lo lắng Thời Khanh Lạc bị thiệt.

Cho nên nàng ấy chỉ đơn giản đi xem cuộc vui.

Hề Duệ và Lương Hữu Tiêu cũng muốn xem kịch vui, chỉ tiếc lần này các nam nhân Đồ gia không mời nam tân, nếu không bọn họ cũng góp một chân.

Thời Khanh Lạc dẫn theo Tiêu Bạch Lê đi tham gia bữa tiệc.

Nghệ vương cũng nghênh đón Cẩm vương đến thăm mình.

Nghe được quản giả báo Cẩm vương đến thăm, Lương Vũ Lâm cũng không ngoài ý muốn.

Để cho người mời Cẩm vương đi vào.

Sau khi Lương Vũ Thuân vào chính sảnh, Lương Vũ Lâm còn lễ độ đừng lên cười nói: "Hoàng huynh!"

Lương Vũ Thuân thấy Lương Vũ Lâm nở nụ cười vui vẻ tuấn nhã, cũng nở một nụ cười giả ý: "Hoàng đệ đến Bắc Thành, sao không đến vương phủ thăm ta?"

Lương Vũ Lâm ngồi xuống để người mang trà cho Cẩm vương, lúc này mới nhìn về phía gã, có lý chẳng sợ nói: "Trước đó ta bận truy thê không có thời gian."

Lương Vũ Thuân: "..." Có thể nói thẳng chuyện mất mặt này ra, cũng chỉ có đệ đệ không biết xấu hổ này.

Gã cười hỏi: "Vậy ngươi truy thê thành công không?"

Lương Vũ Lâm nghiêm túc gật đầu: "Sắp rồi."

Lỗ Nguyệt Lan đã đồng ý chung sống với ông, nếu sau thích hợp thì thành thân.

Lương Vũ Thuân cong môi cười nói: "Không phải chỉ là một nữ nhân, ngươi đến mức như vậy sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK