Mục lục
Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ hỏi ý của Hề Duệ, Hề Duệ không nghĩ tới có một ngày mình làm viện trưởng của một học viện, đương nhiên sẽ không cự tuyệt.

Hơn nữa không chỉ là dựa vào trong nhà, tự mình có thân phận này, về sau muốn cưới Bạch Lê cũng càng có tự tin hơn.

Tiếp theo Tiêu Hàn Tranh viết chuyện này vào tấu chương, để người ra roi thúc ngựa đưa về kinh thành.

Bởi vì Thái Hậu sủng ái Hề Duệ, đối hắn ta Hoàng đế cũng có vài phần sủng ái, chuyện như vậy tất nhiên sẽ không phản đối

Vì thế còn tự mình hạ chỉ, phong Hề Duệ làm viện trưởng của học viện thợ thủ công của Bắc Thành.

Tin tức này đánh vỡ sự bình tĩnh trên triều đình.

Đừng nói là các quan viên khác, ngay cả Hề lão gia tử và Hề Tín Hành cũng chưa nghĩ đến nhà cháu trai/ con trai mình sẽ được như vậy.

Tuy rằng học viện thợ thủ công không có địa vị cao như thư viện, nhưng có thể lên làm viện trưởng cũng đại biểu tương lai Hề Duệ sẽ không kém.

Hơn nữa nhìn ra được, bởi vì phu thê Tiêu Hàn Tranh, Hoàng đế sẽ ngày càng xem trọng học viện thợ thủ công này.

Máy dệt mới mà Hề Duệ nghiên cứu cũng được đưa đến kinh thành, không ít gia tộc kinh doanh nghề dệt đều đến hỏi thăm.

Sau khi bãi triều không ít triều thần đi đến chỗ Hề lão gia tử cùng Hề Tín Hành chúc mừng.

Hề lão gia tử kiêu ngạo, “Tôn tử ta vẫn luôn rất thông minh, chỉ là lúc trước mê chơi một chút, hiện tại biết cố gắng, không phải đã tạo ra thành tích rồi sao.”

Các đại thần khác: “……” Cháu trai của ngươi chính là tên ăn chơi trác táng đệ nhất kinh thành, chỉ là mê chơi một chút, cũng quá “Khiêm tốn” rồi,

Lão gia tử khoe cháu trai, những người khác cũng chỉ có thể đón ý nói hùa.

Một lão hầu gia có thực quyền xưa nay không thích Hề lão gia tử.

Nhìn thấy Hề lão gia tử khoe cháu trai thì rất khó chịu, âm dương quái khí nói: “Cháu trai của ngươi chủ yếu là may mắn leo được lên người có bản lĩnh, nếu không sao có chuyện tốt như vậy.”

Cháu trai út của lão cũng là tên ăn chơi trác táng, nhưng cũng bị Hề Duệ áp một đầu.

Hiện tại Hề Duệ chẳng những làm ra xe ba bánh, máy dệt cải tiến còn làm viện trưởng của học viện thợ thủ công, làm cho lão đặc biệt khó chịu.

Hề lão gia tử nghe được lời này, chẳng những không tức giận, còn nhướng mày cười nói: “Không phải ngươi muốn nói cháu trai của ta leo lên được Tiêu Hàn Tranh và Thời Khanh Lạc sao, này có chuyện gì mà mất mặt, đó cũng là bản lĩnh của cháu trai ta.”

“Tiêu Hàn Tranh và Thời Khanh Lạc đều là người có bản lĩnh, cháu trai ta đi theo người có bản lĩnh, tất nhiên ngày càng có tiền đồ.”

“Ta không cảm thấy không có gì phải xấu hổ, ngược lại cảm thấy kiêu ngạo vì cháu trai ta lặn lộn với bọn họ.”

Ông liếc nhìn lão hầu gia một chút, “Ngươi đây là điển hình không ăn được nho thì nói nho còn xanh, cháu trai của ngươi cũng chẳng ra gì.”

Lão hầu gia tức giận không nhẹ, “Vô sỉ, cháu trai của ngươi lăn lộn với người ta, ngươi có gì phải kiêu ngạo.”

Hề lão gia tử cười nhạo, “Cháu trai ngươi muốn theo người ta lăn lộn, người ta còn ghét bỏ tôn tử của ngươi đó.”

“Không phải lão già ngươi hâm mộ sao, chẳng qua ngươi hâm mộ cũng vô dụng, ngươi hâm mộ cũng không có đâu.”

“Sau này cháu trai của ta tiền đồ vô lượng, ai như cháu trai của ngươi, còn chưa thành hôn đã để cho thiếp sinh ra con trai, một chút lễ nghĩa liêm sỉ đều không có.”

Lão hầu gia nghẹn họng, sắc mặt xanh mét, “Ngươi!”

Hề lão gia tử ý vị thâm trường nhìn lão, “Nếu ngươi chướng mắt cháu trai của ta, vậy khẳng định nhà các ngươi cũng chướng mắt máy dệt vải cải tiến của cháu trai ta, vậy sau này nhà các ngươi cũng đừng mua.”

Gia tộc của lão già này lấy nghề dệt làm chính, lúc trước còn nhìn chằm chằm vào máy dệt của cháu trai ông.

Nếu khiêm tốn thành tâm muốn mua, bọn họ còn có thể suy xét bán một ít cho hầu phủ.



Tất nhiên đây là ghen tị với cháu trai của ông, miệng không buông tha người, lúc này ông cũng có thể từ chối bán máy dệt cho người này.

Sắc mặt lão hầu gia thay đổi, “Ngươi, ngươi quả thực càn quấy, không nói đạo lý.”

Đột nhiên lão có chút hối hận, vừa rồi bởi vì khó chịu mới mở miệng châm chọc lão già này.

Máy dệt kiểu mới dệt nhanh hơn máy cũ rất nhiều, chẳng những tốn ít sức còn tiết kiệm thời gian.

Nếu phường dệt nhà bọn họ không đổi máy dệt mới, vậy sẽ không phải lạc hậu so với những nhà khác sao?

Hề lão gia tử cười tủm tỉm nói: “Vốn dĩ ta không thích là người giảng đạo lý, ngươi lại không phải ngày đầu tiên quen biết ta.”

“Ai nha, tôn tử ta tranh đua như vậy, ta cũng muốn chạy nhanh trở về phân phó trong nhà làm mấy bàn tiệc chúc mừng, không ở đây đấu võ mồm lãng phí thời gian với ngươi nữa.”


Ông nói xong dẫn theo người nhà mình, khoe khoang rời đi.

Cũng làm cho lão hầu gia tức giận không nhẹ.

Những người khác thấy thế, vốn còn muốn nói mấy câu ghen tị, đột nhiên cảm thấy may mắn bọn họ chưa mở miệng, nếu không bị Hề lão gia tử nhớ đến thật không tốt.

Rốt cuộc hiện tại thân phận của Hề Duệ không thể so sánh với lúc trước.

Cũng bởi vậy không ít nhà nhìn chằm chằm vào Hề Duệ, cảm thấy hắn ta đã trở nên có bản lĩnh, hơn nữa quốc công gia và Thái Hậu sủng ái, về sau tiền đồ sẽ không kém.

Vì thế một ít nhà ở kinh thành đều tới cửa thử muốn kết thân với Hề gia.

Nhưng Hề gia đều lấy lý do Hề Duệ còn ở Bắc Thành, phải đợi hỏi ý kiến của hắn ta đã.

Hề gia.

Thế tử phu nhân cầm hai tấm thiệp mời vừa đưa đến, nói với Hề Tín Hành: “Chàng không biết, hiện tại Duệ Nhi nhà chúng ta còn thơm hơn cả bánh bao nữa.”

Hề Tín Hành bật cười: “Đây là nhìn vào tiền đồ của Duệ Nhi.”

“Lúc trước lão gia tử quyết định quá đúng, Duệ Nhi đi theo phu thê Tiêu Hàn Tranh đi Bắc Thành, thật sự là đã thay đổi.”

Thế tử phu nhân giận liếc trượng phu một cái, “Vốn dĩ con trai ta không xấu, trước kia chỉ là ham chơi một chút thôi.”

Hề Tín Hành: “……” Chỉ là ham chơi một chút mà có thể đệ nhất ăn chơi trác táng ở kinh thành,

Thế tử phu nhân vừa thấy bộ dạng này của ông ta đã biết ông ta nghĩ gì, “Nhi tử của ta không đi sòng bạc không đi thanh lâu, chỉ thích ra ngoài ăn ăn uống uống với bằng hữu, đây không phải là ham chơi một chút sao?”

Hề Tín Hành bật cười, “Đúng, nàng nói rất đúng.”

Chẳng qua hình như rất có đạo lý, tuy rằng con của ông ta là đệ nhất ăn chơi trác táng, nhưng lại không tham luyến nữ sắc, còn thích đi sòng bạc giống như lão hoàng thúc.

“Mấy nhà muốn kết thân, đều từ chối hết đi.”

Thế tử phu nhân cười nói: “Đây còn cần chàng nói sao? Lúc trước Duệ Nhi gởi thư, vẫn luôn nhấn mạnh đừng tìm người kết thân với nó.”

“Ta đoán nó muốn cưới muội muội Tiêu Hàn Tranh.”

“Con trai đi Bắc Cương về có thể đảm đương một phía, ta thấy Tiêu Bạch Lê khá tốt, nếu thật sự có thể thành, về sau tiểu phu thê cũng có thể sống hạnh phúc với nhau.”

Xưa nay bà không có kỳ vọng rất cao đối với con trai út bảo bối, chỉ cần tương lai sống hạnh phúc là được.

Hề Tín Hành gật đầu, “Ta cũng nghĩ như vậy.”

Con của ông ta có thể có bản lĩnh như ngày hôm nay, công lao của phu thê Tiêu Hàn Tranh không thể chối bỏ, trong đó nói không chừng còn có công lao của Tiêu Bạch Lê.

Tất nhiên bọn họ càng thích con dâu tự con trai mình tìm được rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK