Mục lục
Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lô gia chủ không nhịn được hỏi quản gia: "Đây là xảy ra chuyện gì?"

Quản gia cũng rất muốn khóc.

Ông ta lập tức trả lời: "Mới vừa rồi Phúc Bảo quận chúa đột nhiên dẫn người đến gõ cửa, nô tài mở cửa, mới vừa muốn hỏi bọn họ đến làm gì. Quận chúa đã dẫn theo người xông vào."

"Nô tài để cho người ngăn lạim nhưng ngăn không được."

Lúc ông ta kịp phản ứng, cũng để cho gia đinh cản lại, nhưng gia đinh đều bị thị vệ Thời Khanh Lạc mang theo đánh gục.

Lô gia chủ: "..." Một đám vô dụng.

Ông ta thật sự hông ngờ Thời Khanh Lạc lại dẫn người xông đến, vì vậy cố gắng bình tĩnh lại.

Ông ta trầm mặt nhìn về phía Thời Khanh Lạc: "Phúc Bảo quận chúa, ngươi tự ý xông vào nhà dân là có ý gì."

Thời Khanh Lạc nhướng mày: "Thấy bổn quận chúa, một quan lục phẩm như ngươi cũng không hành lễ sao? Ngươi không xem bệ hạ ra gì?"

Nghe nàng nói như vậy, Lô gia chủ mới bất đắc dĩ đứng dậy, chắp tay với Thời Khanh Lạc: "Tham kiến Phúc Bảo quận chúa."

Tội danh bất kính, ông ta cũng không muốn gánh, cũng không muốn để Thời Khanh Lạc năm được cái đuôi.

Sau khi ông ta hành lễ xong, còn để cho phu nhân con trai con gái hành lễ.

"Bây giờ Phúc Bảo quận chúa có thể nói cho ta biết, vì sao lại tự ý xông vào nhà dân không?"

"Ngươi chính là quận chúa, nhưng cũng không thể tự ý xông vào nhà dân đi?"

Thời Khanh Lạc có lý chẳng sợ: "Ta đây không được xem là xông vào nhà dân, ta đây được gọi là tìm các ngươi tính sổ."

"Ngày hôm qua con gái ngươi muốn đẩy tiểu cô của ta xuống ao cá, không thành công bị cắn trả, lại còn vu oan hoãm hại tiểu cô ta."

"Lô gia các ngươi tưởng bổn quận chúa ăn chay à?"

"Làm cho bổn quận chúa không nghĩ đến là, các ngươi không chỉ tự làm ác, còn ngấm ngấm bàn bạc muốn đối phó với tiểu cô của ta."

"Hừ, hủy trong sạch, nạp vào làm thiếp, nhà các ngươi đúng thật là nghĩ rất đẹp."

Sắc mặt Lô gia chủ rất khó coi, trong lòng mắng con trai út một trận.

Lúc này tiểu công tử Lô gia có chút lúng túng: "Ta chỉ là nói đùa, quận chúa cần gì phải xem là thật."

Bị Thời Khanh Lạc nghe được, gã chống chế cũng vô ích, cho nên xem như là đùa giỡn.

Thời Khanh Lạc cười lạnh, "Trong sạch con gái của người ta có thể tùy ý nói đùa sao?"

"Người đâu, đánh gãy chân tên này cho ta."

Nàng thật sự chán ghét cái Lô gia này, động một chút là muốn hủy trong trong sạch của cô nương nhà người ta, còn muốn nạp về làm thiếp để hành hạ.

Thật đúng là dạng người gì có bằng hữu đó, Đồ Lập Hoan cũng có ác tâm như vậy.

Có lẽ những công tử thế gia khác cũng có suy nghĩ gần như thế.

Hôm nay nàng phải làm chuyện này huyên náo long trời lỡ đất, để cho tất cả mọi người đều biết, ai dám đánh chủ ý lên tiểu cô nhà nàng, nàng sẽ đánh gãy chân người đó.

Lô gia không ngờ Thời Khanh Lạc lại bá đạo như vậy.

Tiểu công tử Lô gia trọn to hai mắt: "Các ngươi dám!"

Thời Khanh Lạc lạnh lùng nói: "Sao bổn quận chúa lại không dám."

Lần này người nàng dẫn đến đều là thân vệ của Nghệ vương, năng lực thi hành rất mạnh.

Sau khi tiểu công tử Lô gia nói xong, một người đè gã lại, một người khác cầm gấy đánh thật mạnh vào hai chân của gã.

"A!"

"A a a, cha mẫu thân cứu mạng!" Lô tiểu công tử kêu thảm thiết liên tục.

Lô phu nhân tức giận sắp ngất đi: "Thiên hạ này còn có vương pháp hay không? Phúc bảo quận chúa ngươi thật quá đáng."

Sau đó trợn mắt trừng đám người quản gia: "Các ngươi là người c.h.ế.t à? Còn không nhanh cứu công tử."

Quản gia chỉ có thể nhắm mắt dẫn gã sai vặt đi lên, muốn cứu công tử.

Cẳng qua lại bị hai thân vệ đứng ra, đánh ngã hế.

Người cầm đầu cầm ra một lệnh bài, lạnh lùng nói: "Chúng ta là thân vệ của Nghệ vương, xem ai dám càn rễ!"



Lô gia này thật đúng là lớn gan làm bậy, lại dám tính kế đại khuê nữ bảo bối của vương gia.

Bọn họ nghe thấy đều cảm thấy Lô gia quá hèn hạ vô sỉ.

Lô phu nhân nghe con trai gào thét, yêu thương nhào đến, muốn cản thân vệ lại.

Lại bị thân vệ dẫn đầu đá cho té lộn mèo.

Thời Khanh Lạc lạnh lùng nhìn Lô phu nhân: "Con cái không được dạy, là lỗi cha nương, còn như vậy ta cũng sẽ đánh gãy chân các ngươi."

Khó trách Lô phu nhân này có thể giao hảo với Đồ phu nhân, đều không phảilà thứ tốt lành gì.

Chính là cái loại nữ nhân thích làm khó nữ như.

Từ trước đến nay Lô phu nhân chưa từng bị đối xử như vậy, bà ta trừng về phía người đá mình.


Lại thấy đối phương toàn thân lạnh lùng tỏa ra một loại sát khí không nhịn được sợ hết hồn.

Đừng nói Lô phu nhân, chính Lô gia chủ cũng bị giật mình.

Những thân vệ này là theo chân Nghệ vương vào sinh ra tử, c.h.é.m c.h.ế.t không biết bao nhiêu người ám sát Nghệ vương, thậm chí còn đi lên chiến trường, trên người mang theo sát khí, cũng không phải là thị vệ bình thường có thể so sánh được.

Lô gia chủ thấy con trai bị đánh gãy chân, giận vô cùng: "Phúc Bảo quận chúa, nơi này chính là Bắc Thành, ngươi đừng có quá đáng."

Thời Khanh Lạc nhướng mày: "Rõ ràng Lô gia các ngươi ức h.i.ế.p người quá đáng, Lô gia chủ, năng lực đổi trắng thay đen của ngươi thật lợi hại."

Lô gia chủ giận đến mức thiếu chút nữa ói ra máu: "..." Không biết là ai ức h.i.ế.p người quá đáng.

Nhưng bây giờ lời của con trai út bị Thời Khanh Lạc nghe được, ông ta có khổ cũng không nói ra được.

Thời Khanh Lạc còn cười lạnh nói: "Nếu ngươi không phục, vậy đi phủ Cẩm vương cáo ta đi."

Lời này lại làm cho Lô gia chủ phát cáu lần này, bây giờ người nào không biết chấp chưởng phủ Cẩm vương chính là Lương Minh Vũ, đang đầu phục Nghệ vương.

Nếu ông ta đi đến Cẩm vương phủ tố cáo, Lương Minh Vũ tuyệt đối sẽ giúp đỡ Thời Khanh Lạc.

Khó trách Thời Khanh Lạc lại phách lối như vậy, Lô gia bọn họ đúng là không có cách nào đối phó với nàng.

Ông ta hít sâu một hơi: "Quận chúa, rốt cuộc ngươi muốn thế nào?"

Thời Khanh Lạc nhìn tiểu công tử Lô gia bất tỉnh nằm trên đất: "Bổn quận chúa chính là đến tính sổ."

"Mà nếu các ngươi muốn tính sổ, thì có thể tìm Đồ gia."

Nàng khá thâm ý nói với Lô gia chủ: "Huynh muội Đồ Lập Hoạn tại sao hôm qua lại đột nhiên hẹn con gái ngươi dâng hương, ngươi biết không?"

"Cũng không phải vì muốn thành thân với con gái các ngươi, mà là muốn đối phó với tiểu cô của ta, sau đó Đồ Lập Hoan sẽ anh hùng cứu mỹ nhân."

"Cưới tiểu cô nhà ta tương đương có được sự ủng hộ của Nghệ vương và tướng công ta, chỗ tốt nhiều hơn cưới con gái nhà các ngươi."

"Chẳng qua con gái các ngươi ngu xuẩn, bị người thương lợi dụng không thành, trái lại hại ngược lại mình."

"Lô gia chủ, ngươi suy nghĩ thật kỹ đi."

Lần này Thời Khanh Lạc đến rất đúng lúc, bắt được cái chuôi của Lô gia, lấy tiểu công tử Lôgia lập uy.

Chờ sau này, những người đánh chủ ý lên người tiểu cô, cũng nên thanh tỉnh rồi.

Hơn nữa tin tưởng trải qua lần này, mặc dù Lô gia hận bọn họ, nhưng cũng sẽ hận Đồ gia.

Tiêu Bạch Lê nhìn về phía Lô tiểu thư nói: "Lần sau còn muốn tính toán ta, không phải là tát bạt tai và ca ca ngươi bị đánh gãy chân đâu."

Trong lòng Lô tiểu thư thầm hận, nhưng lần này lại không dám trả lời, thật sự là bị hù dọa bởi bộ dạng dũng mãnh của Thời Khanh Lạc.

Nói đánh gãy chân ca ca của nàng ta, thì đúng là đánh gãy.

Nàng ta nhìn ra được, cha nàng ta không dám làm gì, nếu nàng ta lại không biết điều, Thời Khanh Lạc cũng sẽ để cho người đánh gãy chân, nàng ta tìm ai khóc đây. Mà lời của Thời Khanh Lạc nàng ta cũng nhớ trong lòng.

Khó trách ngày hôm qua Đồ Ngọc Kiều lại gấp gáp kêu các nàng đi dâng hương như vậy, thì ra là vì lợi dụng các nàng đối phó Tiêu Bạch Lê, quá ghê tởm.

Còn có Đồ Lập Hoan nữa, lại đánh chủ ý lên Tiêu Bạch Lê, khó trách nàng luôn cảm thấy có gì đó không đúng.

Vậy huynh muội đó lợi dụng nàng ta, chẳng những hại nàng ta bị hủy hoại danh tiếng, còn hại ca ca nàng ta bị đánh, nàng ta sẽ không bỏ qua.

Bây giờ đã biến thành tình cảnh như vậy, nàng ta nhất định phải gả cho Đồ Lập Hoan.

đến lúc đó tìm cơ hội tính sổ Đồ Ngọc Kiều.

Tiêu Bạch Lê thấy Lô tiểu thư kinh sợ, cũng lười nói thêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK