Mục lục
Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời Khanh Lạc nghe ra hình như tiểu tướng công có hiểu biết đối với tri huyện mới này.

Nàng hỏi: “Có phải cuộc sống của người này ở Hầu phủ không tốt đúng không?”

Cho nên mới muốn đứng lên tự lập công thượng vị.

Tiêu Hàn Tranh gật đầu: “Mẫu thân thân sinh của người này qua đời, không bao lâu phụ thân của hắn ta dùng lời hay rằng muốn tìm một người chăm sóc hắn ta, cưới biểu muội mà lúc trước mình rất thích vào cửa.”

“Kế mẫu kia vào cửa, sinh ra một đệ đệ không nhỏ hơn hắn ta hai tuổi.”

“Bởi vì có mẫu tộc và Hoàng Hậu hậu thuẫn, kế mẫu kia không dám khắt khe đối phó hắn ta.”

“Mặt ngoài vẫn là hiền thê lương mẫu, chăm sóc hắn ta rất tốt, chính là loại sủng ái muốn sao trên trời cũng sẽ cho người hái xuống.”

Thời Khanh Lạc vừa nghe lập tức hiểu, “Kế mẫu kia phủng sát hắn ta đi.”

Tiêu Hàn Tranh phát hiện tiểu tức phụ phản ứng thật nhanh, “Đúng vậy, trước mười sáu tuổi, hắn ta chính là một thiếu gia ăn chơi trác táng.”

“Hắn ta bi gắn cái danh ăn chơi không chịu nổi, còn đệ đệ của hắn ta thì được danh tiếng tốt chăm ngoan chăm học.”

“Sau này có lẽ đã xảy ra một ít việc, hắn ta biết được gương mặt thật của kế mẫu kia, bắt đầu không ngu dốt như vậy nữa, chăm học thi khoa cử.”

“Ngoại công của hắn ta từng là Trạng Nguyên, giữ chức quan to nhất phẩm, dưới sự hướng dẫn ấy, năm trước hắn thi được Thám Hoa.”

“Năm nay nghe nhi tử của bá v.ú nói, trong lúc vô ý phát hiện mỏ sắt ở huyện Nam Khê, hắn ta tự mình xin đi đến đây làm huyện lệnh.”

“Chẳng qua người biết chuyện này không có nhiều, ở huyện Nam Khê trừ bỏ hắn ta và người bên mẹ đẻ ra, bao gồm cả kinh thành cũng không có người nào biết được cả.”

“Trong lòng nàng biết chuyện này là được rồi, ở bên ngoài chúng ta nên giả vờ không biết gì cả.”

Sau khi Thời Khanh Lạc nghe xong, rất ngoài ý muốn.

Cảm thấy ngoài ý muốn không phải là thân thế của Mạc Thanh Lăng, mà là vì sao tiểu tướng công lại biết rõ ràng như vậy?

Tiểu tướng công cũng tự mình nói, ở kinh thành và huyện Nam Khê, trừ Mạc Thanh Lăng và người bên mẹ đẻ của hắn ta, những người khác đều không biết gì cả.

Vậy sao tiểu tướng công biết được?

Thời Khanh Lạc vẫn luôn cảm thấy tiểu tướng công không đơn giản, biết được rất nhiều chuyện nhiều thứ.

Nhớ đến lệ khí lộ ra khi hắn mới vừa tỉnh lại, cùng với những chuyện lộ ra khi hai người sống chung, đột nhiên nàng có một suy đoán.

Bất quá cũng không vạch trần, hắn không truy hỏi bí mật của nàng, nàng cũng sẽ không miệt mãi theo đuổi nhìn chằm chằm vào bí mật của hắn.



Hai bên đều giữ một chút bí mật của nhau, rất công bằng, rất tốt.

Nàng ý vị thâm trường hỏi: “Thành tựu tương lai của Mạc tri huyện không thấp đi?”

Tiêu Hàn Tranh càng có ấn tượng sâu về sự thông minh của tiểu tức phụ.

Có lẽ nàng đã đoán được chuyện của hắn, cho nên mới sẽ hỏi như vậy.

Nếu không sao hắn có thể biết tương lai của Mạc Thanh Lăng.


Tiêu Hàn Tranh cúi đầu liền thấy đôi mắt sạch sẽ, mang theo sự tò mò nhìn mình.

Trái tim của hắn đập ngày càng nhanh.

Tuy rằng nếu trả lời sẽ làm bại lộ bí mật của mình, nhưng hắn vẫn gật đầu nói, “Ừ, thành tựu tương lai của Mạc Thanh Lăng không thấp.”

Lúc Hắn chết, Mạc Thanh Lăng đã sớm đứng vững gót chân ở Binh bộ.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, sau khi Binh bộ thượng thư về hưu, Mạc Thanh Lăng sẽ tiếp nhận chức vụ này.

Đôi mắt Thời Khanh Lạc sáng rực lên, “Vậy chúng ta có thể tìm cơ hội thiết lập quan hệ với hắn ta.”

Trong tay nàng có phương pháp luyện sắt luyện thép, chờ Mạc Thanh Lăng khai thác mỏ sắt kia, như vậy có thể tìm một cơ hội đưa cho đối phương, sau đó mượn chuyện này kết giao quan hệ với người này.

Tương lai bọn họ đi đến kinh thành cũng dễ làm việc hơn.

Tiêu Hàn Tranh liếc mắt một cái liền nhìn ra tính toán của tiểu tức phụ, khẽ cười nói: “Được!”

Đời này có người thân còn ở, lại có thêm một tiểu tức phụ, hắn quyết định đi một con đường khác.

Báo thù không còn là mục đích duy nhất trong nhân sinh của hắn nữa, hắn càng muốn mang lại một cuộc thật tốt cho tiểu tức phụ, nương và đệ đệ muội muội.

Đồng thời đền bù một ít tiếc nuối kiếp trước, ví dụ như kết giao với Mạc Thanh Lăng, nhìn xem lần này có cơ hội trở thành bằng hữu hay không.

Thời Khanh Lạc phát hiện tiểu tướng công thật sự thực sự rất tốt, chẳng những nghe hiểu ý của nàng, còn rất ăn nhịp với nàng, hắn còn không có chủ nghĩa nam tử, rất bao dung nàng.

Nam nhân như vậy, không nhất định gặp được ở hiện đại.

Nàng hỏi: “Tri huyện trước kia và Ngô gia cấu kết rất sâu sao? Ta nghe ý của gã sai vặt của Bạch gia, đối với việc đổi huyện lệnh Bạch gia đặc biệt vui mừng.”

Tiêu Hàn Tranh trả lời: “Dính dáng rất sâu, huyện lệnh kia vừa tham lam vừa không bản lĩnh, còn rất nhát gan, sợ hãi tri phủ sau lưng Ngô gia, bởi vậy lúc trước có thể nói Ngô gia chính là chủ của nửa cái huyện Nam Khê.”

“Cho dù sau lưng Bạch gia có quan tứ phẩm ở kinh thành, cũng phải tránh đi mũi nhọn.”

Dù sao quan huyện không bằng quản lý hiện tại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK