"Ta nhớ ra rồi, ta nhớ ra rồi, đây là vô thượng bí tịch dùng để tu luyện thần hồn « Bất Diệt Tinh Hà Quan Tưởng Đại Pháp »."
"Thời gian trôi qua, sinh lão bệnh tử chỉ là chuyện trong nháy mắt, thay đổi triều đại, thương hải tang điền, nhưng mênh mông tinh hà không ngừng tuần hoàn qua lại, trong vô hạn biến hóa lại cất giấu tuyên cổ bất biến bất diệt chí lý. Thiên địa bất diệt, tinh hà vĩnh hằng!"
"Lệ Mặc trong lúc vô tình đạt được quyển « Bất Diệt Tinh Hà Quan Tưởng Đại Pháp » này, phí hết mười năm mới nhập môn, thần hồn dần dần lớn mạnh, suy nghĩ ra cách dùng thần hồn ngưng luyện pháp ấn để điều khiển cương thi, không cần phải mượn pháp khí ngoài thân để điều khiển cương thi nữa. Mà những người luyện thi bình thường muốn điều khiển cương thi, thường thường phải dùng tinh huyết và pháp khí của bản thân làm vật môi giới để khống chế cương thi. Chỉ có những người đã tu luyện ra Thi Lực mới có thể mượn Thi Lực đến điều khiển cương thi, nhưng mà làm vậy lại rất hao tổn sức lực, còn bị hạn chế về khoảng cách, kém xa thần hồn ngưng luyện pháp ấn chi pháp, vừa dễ dàng điều khiển lại có thể dùng ở cự ly xa."
"Khí huyết bây giờ của mình còn không đủ, làm gì có dư mà khống chế cương thi, cho dù có, mình cũng không chế được pháp khí . Còn về Thi Lực thì càng không thực tế. Mình luyện võ đạo là đường đường chính chính, lại há có thể đi luyện Thi lực, đem chính mình luyện đến người không ra người quỷ không ra quỷ, vặn vẹo tâm tính "
"Nếu có thể dùng thần hồn ngưng luyện chi pháp đến điều khiển cương thi vậy liền hoàn mỹ, nhưng mà Lệ Mặc phí hết mười năm mới miễn cưỡng nhập môn, sau đó lại tốn bảy mươi năm mới miễn cưỡng phân thần ngưng luyện pháp ấn, chỉ sợ là ta ngay cả nhập môn cũng khó khăn, muốn thần hồn ngưng luyện pháp ấn không biết phải đến ngày tháng năm nào."
"Bất quá mình đã dung hợp ý thức tàn hồn của Lệ Mặc, có thể nói thần hồn hiện giờ của mình và Lệ Mặc hẳn là có một phần là đồng nguyên. Ban đầu bộ cương thi này là do Lệ Mặc dùng máu tươi của lão tế luyện, sau này mới dùng thần hồn ngưng luyện pháp ấn chi pháp để điều khiển. Không biết là mình có thể huyết tế cương thi giống như huyết tế Dưỡng Thi Hoàn không, sau đó có thể đạt được mục đích là điều khiển sơ bộ."
Tần Tử Lăng rất nhanh liền chuyển ánh mắt của mình từ trên quyển thượng của cuốn "Bất Diệt Tinh Hà Quan Tưởng Đại Pháp" sang trên người của ba bộ cương thi.
Căn cứ vào ký ức tàn hồn của Lệ Mặc, quyển "Bất Diệt Tinh Hà Quan Tưởng Đại Pháp" rất khó nhập môn, mà lúc này hắn lại ở nơi hoang vu, không phải thời điểm thích hợp để nghiên cứu.
Ngược lại, một khi huyết tế thành công bộ cương thi này, nó liền lập tức có thể trở thành đòn sát thủ của hắn, cho nên càng sớm tế luyện thì càng tốt.
Rất nhanh, Tần Tử Lăng lại cẩn thận hồi ức suy tư một phen, sau đó tâm niệm vừa động, từ trong Dưỡng Thi Hoàn thả ra một bộ Đồng Thi Thông Tí Linh Viên.
Đồng Thi Thông Tí Linh Viên có chiều cao ba mét, cánh tay rủ xuống gần tới mũi chân, cả người giống như được đúc bằng đồng bằng sắt, nó vừa ra ngoài, cái bóng của nó bao phủ hết toàn thân của Tần Tử Lăng, để hắn cảm nhận áp bách âm trầm và mãnh liệt.
Dựa theo ký ức mà Lệ Mặc lưu lại, Tần Tử Lăng tìm được hai phù văn có khí tức quỷ dị ở trên ngực và ót của Đồng Thi Thông Tí Linh Viên.
Sau đó Tần Tử Lăng từ trong đạo quan tìm được một cái bát vỡ và một cây bút bị trọc lông, sau khi đem đi rửa sạch, sau đó đốt cây đuốc mang theo người rồi lấy chủy thủ ra trừ độc, tiếp theo là rạch cổ tay, lấy hơn một nửa bát máu tươi.
Huyết tế cương thi và tế luyện Dưỡng Thi Hoàn có khác biệt rất lớn, Dưỡng Thi Hoàn chỉ cần nhỏ mấy giọt máu là được. Nhưng con cương thi này lại cần phác họa theo phù văn ở trên ngực và ót của nó, để nó từ từ bị cương thi hấp thu, lan tràn ra quanh thân cương thi, mấy giọt máu là không đủ dùng.
Trên thực tế, tế luyện cương thi chi pháp chân chính, cần cách một đoạn thời gian phải dùng máu của bản thân để vẽ bùa lên người của cương thi, như vậy mới có thể thành lập mối quan hệ chặt chẽ giữa cương thi và người nuôi thi. Có thể nghĩ ra được, việc này cần tiêu hao rất nhiều máu tươi.
Trên người của con Đồng Thi này con lưu lại thần hồn pháp ấn của Lệ Mặc, nếu như suy luận của Tần Tử Lăng có thể thực hiện được, cũng không cần cách một đoạn thời gian lại phải dùng máu của bản thân để vẽ bùa lên người của cương thi, chỉ cần một lần liền có thể thành lập mối liên kết chặt chẽ, có thể dùng ý thức để điều khiển, giống như Dưỡng Thi Hoàn.
Cho dù Tần Tử Lăng là người luyện võ, lấy hơn phân nửa bát máu vẫn là cảm thấy đầu choáng mắt hoa, sắc mặt đều có chút trắng bệch.
Bất quá tâm tình lúc này của Tần Tử Lăng lại cực kì phấn khởi và chờ mong, dùng bút lông chấm máu tươi rồi bắt đầu không ngừng phác hoạ theo hai cái phù văn ở trên ngực và ót của cương thi.
Trên người cương thi có thi độc, Tần Tử Lăng không dám dùng ngón tay trực tiếp chạm vào người nó.
Rất nhanh, hơn nửa bát máu tươi đã thấy đáy, hai cái phù văn cũng đã vẽ đi vẽ lại tám lần, nhưng Tần Tử Lăng vẫn không cảm giác được mối liên hệ giữa hắn và Đồng Thi có thay đổi gì, vẫn như cũ chỉ có một chút tâm thần tương liên và cảm giác thân thiết.
Hắn cũng không thể dùng ý thức để chỉ huy Đồng Thi.
Tần Tử Lăng chưa từ bỏ ý định, lại lấy thêm non nửa bát máu, tiếp tục vẽ phù văn.
Rất nhanh, máu tươi trong bát lại sắp hết sạch, tâm tình của Tần Tử Lăng rất mâu thuẫn, lúc hắn đang nghĩ có cần phải lấy thêm máu hay không thì đột nhiên tâm thần của hắn chấn động một cái, trong đầu dường như có thêm một thứ gì đó, hắn nhìn về phía Đồng Thi vậy mà sinh ra một loại cảm giác giống như huyết nhục tương liên.
"Đi ba bước!" Tần Tử Lăng kìm nén sự vui sướng trong lòng, tâm niệm vừa động.
Sau đó, một màn quỷ dị sinh ra.
Đồng Thi Thông Tí Linh Viên vậy mà thật sự đi ba bước, sau đó ngừng lại.
"Cầm lấy tảng đá kia, ném ra ngoài đạo quan!" Ánh mắt Tần Tử Lăng rơi vào một khối đá lớn ở hậu việc, tâm niệm khẽ động lần nữa.
Đồng Thi Thông Tí Linh Viên quả nhiên duỗi cánh tay dài ra, cầm lấy tảng đá lớn, nâng qua đỉnh đầu, sau đó đột nhiên quăng ra.
Chỉ thấy khối đá lớn kia bay vọt qua tường vây, "Oanh" một tiếng rơi ầm ầm xuống mặt đất, bay xa hơn ba mươi mét, cơn chấn động làm cho mặt đất hơi rung chuyển.
Tần Tử Lăng miệng há thật lớn, nửa ngày đều không khép lại được.
Hồi lâu, Tần Tử Lăng mới dùng sức nuốt ngụm nước miếng.
Hắn từ trong trí nhớ không trọn vẹn của Lệ Mặc biết được, Đồng Thi tương đương với Võ Sư Kình Lực Cảnh, nhưng hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, tên Đồng Thi Thông Tí Linh Viên này vậy mà mạnh đến trình độ này!
Một tảng đá nặng ít nhất là một tấn, nó không chỉ có thể cầm lấy một cách thoải mái, mà còn có thể nhẹ nhàng ném bay xa hơn ba mươi mét.
Tần Tử Lăng đơn giản không dám tưởng tượng, nếu để cho tên Đồng Thi này quất một bàn tay vào người thì kết quả sẽ như thế nào.
Tiếp đó Tần Tử Lăng lại thử nghiệm cho Đồng Thi truyền đạt một vài mệnh lệnh.
Rất nhanh, Tần Tử Lăng phát hiện ra rằng, chỉ cần khoảng cách của Đồng Thi và hắn xa hơn mười mét, thì liên hệ giữa hắn và nó sẽ trở nên yếu ớt, rất khó có thể điều khiển được nó, hơn nữa khi đưa ra càng nhiều mệnh lệnh thì hắn sẽ cảm thấy giống như dùng não quá độ mà bị hôn mê.
Đối với những hạn chế này, Tần Tử Lăng không hề cảm thấy ngoài ý muốn.
Dù sao con Đồng Thi Thông Tí Linh Viên này là do Lệ Mặc dùng máu tươi tế luyện nhiều lần, sau đó lại khắc thần niệm pháp ấn của Lệ Mặc lên đó, hắn chỉ là do cơ duyên xảo hợp dung hợp được một bộ phận ý thức tàn hồn của Lệ Mặc, có thể sử dụng hơn phân nửa bát máu tươi của mình để huyết tế thành công Đồng Thi Thông Tí Linh Viên đã được coi là chuyện cực kì may mắn, làm sao có thể điều khiển nhẹ nhàng giống như Lệ Mặc, sai đâu đánh đó được.
Trên thực tế, đối với Tần Tử Lăng, kết quả này cũng đã làm cho hắn rất hài lòng, cuối cùng thì hắn cũng tìm thấy được ánh sáng hi vọng để tự vệ trong thời loạn thế nhược nhục cường thực này.
"Huyết tế Đồng Thi hao tổn quá nhiều máu, mà hiện giờ khi mình điều khiển một con Đồng Thi cũng đã rất khó khăn, trước mắt không cần vội vàng huyết tế hai con Đồng Thi khác, việc cấp bách là mau chóng tu luyện 'Bất Diệt Tinh Hà Quan Tưởng Đại Pháp', nếu như có thể nhập môn, đồng thời phân ra thần niệm ngưng luyện pháp ấn của bản thân in dấu lên trên người của Đồng Thi, vậy thì hẳn là có thể điều khiển Đồng Thi một cách tự nhiên. Ngoại trừ 'Bất Diệt Tinh Hà Quan Tưởng Đại Pháp', còn phải tăng tốc độ tu luyện võ đạo, Luyện Thi Thuật bị Đại Tề hoàng triều xem là tà thuật, một khi bị người phát hiện ra mình biết điều khiển Đồng Thi, chắc chắn sẽ là họa diệt môn, trước mặt người khác tuyệt đối không thể lộ ra. Cho nên mấu chốt vẫn là đến tăng thực lực của mình lên, Đồng Thi chỉ có thể dùng làm át chủ bài."
Sau khi thăm dò hết tình hình của Đồng Thi Thông Tí Linh Viên, Tần Tử Lăng một bên âm thầm suy nghĩ, một bên thu hồi Đồng Thi, sau đó nhanh chóng rời đi đạo quán.
Vào ban đêm sau khi Tần Tử Lăng rời đi đạo quán, có hai người áo đen cao gầy đi tới Tiểu Long Sơn, sau lưng bọn hắn có một người toàn thân đều bị áo choàng bao phủ đi theo, không cách nào thấy rõ ràng khuôn mặt, động tác cứng ngắc tùy tùng.