Thấy vẻ vui mừng từ trong nội tâm của Ấn Nhiễm Nguyệt, Lưu Tiểu Cường cảm thấy rất ấm áp, nói với Tần Tử Lăng: "Công tử, tạ ơn ngài!" "Ha ha, giữa chúng ta còn nói những lời này làm gì" Tần Tử Lăng vỗ vỗ bả vai Lưu Tiểu Cường cười nói. Lưu Tiểu Cường nghe vậy chỉ cười khờ một tiếng, do dự một chút rồi nói: "Công tử, bây giờ thì ta đã là Võ Đồ Ngưu Bì cảnh rồi, ta cũng muốn giúp công tử san sẻ một chút, ta định ra ngoài tìm chút...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.