- Đi thôi! Sư huynh, Mục sư tỷ, chúng ta rời khỏi nơi thị phi này trước, sẽ có sói hoang mãnh thú tới dọn dẹp thi thể. Tần Tử Lăng dùng một tấm vải sạch gói gém hết đồ đạc cướp được vào trong rồi buộc lên một đầu của cây côn sắt, sau đó vác cây côn sắt lên vai, từ tốn nói với Trịnh Tinh Hán và Mục Huyên đang có sắc mặt trắng bệch. - A! Được! Mục Huyên rùng mình một cái, sau đó vội vàng gật đầu đáp lại. Dù sao thì Trịnh Tinh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.