• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Thiến bán dược liệu và dã vật cho hắn với giá gốc, mà nếu như Tần Tử Lăng thu hoạch được dã vật đặc biệt bổ dưỡng hoặc là dược liệu thì cũng để dành cho mình ăn.

Cho nên thật nếu như mà tính hết tổng cộng một tháng này, Tần Tử Lăng tiêu hết không chỉ sáu trăm năm mươi lượng, mà là đạt tới bảy tám trăm lạng bạc ròng.

Tiêu xài như vậy, đừng nói là Nam Cung Việt gia cảnh giàu có còn chịu không nổi, cho dù là hào môn thế gia ở Quận Phương Sóc cũng không có khả năng tiêu nhiều tiền như vậy trên thân của một tử đệ, trừ phi là tử đệ đó có thiên phú hơn người, được trọng điểm vun trồng.

Đương nhiên, chuyện này còn cần chính bọn hắn có thể hấp thu tiêu hóa được mới được.

Ngưu Bì cảnh Võ Đồ có lợi hại hơn nữa thì tiêu hao cũng là có hạn, giống như một đứa con nít, dù ăn nhiều thế nào thì lượng cơm cũng có hạn.

Những người khác mà ăn thịt và dược liệu với số lượng lớn giống như Tần Tử Lăng vậy thì tất nhiên sẽ hăng quá hoá dở, không chỉ không thể hấp thu, ngược lại sẽ còn xảy ra chuyện lớn.

Nhưng Tần Tử Lăng lại là một quái thai, nhà có điều kiện, dùng Đồng Thi để rèn luyện toàn thân, tiêu hao lớn hơn rất nhiều lần so với những Ngưu Bì cảnh khác, vả lại khi Đồng Thi rèn luyện cũng sẽ dung nhập một bộ phận Thi Lực, phản ứng với khí huyết trên người hắn, rồi phát sinh một loại biến hóa rất huyền diệu, có thể làm cho hắn hấp thu các loại thịt dược liệu tốt hơn, cho dù là hắn có ăn thịt và dược liệu nhiều cỡ này mà cũng không có chuyện gì.

"Bành!" Tần Tử Lăng tiện tay vỗ một chưởng vào vách đá trong sơn động, vách đá đó giống như đậu hũ vậy, bị hắn vỗ lõm vào, hiện ra một chưởng ấn sâu cỡ hai thốn.

Tần Tử Lăng thấy thế liền thuận tay vung tay lần nữa.

"Bành!" Lại có một tiếng vang thật lớn, cánh tay của Tần Tử Lăng giống như một cây côn sắt quét ngang trên vách đá, vách đá lập tức đập hõm sâu vào, đá vụn rơi xuống rầm rầm.

"Nếu mà cứ giữ nguyên tiến độ giống như bây giờ, nhiều nhất là một hai tháng nữa thì hai tay của mình sẽ đột phá đến Thiết Bì cảnh, xem ra tiếp theo mình phải đặt trọng tâm vào hai chân, tiến độ của tứ chi tốt nhất vẫn là phải nhất trí, thời gian đột phá hơi chậm một chút chắc là không có vấn đề gì."

"Vấn đề hiện giờ là về chuyện tiền bạc. Nghèo văn giàu võ, luyện võ thì cần rất nhiều tiền. Một tháng này nếu như không phải tiêu nhiều bạc như vậy, cho dù mình có thay đổi cách suy nghĩ, cho dù có Đồng Thi tương trợ thì cũng không có khả năng tiến bộ thần tốc như vậy. Nhưng bây giờ ngoại trừ một ngàn năm trăm lượng bạc không thể đụng vào ra thì trong túi rỗng tuếch, muốn bồi bổ nhiều giống như tháng trước là chuyện không thể nào!" Nhìn thấy lực phá hoại mà mình chỉ hất tay, Tần Tử Lăng vừa vui vừa có chút sầu.

Mừng là tiến bộ thần tốc, buồn là tiền bạc khô kiệt, muốn tiêu tiền như nước giống như trước là không thể nào.

"Ngựa không lén ăn cỏ ban đêm thì không mập, nếu không mình lại. . ." Tần Tử Lăng nhớ tới vụ thu hoạch khổng lồ khi cướp sạch Diêm La Bang trước đó, không khỏi tâm tư đại động.

Nhưng mà tâm tư này rất nhanh liền bị hắn dập tắt.

Từ sau khi đột phá đến Bì Mô cảnh thì hắn đã trở thành đệ tử nội viện rồi.

Kiến thức của đệ tử nội viện là thứ mà những học đồ ngoại viện không thể nào sánh bằng, nhất là giống như Trịnh Tinh Hán, người đã đi theo rồi Tả Nhạc nhiều năm Võ Đồ Thiết Bì uy tín lâu năm, còn Lữ Thái Cường có xuất xứ là tử đệ hào môn trong nội thành thì càng có kiến thức rộng rãi.

Từ khi trong miệng của bọn hắn, Tần Tử Lăng ít nhiều gì cũng nghe được những tin tức mà dân chúng bình thường mà bao giờ biết.

Ví dụ như triều đình thiết lập một bộ môn tên là Ti Thiên Giám. Những nhân viên đảm nhiệm chức vụ trong bộ môn này phi thường thần bí, là một cơ quan mà triều đình chuyên dùng để giám thị đạo môn ở dân gian, yêu ma quỷ quái và một vài thế lực có lực lượng thần bí ở khắp nơi, nhằm đề phòng bọn họ sử dụng pháp thuật, tà thuật để làm ác hoặc là mê hoặc bách tính.

Trong đó thì đạo môn được phân làm hai phái, một phái chuyên thu thập thiên địa linh khí nhập thể, tu luyện Âm Dương Ngũ Hành cực kỳ diễn sinh mà ra pháp thuật, đây cũng là phái chủ lưu hiện giờ của đạo môn, có không ít đệ tử ở thế tục hành tẩu tu luyện, cũng không tính là quá thần bí. Nghe nói trong nhà của không ít hào môn vọng tộc có cung phụng luyện khí thuật sĩ.

Mà một phái khác chính là những thuật sĩ tu luyện thần hồn giống như Tần Tử Lăng hiện giờ, phái này phi thường thần bí, đệ tử nhập thế cực ít. Nhưng bởi vì thuật sĩ của phái này có thể dùng thần hồn để mê hoặc lòng người, hơn nữa thần hồn chi thuật lại rất thần bí khó lường, làm cho người khác khó mà đề phòng, cho nên phái này một mực là kiêng kỵ của lịch đại triều đình, cũng là đối tượng giám sát trọng điểm của Ti Thiên Giám.

Một khi phát hiện ra có thần hồn thuật sĩ nhập thế hoạt động, nếu như không thể mời chào thì sẽ nghĩ biện pháp vây quét tru sát.

Những chuyện này cũng là Tần Tử Lăng vô tình nghe được, có một lần Lữ Thái Cường vì khoe khoang kiến thức rộng rãi của mình, chém gió rằng ở trong nhà gã thì đã gặp được một vị quan viên của Ti Thiên Giám, còn nói Ti Thiên Giám thần bí ghê gớm như lào như lào, nên Tần Tử Lăng mới biết rằng những thần hồn thuật sĩ giống mình lại là đối tượng giám sát trọng điểm của Ti Thiên Giám, hơn nữa ở trong mỗi một Quận Thành đều có người của Ti Thiên Giám chuyên môn đóng giữ giám sát.

Chính vì vậy mà sau khi Tần Tử Lăng động tâm tư liền dập tắt rất nhanh.

Những chuyện giống như ở Diêm La Bang làm một hai lần thì đương nhiên sẽ không làm cho người nghi ngờ, nhưng nếu làm thêm vài lần, liền khó tránh khỏi sẽ khiến người khác nghi ngờ.

Huống hồ trong thành này còn có người của Ti Thiên Giám đang đóng giữ giám sát, lỡ như bọn hắn lắp đặt những pháp khí có thể giám sát được hành động của thần hồn ở trong thành giống như là camera giám sát, khi hắn xuất động nhiều lần thì sẽ khó tránh khỏi việc vô tình bị "quay lén".

Đây là một điểm.

Còn có một điểm rất quan trọng, nếu như vẻn vẹn chỉ vì tài vật mà vận dụng thần hồn chi thuật để giết người, Tần Tử Lăng lo lắng rằng mình sẽ bị lạc bản tính.

Phải biết rằng trong thần hồn của hắn còn dung hợp tàn hồn của một lão ma đầu, tàn hồn này đã và đang lặng lẽ thay đổi tính cách của hắn.

Từ cái đêm giết chết gã Từ Nguyên Tiêu kia bắt đầu thì Tần Tử Lăng đã phát giác được điểm này.

Hắn chưa bao giờ giết người, nhưng trong đêm giết Từ Nguyên Tiêu, hắn phi thường tỉnh táo, sau khi giết người cũng chả có cảm giác không tốt nào, tựa như là đang làm một chuyện rất bình thường.

Tháng trước, hắn liên tiếp giết tám người, biểu hiện cũng phi thường tỉnh táo. Sau khi Tần Tử Lăng hồi tưởng lại những chuyện này thì chính hắn cũng có chút sợ hãi, lo sợ là sẽ có một ngày hắn sẽ triệt để biến thành một ma đầu lãnh huyết vô tình, cũng từ ngày hôm đó bắt đầu, trong lòng Tần Tử Lăng có thêm một chút cảnh giác, âm thầm cảnh cáo chính mình, tận lực ít khai sát giới.

"Thôi được, bây giờ mình đang ở vào giai đoạn cất bước trên con đường tu hành, tiền tài kiếm được quá dễ dàng sẽ là chuyện xấu trong phương diện ma luyện tâm chí nghị lực. Sau này vẫn là không nên suy nghĩ việc sử dụng thần hồn để giết người cướp của, nhưng mà nếu như là có lý do chính đáng thì cũng không cần phải cổ hủ cố chấp, ngẫu nhiên một hai lần chắc là cũng sẽ không có vấn đề gì." Bóp tắt phương diện kia tâm tư, Tần Tử Lăng cảm giác ý nghĩ của mình tựa hồ trở nên thông suốt một chút, phảng phất như từ trong bóng tối thoát ra.

Phát hiện này làm cho Tần Tử Lăng tâm tư khẽ động, ngồi xếp bằng nhắm mắt nhập định, sau đó thần hồn thoáng nhảy ra khỏi thể xác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK