• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế đạo hiện giờ rất loạn, cho nên sinh ra rất nhiều bang phái to to nhỏ nhỏ.

Tiểu bang phái đều là từ những người ở tầng dưới tập hợp lại mà thành.

Sau khi bọn họ thành lập tiểu bang phái, có chút là vì tự vệ, để tránh bị những thế lực bên ngoài xâm phạm, có chút là vì hành tẩu ở những nơi tăm tối, có chút là chiếm một vài địa bàn, ngồi nhận phí bảo hộ vân vân.

Nhưng những bang phái này đều có một điểm chung, đó chính là không có Võ Sư Kình Lực Cảnh tọa trấn, người lợi hại nhất trong số họ cũng chỉ là Thiết Bì cảnh, đa số đều chỉ là người bình thường, ngay cả Võ Đồ cũng không bằng.

Cho nên những tiểu bang phái này cần dùng tiền mới mấy vị Bì Mô cảnh "Cao thủ" làm khách khanh, không cần tọa trấn bang phái, nhưng lúc cần thiết thì phải ra mặt giữ thể diện.

Một vài thương gia cũng là giống như vậy, bọn họ không thể nào thường xuyên nuôi dưỡng một vị "Cao thủ" Bì Mô cảnh, nhưng có một chút chuyện làm ăn khó tránh khỏi sẽ gặp được một chút phiền phức, cũng tương tự với việc dùng tiền thuê một hai vị "Cao thủ" Bì Mô cảnh trên danh nghĩa để uy hiếp, một khi có chuyện xảy ra thì cũng có thể kịp thời mời bọn họ xuất mã.

Tần Tử Lăng âm thầm có chính mình tài lộ, thật ra hắn cũng không cần kiếm những thu nhập thêm này, nhưng vì che giấu tai mắt nên vẫn quyết định chấp nhận lời mời của một hai nhà thương gia. Còn bang phái thế lực thì có thành phần quá phức tạp, hơn nữa phần lớn đều làm những chuyện trong khu vực xám, ví dụ như mở quán đánh cược nhỏ, thanh lâu, cho vay nặng lãi, hoặc là chiếm đoạt địa bàn, cưỡng ép thu phí bảo hộ vân vân, Tần Tử Lăng đương nhiên là khinh thường những chuyện này, cho nên đều trực tiếp từ chối.

Trưa hôm nay, trên lầu hai của cửa hàng thủy phấn yên chi "Hoa Vận" ở phường thị thành tây.

Một đôi tỷ đệ đang đứng gần cửa sổ, đưa mắt nhìn xem bóng lưng của một vị nam tử đang dần dần biến mất trong đám người.

Đôi tỷ đệ này chính là đông gia của cửa hàng thủy phấn yên chi "Hoa Vận" này, tỷ tỷ tên là Vân Lam, đệ đệ tên là Vân Thái.

Vân Lam có khuôn mặt trứng ngỗng, dáng người mỹ lệ, khí chất ôn nhu, vừa nhìn liền biết là loại hiền thê lương mẫu, nhưng từ sâu trong đôi mắt nàng lại lộ ra vẻ kiên nghị hoàn toàn tương phản với khí chất bề ngoài của nàng.

Vân Thái thì vẫn còn là thiếu niên, tướng mạo cũng không tệ, chỉ tiếc có một chân bị què.

"Tỷ, tên Tần Tử Lăng này luyện võ gần ba năm mới đột phá đến Bì Mô cảnh, tiềm lực hiển nhiên đã hao hết, so với Trang Cao Trì của Du Long Chưởng viện thì kém hơn quá nhiều, tại sao phải tuyển hắn ta. Không phải bởi vì hắn có diện mạo tuấn lãng, ăn nói khí chất không sai đó chứ." Vân Thái hỏi, nói đến phần sau thì vẻ mặt của tên này có chút vi diệu, có chút bất an lại tựa hồ còn có một chút ghen ghét.

Bởi vì một lần ra ngoài mà phụ mẫu đều chết trong tay khấu tặc, là tỷ tỷ của hắn đã chống lên cái nhà này, cũng là người đã nuôi hắn khôn lớn. Ở trong lòng của Vân Thái, địa vị của Vân Lam rất là đặc thù, vừa là chị vừa là mẹ nên hắn rất ỷ lại nàng.

Cho nên mặc dù biết rõ không nên ngăn cản tỷ tỷ mình lấy chồng, nhưng khi nghĩ đến nàng phải lập gia đình, trong lòng hắn liền sẽ bất an thậm chí là ghen ghét.

"Đệ đoán mò cái gì vậy, khi mà đệ chưa lập gia đình lập nghiệp thì tỷ tỷ tuyệt đối sẽ không lấy chồng!" Vân Lam nói, ánh mắt từ ngoài cửa sổ thu hồi, yêu thương nhìn xem Vân Thái.

"Nhưng mà chờ lúc đệ thành gia lập nghiệp thì tỷ qua tuổi kết hôn lâu rồi, đến lúc đó. . ." Vân Thái nghe vậy thở dài một hơi, sau đó trong lòng lại dâng lên một loại áy náy mâu thuẫn và nói không nên lời.

"Ha ha, không gả ra được thì càng tốt, đến lúc đó tỷ tỷ sẽ giúp đệ chăm hài tử." Vân Lam vuốt vuốt tóc Vân Thái, nói: "Được rồi, đệ không nên suy nghĩ quá nhiều. Sở dĩ ta chọn trúng Tần Tử Lăng, là bởi vì coi trọng phẩm hạnh trọng tình nghĩa của hắn. Chuyện làm ăn mấy năm này của chúng ta rất tốt, không biết có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm, có chút là muốn cướp đoạt bí phương, có chút thậm chí muốn luôn cả người cả của."

"Bản lĩnh của tên Trang Cao Trì mà đệ nói quả thật không tệ, nhưng nhân phẩm của hắn không được, mời hắn hỗ trợ, chỉ lấy tiền không làm việc thì vẫn là chuyện nhỏ, dù sao mục đích chủ yếu mà chúng ta dùng tiền là mượn danh tiếng của hắn, sợ nhất chính là dẫn sói vào nhà. Tần Tử Lăng thì không giống vậy, tỷ đã nghe ngóng rồi, trước đó vài ngày, một học đồ có giao tình hơi tốt với hắn bị trọng thương, cho dù khỏi hẳn cũng sẽ trở thành một tên phế nhân, người khác tránh né đều không kịp, nhưng hắn lại không để ý gia cảnh nghèo khó, dứt khoát thu lưu chiếu cố cho vị học đồ kia."

"Người như vậy, chỉ cần chịu tiếp nhận lời mời của chúng ta, một khi chúng ta xảy ra chuyện thì hắn chắc chắn sẽ ra tay tương trợ. Đương nhiên là thực lực của hắn tương đối yếu, tiềm lực cũng đã hao hết, nhưng chúng ta chỉ là một cửa hàng thủy phấn yên chi, thế lực lớn đại gia tộc chân chính sẽ không vừa mắt chúng ta, nếu như mà những thế lực lớn đó xem trọng chúng ta, đừng nói là Trang Cao Trì, coi như mời cao thủ Thiết Bì cảnh đến cũng chả ích gì. Cho nên dù thực lực của Tần Tử Lăng tương đối yếu, nhưng mà cũng đã đủ rồi, mấu chốt là phải đáng tin."

Khi hai tỷ đệ Vân Lam nhìn Tần Tử Lăng rời đi, ở đối diện cửa hàng thủy phấn yên chi "Hoa Vận", trong một nhã gia ở tầng hai của Túy Hoa Lâu, một vị nam tử lưng hùm vai gấu, cơ bắp căng cứng, trên mặt có một nốt ruồi cũng đang nhìn Tần Tử Lăng rời đi.

Hai mắt của hắn nhắm lại, lộ ra một vòng hung quang.

Trên bàn ăn, có một gã nam tử khác đang ăn thịt uống rượu, gã ta mặc trang phục màu lam, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, trên gương mặt còn có một mặt sẹo dữ tợn.

Rất nhanh, có tiếng đập cửa vang lên.

Một vị hỏa kế mặc trang phục của cửa hàng thủy phấn yên chi "Hoa Vận" cong cong thân thể cẩn thận từng li từng tí đi tới.

Nam tử nốt ruồi thấy tên hỏa kế đi tới liền từ trong túi tiền móc ra một mảnh bạc vụn nhỏ khoảng chừng hai lượng bạc, tiện tay ném cho tên hỏa kế, nói: "Nói đi."

"Tạ ơn Trang gia, tạ ơn Trang gia!" Hỏa kế tiếp nhận bạc vụn, mặt mũi tràn đầy vui vẻ liên tục khom người, sau đó mới nói: "Tên thanh niên vừa tới là đệ tử của Hàn Thiết Chưởng viện, tên là Tần Tử Lăng, đông gia đã cùng hắn ký hợp đồng rồi."

"Hắc hắc, Trang huynh, xem ra Vân Lam chỉ thích những tiểu sinh tuấn lãng a." Nam tử mặt sẹo nghe vậy ngoài cười nhưng trong không cười nói.

Người được xưng là Trang huynh chính là Trang Cao Trì của Du Long Chưởng viện, nghe vậy hừ lạnh một tiếng, sau đó phất phất tay với tên hỏa kế, nói: "Ngươi có thể đi xuống."

"Vâng, vâng." Hỏa kế liên tục cúi đầu, sau đó nhanh chóng rời khỏi nhã gian.

"Tần Tử Lăng, chưa từng nghe qua, Hàn Thiết Chưởng viện có một vị đệ tử Bì Mô cảnh như vậy à." Sau khi hỏa kế rời đi, Trang Cao Trì hơi cau mày nói.

"Hắc hắc, vừa đúng dịp ta đã nghe nói qua." Nam tử mặt sẹo nói.

"A, nói nghe một chút." Trang Cao Trì đạo.

"Ngươi cũng biết, nội tình của ta là ở trong Phường Hiển Hà, vừa khéo là Hàn Thiết Chưởng viện có một vị học đồ chính là người của Phường Hiển Hà, trước đó vài ngày ở đấu võ trường bị người đánh gãy tay gân chân xương, trở thành phế nhân. Đầu năm nay ai mà chịu đi cứu chữa cho một tên phế nhân chứ, hắn ta lại chả phải thân nhân người nhà gì của mình, cho nên chỉ có thể chờ chết. Kết quả thì sao, vậy mà lại có một người cũng là học đồ cùng học võ chung một võ quán với hắn, gia cảnh cũng chả khác gì hắn khiêng hắn về nhà cứu chữa chiếu cố. " nam tử mặt sẹo nói.

"Người này chính là Tần Tử Lăng" Trang Cao Trì bật thốt lên.

"Không sai, chính là danh tự này. Ta còn nghe nói hắn luyện võ đã gần ba năm đều không thể đột phá, không nghĩ tới gần đây vậy mà lại đột phá đến Bì Mô cảnh, càng không nghĩ tới hắn sẽ được Vân Lam coi trọng, làm hỏng hết chuyện tốt của Trang huynh." Nam tử mặt sẹo nói.

"Hóa ra là thằng ngu! Bằng hắn sao lại có thể làm hỏng chuyện tốt của ta được, ngược lại càng có thể phụ trợ cho sự hùng vĩ anh tư của ta, nhưng mà việc này còn phải phiền phức Diêm huynh hỗ trợ ra thêm chút sức." Trong mắt của Trang Cao Trì lóe lên vẻ âm hiểm.

Nam tử mặt sẹo họ Diêm, tên đầy đủ là Diêm Khôi, bang chủ của Diêm La Bang, là một tiểu bang phái chuyên làm mấy chuyện doạ dẫm bắt chẹt, nhận phí bảo hộ.

Con đường mà cửa hàng thủy phấn yên chi "Hoa Vận" này đang ở chính là địa bàn của hắn.

"Hắc hắc, dễ nói, dễ nói. Nếu là tại Phường Hiển Nguyên hoặc là đổi một đệ tử khác của Hàn Thiết Chưởng viện thì ta còn phải lo lắng một hai, ở chỗ này, lại là một tên lính mới, vậy dĩ nhiên là chả có gì để lo lắng cả. Nhưng mà khi Trang huynh ôm được cả người cả của rồi thì cũng đừng quên chỗ tốt của huynh đệ nhé." Diêm Khôi nghe vậy liền lập tức hiểu được ý trong lời nói của Trang Cao Trì, cười hắc hắc nói.

" Đó là đương nhiên, Đó là đương nhiên. Nhưng mà chuyện này không thể làm được quá gấp, trước kéo dài một chút, nếu không cũng quá trương dương rồi." Trang Cao Trì nói.

"Hắc hắc, vẫn là Trang huynh suy tính được chu đáo, nếu không để mỹ nữ chưởng quỹ hoài nghi đến trên đầu Trang huynh, vậy thì thật sự là biến khéo thành vụng." Diêm Khôi nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK