"Đa tạ công tử." Sau khi khí huyết lắng hạ, Lưu Tiểu Cường đi đến trước mặt Tần Tử Lăng thấp giọng nói, trong mắt đều là vẻ cảm kích. "Bây giờ còn chê thứ này khó ăn không?" Trên mặt Tần Tử Lăng hiện ra vẻ chế nhạo hỏi. "Hắc hắc, cho dù là khó ăn gấp trăm lần thì Lưu Tiểu Cường này cũng sẽ không chút nhíu mày." Lưu Tiểu Cường gãi đầu nói, hai mắt phát sáng nhìn về phía cái nồi sắt kia, giống như đang nhìn một vị mỹ nữ tuyệt thế đang cởi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.