• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Sư huynh, huynh biết Diêm La Bang sao?" Trở lại võ quán, Tần Tử Lăng bí mật tìm gặp Trịnh Tinh Hán, thấp giọng hỏi.

"Diêm La Bang" Trịnh Tinh Hán hơi nhíu lông mày rồi nói: "Nghe nói qua, một tiểu bang phái, bang chủ là Diêm Khôi, có chút bản sự, cũng được xem là kẻ hung hãn, hình như Khúc Lâm Nhai chính là địa bàn của hắn ta. Đúng, ta nhớ được cửa hàng thủy phấn yên chi 'Hoa Vận' cũng ở tại Khúc Lâm Nhai. Sao vậy, Diêm Khôi chào giá quá cao, đông gia của 'Hoa Vận' mời đệ ra mặt nói chuyện sao."

"Vâng." Tần Tử Lăng gật gật đầu, sau đó hỏi: "Tên Diêm Khôi này có hậu trường gì không?"

"Hậu trường" Trịnh Tinh Hán giống như nghe được chuyện cười vậy, nghe thấy liền cười cười, sau đó mới nói: "Khu ngoài thành tây của Thành Phương Sóc này nói lớn thì không lớn, nhưng cũng không phải là nhỏ, Võ Sư Kình Lực rất thưa thớt, nhưng Võ Đồ Thiết Bì cảnh giống như ta thì lại có không ít. Diêm Khôi bất quá chỉ là một gã Võ Đồ Ngưu Bì cảnh, nếu như không phải sau lưng có người, làm sao hắn có thể kéo theo một đám ô hợp ở phường thị làm ăn không vốn được."

"Vậy sau lưng hắn là đại nhân vật nào, nếu như tiêu diệt hắn thì vị đại nhân vật kia sẽ ra tay sao?" Tần Tử Lăng nhíu mày hỏi.

"Đại nhân vật" Trịnh Tinh Hán nghe vậy từ chối cho ý kiến cười cười, nói: "Đệ nghĩ quá nhiều rồi. Có một câu nói gọi là thần tiên đánh nhau tiểu quỷ gặp nạn, câu nói này đặt ở trên giang hồ thì chính là những đại nhân vật ở phía trên nổi lên tranh chấp, dù chả liên quan gì đến bọn hắn nhưng những kẻ ở dưới cũng phải bị liên lụy, bởi vì khi đạt đến cấp bậc của bọn hắn rồi, nếu như không phải là lợi ích mấu chốt hoặc là sinh tử đại thù thì sẽ không đích thân động thủ, muốn động thủ cũng là để cho người ở dưới động thủ, từ bọn hắn đến đại diện cho sự thắng bại và lợi ích."

"Đệ ngẫm lại xem, ngay cả việc tranh chấp của bọn hắn đều sẽ không đích thân xuất thủ, mà là để cho mấy tên tiểu quỷ ở dưới ra mặt tranh đấu, đệ cảm thấy sự sống chết của một tiểu bang phái như tên Diêm Khôi kia thì vị đại nhân vật sau lưng sẽ ra tay sao, đương nhiên chuyện này cũng phải có quy củ, đối phương không thể vô duyên vô cớ lấy lớn hiếp nhỏ, nếu mà hơi một tý lại đi kiếm chuyện với mấy cái tiểu bang phái kia thì chẳng phải sẽ lộn tùng phèo hết sao." nói đến phần sau, Trịnh Tinh Hán tận lực thấp giọng.

"Hóa ra là như vậy." Tần Tử Lăng lông mày giãn ra, gật đầu nói.

Thật ra với thực lực hiện tại của hắn, cũng chỉ Võ Sư Kình Lực mới có thể làm cho hắn kiêng kỵ.

Còn lại cho dù gặp được Võ Đồ Thiết Bì cảnh, dựa vào tu vi võ đạo của bản thân, Tần Tử Lăng có niềm tin chống lại, thậm chí đánh bại bọn hắn.

Mà Diêm Khôi chẳng qua chỉ là một tên Võ Đồ Ngưu Bì cảnh uy tín lâu năm mà thôi!

"Theo ta được biết, Diêm Khôi Diêm La Bang hẳn là ở Du Long Chưởng viện treo cái danh. Hừ, cái tên Du Long Thủ Khương Việt của Du Long Chưởng viện không giống với Tả Sư, tiền gì hắn ta cũng cầm. Chẳng qua ở khu thành tây này thì Hàn Thiết Chưởng viện của chúng ta cũng không phải là dễ trêu, nếu đông gia của cửa hàng thủy phấn yên chi 'Hoa Vận' đã mời đệ ra mặt, thì tên Diêm Khôi kia ít nhiều gì vẫn là sẽ cho một chút mặt mũi. Đệ đi nói chuyện với hắn trước đi, nếu mà hắn không đồng ý, cũng không cần động tay, đến lúc đó cùng lắm thì ta với đệ đi qua đó một chuyến, sau đó hai người sẽ giải quyết bằng cách đối quyền. Nếu như ngay từ đầu mà ta theo đệ qua đó thì sẽ bị nghi ngờ là ỷ lớn hiếp nhỏ." Trịnh Tinh Hán nói.

"Rất cảm ơn sư huynh, đệ hiểu được, vậy đệ đi luyện võ trước." Tần Tử Lăng gật gật đầu.

Một ngày này, Tần Tử Lăng rời khỏi võ quán sớm hơn một canh giờ.

Trước khi rời đi võ quán, hắn từ chỗ của Trịnh Tinh Hán lấy được Huyền Hàn Thiết Kê Bí Hoàn và mười phần thuốc bột.

Đối với chuyện Tần Tử Lăng sớm rời đi, tất cả mọi người đều cho rằng là hắn đang cố ý tránh việc Nam Cung Việt mời khách, đều bí mật lắc lắc đầu, cho rằng sau này hắn sẽ phải chịu khổ.

Chỉ có Trịnh Tinh Hán biết, Tần Tử Lăng hẳn là đi đàm phán với Diêm Khôi của Diêm La Bang.

Hang ổ của Diêm La Bang ở tại Phường Hiển Hà.

Trong đại viện, Diêm Khôi cởi trần đang luyện quyền với mấy tên tiểu đệ của hắn.

Dáng người Diêm Khôi khôi ngô cao lớn, từng khối cơ bắp nhô lên giống như cục sắt, mỗi đánh ra một quyền đều là hổ hổ sinh uy, không chỉ có thế, cước bộ còn phi thường linh hoạt, chỉ một chút thì đã đánh cho đám tiểu đệ đang vây quanh hắn nằm la liệt dưới đất.

"Một đám vô dụng!" Diêm Khôi vừa mắng vừa đá thẳng vào người của một tên tiểu đệ đang nằm ôm bụng trên mặt đất, sau đó nhận lấy khăn mặt của tên tiểu đệ khác đưa qua, lau mồ hôi trên người.

"Lão đại, nghe nói hôm nay tên Tần Tử Lăng kia sẽ qua Khúc Lâm Nhai." Một vị nam tử có dáng dấp thanh tú, đong đưa quạt giấy tiến lên phía trước, nói.

Nam tử này tên là Dịch Hiên, là cẩu đầu quân sư của Diêm La Bang.

"Chẳng phải là một gã tầm thường luyện võ gần ba năm mới đột phá đến Bì Mô cảnh sao, hắn qua thì có tác dụng gì?" Diêm Khôi nói.

"Nói thì nói thế không sai, nhưng sau lưng tên Tần Tử Lăng này là Hàn Thiết Chưởng viện, hơn nữa chuyện này là do chúng ta đã làm trái quy củ trước, nếu mà hắn ta thật sự tìm tới cửa, lão đại ngươi cũng phải có một lí do thoái thác a!" Dịch Hiên gấp chiếc quạt giấy trong tay lại, nói.

"Nói cái rắm, sau lưng của hắn có Hàn Thiết Chưởng viện, chẳng lẽ sau lưng của lão tử không người sao, hơn nữa, ai biết chúng ta là người làm những chuyện đó." Vẻ mặt Diêm Khôi như không có chuyện gì nói.

"Ý của ta là, hòa khí sinh tài, chuyện này chúng ta chỉ cần cắn chặt lấy hai chị em Vân Lam là được, còn về phía Tần Tử Lăng thì vẫn là phải cho chút mặt mũi, đi đi về về giày vò mấy lần thì hắn sẽ hiểu là chuyện này hắn không có tư cách tham dự vào, đương nhiên là sẽ lựa chọn rời khỏi. Nhưng mà nếu như quá không nể mặt, làm cho những đệ tử nội viện khác của Hàn Thiết Chưởng viện bất mãn thì không tốt lắm. Dù sao người ta cũng là một vị đệ tử nội viện đường đường chính chính của Hàn Thiết Chưởng viện, chúng ta chỉ là tiêu tiền ở Du Long Chưởng viện treo cái danh mà thôi." Quân sư Dịch Hiên đề nghị.

"Ngươi nói cũng có đạo lý, vậy ta liền cho hắn mấy phần mặt mũi, nếu mà hắn thức thời liền thôi, nếu không thức thời, vậy thì sẽ chơi với hắn một chút." Diêm Khôi nói.

Tiếng nói Diêm Khôi vừa dứt, liền có một tên tiểu đệ thủ vệ tiến đến báo cáo nói là Tần Tử Lăng của Hàn Thiết Chưởng viện cầu kiến.

"Mời hắn vào đây." Diêm Khôi phân phó một tiếng, sau đó quát mắng những người trong nội viện: "Mau lấy lại tinh thần cho ta!"

"Vâng, bang chủ!" Đám người nhao nhao đáp, sau đó từng người đứng thẳng, lộ ra một cỗ khí tức bưu hãn.

Diêm Khôi thỏa mãn gật gật đầu, sau đó mặc quần áo, ngồi trên bảo tọa bang chủ ở đại sảnh.

Rất nhanh, Tần Tử Lăng mặc một bộ quần áo luyện công màu đen đi tới.

Tần Tử Lăng cao khoảng một mét tám, dáng người đặt ở trong dân chúng bình thường thì cũng xem như khôi ngô cao lớn, nhưng khi so sánh với tên Diêm Khôi cao một mét chín, lưng hùm vai gấu, cơ bắp nhô lên khối này đến khối kia thì vẫn là kém hơn không ít.

Diêm Khôi ngồi ở thượng vị, khí huyết phun trào, hai mắt sáng ngời có thần, vết đao trên mặt thỉnh thoảng khẽ động, cho người ta một cảm giác rất mạnh mẽ áp bách.

Ngược lại thì Tần Tử Lăng lại có dáng dấp tuấn lãng, dáng người bởi vì bị Đồng Thi giã ngày giã đêm nên cũng lộ ra cân xứng rắn chắc nhưng lại không khoa trương dị dạng, khí huyết thì bình ổn mịt mờ, không tạo cho người khác cảm giác áp bách, thậm chí nếu như không phải mặc quần áo luyện công thì sẽ càng giống như là một người đọc sách.

"Không biết hôm nay Tần huynh đến Diêm La Bang nho nhỏ này của ta có quý sự gì?" Khi Diêm Khôi nhìn thấy dáng dấp của Tần Tử Lăng, trong mắt gã không khỏi toát ra vẻ khinh thường, nhưng vẫn đứng lên chắp tay nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK