Tả Nhạc nghe vậy không khỏi kinh ngạc nhìn Tần Tử Lăng một chút.
Lão ta vốn cảm thấy Tần Tử Lăng mất gần ba năm mới đột phá được, còn tưởng rằng ngoại trừ căn cốt, gia cảnh bần hàn, không có thịt và dược liệu bồi bổ, ngộ tính thiên phú cũng rất bình thường, chỉ có nghị lực bền lòng vững dạ lại tăng thêm một chút vận may cho nên mới may mắn đột phá.
Kết quả không nghĩ tới là Tần Tử Lăng vừa mới đột phá đến Bì Mô cảnh liền có thể từ trong lời nói của mình đưa ra một kết luận như vậy, ngộ tính như vậy cũng đã là rất cao.
Ít nhất là năm đó khi Tả Nhạc vừa đột phá cũng không nghĩ tới điểm này, là nhờ sư phụ chỉ điểm, lại trải qua cảm thụ thực tế mới thật sự hiểu được đạo lý này.
"Ngộ tính của con không tệ, chính là đạo lý này. Cho nên Luyện Cân Cốt là vì tăng cường lực lượng, luyện khí huyết chi lực, mà luyện Bì Mô là vì cải biến tính chất của huyết khí, vì đem huyết khí phong ở trong đôi bàn tay, không ngừng vận lực rèn luyện khí huyết trong đôi bàn tay, từ đó để nó phát sinh biến đổi về chất, sinh ra kình lực." Tả Nhạc gật đầu nói.
"Từ đó suy ra, màng da của những bộ phận khác trên thân thể chúng ta đều không được tu luyện, tương đương với việc thoát hơi toàn thân, việc này đương nhiên sẽ ảnh hưởng hiệu quả rèn luyện, nếu như có thể tu luyện cả màng da của những bộ phận khác thì có thể tu luyện ra kình lực dễ dàng hơn." Tần Tử Lăng như có điều suy nghĩ nói.
"Trên lý thuyết thì là như vậy, nhưng trước đó ta cũng đã nói rồi, ngoại trừ tay và chân, chúng ta rất khó khống chế lực lượng và khí huyết của những bộ phận khác, muốn tu luyện những bộ phận khác đạt đến Bì Mô cảnh thì độ khó sẽ cực lớn. Con có thể vận lực cùng tay đi đập túi thiết sa, từ đó đạt đến hiệu quả khi rèn luyện, phần bụng, phần lưng thì sao, mặc dù cũng có thể vận lực, nhưng không thể nào khống chế lực lượng tinh chuẩn như tay chân được, cũng không thể cảm nhận được lực lượng kéo theo khí huyết phun trào ở bên trong. Huống hồ những bộ khác lại không linh hoạt bằng tay chân, con phải làm sao để rèn luyện chúng nó, chỉ có thể mượn sức của người ngoài!"
"Nhưng mà những bộ phận này không chỉ kém linh hoạt mà còn yếu ớt hơn rất nhiều, khi mượn sức của người khác, lực đạo không phải do mình khống chế, lực không đủ lớn thì có bao nhiêu hiệu quả, lực quá lớn, khống chế không tốt thì phải bị thương, thậm chí là tàn tật tử vong cũng không phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên."
"Hơn nữa tu luyện Bì Mô vốn là chuyện rất khó khăn, giống như con vậy, chỉ luyện hai tay thôi mà đã mất gần ba năm, nếu như con muốn luyện thêm những bộ phận khác, không nói là nguy hiểm rất lớn, vỏn vẻn chỉ là việc tu luyện thành công thôi cũng không biết phải tốn bao nhiêu năm rồi, khi đó khí huyết của con đã suy bại, làm gì còn có cơ hội nhìn trộm phương pháp tu luyện Kình Lực cảnh nữa, hơn nữa tài lực cũng là một cái động không đáy."
"Cho nên mặc dù ý nghĩ của con rất tốt, nhưng không thực tế. Chỉ có đại môn phái, đại gia tộc có nội tình thâm hậu, mới có thể từ trong môn phái hoặc trong gia tộc lựa chọn ra một kỳ tài ngút trời, tiêu tốn rất nhiều tài lực nhân lực, dùng bí pháp rèn luyện những bộ phận khác ngoài tay chân. Giống như quận trưởng Bàng Kỳ Vi của Thành Phương Sóc chúng ta, xuất từ vọng tộc Bàng Thị ở Tây Vân Châu, thuở nhỏ thiên phú hơn người, được gia tộc trọng điểm vun trồng, trao tặng Thông Bối Thiết Tí Quyền. Không chỉ có bí chế trân quý dược thủy để nuôi dưỡng hai tay, mà còn có có hai vị Võ Sư giỏi về khống chế sức mạnh kình lực tùy thân, thay phiên hỗ trợ đập hai cánh tay của hắn."
"Cho nên khi hắn luyện thành Bì Mô là bao trùm hai đầu cánh tay, mà những người khác trong gia tộc cũng chỉ giống như chúng ta chỉ luyện tập chưởng hoặc chân. Người như hắn, một khi bước vào Kình Lực Cảnh, kình lực của hắn sẽ càng tinh thuần ngưng luyện, có thể đi ngang ở cảnh giới Võ Sư."
Nói đến đây, Tả Nhạc tựa hồ nghĩ tới điều gì, trên mặt hiện ra một vẻ tự giễu chi sắc, thoại phong nhất chuyển nói: "Con chỉ hỏi một câu mà ta lại lắm lời rồi. Con nghe cho có là được, đừng có suy nghĩ nhiều, nghĩ cũng vô dụng!"
"Vâng, Tả Sư." Tần Tử Lăng cung kính trả lời, trong đôi mắt lại lóe ra một vẻ suy tư.
Kình lực Võ Sư hỗ trợ tu luyện, ý tưởng xa xỉ này không phải là một người vừa mới đột phá đến Võ Đồ Bì Mô như hắn dám nghĩ, nhưng hắn có Đồng Thi a, hơn nữa Đồng Thi lại là tâm thần tương liên với hắn, hắn có thể chưởng khổng toàn bộ lực đạo, cái này còn mạnh hơn những Võ Sư kình lực kia nhiều lắm.
Võ Sư Kình lực dù có lợi hại hơn, có giỏi về khống chế sức mạnh như thế nào đi chăng nữa thì cũng không có khả năng tâm thần tương thông được a, khống chế lực đạo chắc chắn sẽ có sai sót, không thể vừa đúng được.
Có lẽ đây cũng là một trong những nguyên nhân dù cho quận trưởng có ngút trời kỳ tài, có bí chế trân quý dược thủy đi chăng nữa thì cũng chỉ có thể luyện hai tay mà thôi.
Không chỉ có vậy, Tần Tử Lăng còn là một luyện thần giả đạt tới Khu Vật cảnh, cảm nhận và khống chế khí huyết lực lượng đối với những bộ phận khác của hắn cũng mạnh hơn những Võ Đồ có cùng cảnh giới rất nhiều, thậm chí khi so sánh với cảm nhận và chưởng khống khí huyết lực lượng tay chân của những người khác thì cũng chả kém hơn chút nào.
Cho nên đối với Tả Nhạc mà nói, những lời nói của lão chính là dư thừa, nhưng đối Tần Tử Lăng mà nói, Tả Nhạc chả khác nào đã chỉ cho hắn một con đường tu luyện thuộc về chính bản thân hắn.
Tả Nhạc hiển nhiên không biết những chuyện này, nhìn thoáng qua Tần Tử Lăng, tiếp tục nói: "Vừa rồi con có nhắc tới chuyện không tu luyện những bộ phận khác thì giống như là bị thoát hơi, vấn đề này là đúng. Cho nên tiền nhân đã nghiên cứu ra các loại vận khí vận lực chi pháp, còn có nguyên bộ bí dược, để đạt được mục đích là chuyển hóa khí huyết thành kình lực."
"Môn Hàn Thiết Chưởng này của ta ở phương diện vận khí vận lực thì chả có chỗ đặc biệt huyền diệu nào khi so với những công pháp khác, chủ yếu là ngậm lấy một hơi, toàn lực vận chuyển khí huyết lực lượng quanh thân, nhất cổ tác khí phóng tới song chưởng, để đạt tới mục đích là đè ép rèn luyện khí huyết trong bàn tay, để nó phát sinh thay đổi về chất. Mà có một vài môn phái gia tộc, phương pháp vận chuyển khí huyết lực lượng của bọn hắn có chút huyền diệu, giống như Từ gia của Từ Gia Bảo bên ngoài thành, kình lực mà bọn hắn tu luyện là Điệp Lãng Kình."
"Nghe nói, lúc mà bọn hắn vận lực vận khí, lực lượng khí huyết trào lên song chưởng giống như là sóng biển vậy, hết làn sóng này tới làn sóng khác, rất là huyền diệu."
"Còn chỗ đặc biệt của Hàn Thiết Chưởng chủ yếu ở chỗ bí dược. Ta có nuôi dưỡng một loại dị cầm, tên là Huyền Hàn Thiết Kê, toàn thân của nó cứng rắn như sắt, hung hãn dị thường. Loại gà này là do trước kia ta và một vài đồng đạo ở trong chỗ sâu của Ô Dương Sơn Mạch bắt được, sau đó tiến hành thuần dưỡng. Trứng của Huyền Hàn Thiết Kê, lại phối hợp thêm một vài loại dược liệu hàn tính trân quý, có thể ngao luyện thành một loại bí dược. Lúc tu luyện mà phục dụng loại bí dược này liền có thể cải biến một chút thuộc tính của khí huyết, có thể làm cho nó mang theo một chút thuộc tính băng hàn và thuộc tính kim, như vậy khi vận chuyển khí huyết lực lượng rèn luyện có thể tạo ra hiệu quả làm ít công to." Nói đến đây, trên mặt Tả Nhạc lộ vẻ tự hào.
Tần Tử Lăng nghe nói đến đây liền khẽ gật đầu, trên mặt lộ vẻ hiểu biết.
"Con có thể hiểu hết những khiếu quyết trong này à?" Tả Nhạc thấy thế không khỏi hiếu kì hỏi.
"Các vật thể bình thường đều có đặc tính là gặp nóng thì nở ra, gặp lạnh thì co lại, mà tính chất của kim loại thì cứng và chặt chẽ hơn nhiều so với các vật liệu khác. Tả Sư thông qua bí dược để mang lại tính hàn và tính kim loại cho khí huyết, kỳ thật đã làm ra một chút hiệu quả ngưng tụ, ngưng tụ khí huyết rồi vận chuyển xung kích, lực lượng tự nhiên cũng sẽ càng lớn, hiệu quả đạt được hiển nhiên cũng liền càng tốt." Tần Tử Lăng trả lời.
Đối với một người đến từ một thế giới văn minh có nền khoa học kỹ thuật phát triển như Tần Tử Lăng, hắn có thể dễ dàng giải thích những vấn đề này bằng những lý thuyết cơ bản nhất của khoa học.