Chương 102
Cùng lúc đó ở một căn cứ quân sự.
Tiêu Dao Vương mặc một bộ đồ quân đội, trên đó đeo năm ngôi sao.
“Vương, tối hôm qua xảy ra một số chuyện, có vài người bị giết, bọn họ là…”
Cấp dưới thân cận của Tiêu Dao Vương đi đến báo cáo chuyện này.
“Hả?”
Tiêu Dao Vương nhíu mày.
“Hắc Long làm sao?”
“Chắc là Hắc Long, tôi tra được Hắc Long chính là người mà Đường Sở Sở đã cứu khỏi trận hỏa hoạn nhà họ Giang vào mười năm trước. Cậu ta bị bỏng mặt, không biết làm thế nào đã thay đổi thành một khuôn mặt mới, lưu lạc ở Nam Hoang, trở thanh một tên lính quèn ra trận giết giặc, chỉ trong vòng mười năm ngắn ngủi, cậu ta lập vô số công lao, được phong là Hắc Long, chỉ huy đội quân Hắc Long lên tới cả triệu người.
Nghe thấy vậy, Tiêu Dao Vương khó hiểu hỏi: “Cậu ta và bốn gia tộc lớn có thù hận gì sao?”
“Theo như tôi điều tra được thì sự diệt vong của nhà họ Giang vào mười năm trước có liên quan mật thiết đến nhà họ Tiêu, hơn nữa trận hỏa hoạn đó của nhà họ Giang còn dính dáng đến cả bốn gia tộc lớn của Giang Trung.”
Tiêu Dao Vương im lặng như đang suy nghĩ gì đó.
Trước đây ông ta chỉ biết Giang Thần giết Tiêu Chiến bởi vì Tiêu Chiến đụng vào Đường Sở Sở vợ của anh, nhưng không ngờ trong đó lại ẩn chứa nhiều chuyện như vậy.
Đường Sở Sở là người đã cứu Giang Thần mười năm về trước, còn nhà họ Tiêu lại là thủ phạm chính trong việc gây ra sự diệt vong nhà họ Giang.
“Vương, chuyện này phải giải quyết thế nào? Lễ kế vị của anh nhưng Giang Thần lại gây ra bao nhiêu chuyện, nếu như không cho mọi người một lời giải thích, chỉ sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của anh.”
Vẻ mặt Tiêu Dao Vương chua xót: “Giải thích? Giả thích thế nào? Chẳng lẽ cậu còn trông mong tôi sẽ phái quân đến vây quét Hắc Long sao? Tôi không có lá gan đó, báo lên trên đi, đợi bên trên sắp xếp.”
“Vâng.”
“Đợi đã…”
“Vương, còn có chuyện gì sao?”
“Hay là thôi đi.” Tiêu Dao Vương nghĩ ngợi rồi nói: “Trước tiên ém tin này xuống, tìm đại một kẻ chết thay, chịu tội thay cho Giang Thần đi.”
“Vương, anh phải nghĩ thật kĩ, Hắc Long đệ đơn từ chức trở về Giang Trung là để báo thù. Đây mới chỉ là bắt đầu, sau này không biết bốn gia tộc lớn này còn chết bao nhiêu người nữa, ém một lần thì không sao, nhưng sau này còn có thể ém nổi sao, chuyện này làm không tốt sẽ gây ra chấn động lớn, hơn nữa đây thuộc phạm vi thẩm quyền của anh, bên trên nếu như trách tội xuống thì trách nhiệm này…”
“Ém tin đi!”
Tiêu Dao Vương hít một hơi thật sâu.
Hắc Long là ai?
Đó là chỉ huy của Nam Hoang, dùng binh như thần, thực lực mạnh mẽ hơn người, y thuật cũng giỏi không ai bằng!
Ông ta tin chắc bên trên sẽ không làm khó Hắc Long, nhưng nếu như ông ta báo cáo chuyện này, có thể bên trên sẽ nảy sinh nghi ngờ với ông ta, cảm thấy ông ta cố ý đổ oan cho Hắc Long. Đến lúc đó bị gán cho cái tội này ông ta không tiếp nhận nổi.