Mục lục
Long Vương Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 623

“Ok.”

Cô quay người rời đi.

Cô đã đến bộ phận pháp lý để tìm cách chấm dứt hợp đồng.

Nhưng mà, giám đốc không có ở đó, cô chỉ đành rời đi.

Tiếp đó cô lại đến Thiên Quân.

Tình hình cũng hệt như dược phẩm Trường Sinh.

Diệp Hùng của Thiên Quân không hề chào đón cô, thái độ so ra còn ác liệt hơn cả Lâm Y, gì mà chấm dứt hợp đồng, chỉ có chiếu theo đúng hợp đồng, cần bồi thường bao nhiêu thì trả bấy nhiêu mà thôi.

Đường Sở Sở chạy đến Trường Sinh và Thiên Quân đến gặp phải quả đóng cửa ngăn khách.

Trước giờ sự nghiệp của cô luôn thuận buồm xuôi gió.

Mà giờ lại gặp vấn đề nan giải.

Lúc này cô mới nhận ra mình kém cỏi đến nhường nào.

Mất đi chỗ dựa lớn là Hắc Long thì cô chẳng là cái thá gì hết.

Cô mang theo mỏi mệt, về tới nhà.

Giang Thần đã về từ lâu.

Thấy Đường Sở Sở mặt ủ mày chau, rầu rĩ không vui, thì đi qua nắn vai cô: “Vợ à, em vất vả rồi.”

“Chồng này, có phải em vô dụng lắm không?”

“Không phải vậy đâu, vợ anh là người giỏi giang nhất trên đời.”

Đường Sở Sở uất ức khóc ra.

“Vợ, em sao thế, đừng khóc, có chuyện gì thì nói với anh, anh giải quyết giúp em.”

“Trước giờ luôn có Hắc Long luôn ở sau giúp đỡ em, người trong thiên hạ đều biết là ai giúp em, em lại không hề hay biết, giờ Hắc Long rời khỏi cương vị rồi, không còn trong một trong năm đại soái nữa, những nhân vật lớn không nể mặt Hắc Long nữa, em gặp phải khó khăn lớn nhất đời mình rồi…”

Đường Sở Sở một năm một mười nói ra chuyện mình gặp phải hôm nay.

Từ thương hội Tứ Hải ló ra đến khi cô đến Trường Sinh, Thiên Quân.

Nói rồi, cô bổ nhào vào lòng Giang Thần, khóc ra tiếng.

Giang Thần ôm bả vai cô an ủi: “Không sao, hết thảy đều đã qua rồi, đời người đâu phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió, đều phải trải qua vô vàn lần thăng trầm.”

“Chồng này, giờ em phải làm sao? Không có Hắc Long chống lưng giúp em, em chẳng là cái thá gì hết, mất đi chỗ dựa là Hắc Long em chẳng là gì cả.”

“Vợ, giờ chỉ có một cơ hội.”

“Hở.”

Đường Sở Sở rời khỏi lồng ngực Giang Thần, nước mắt lưng tròng nhìn anh, hỏi: “Cơ hội gì?”

Giang Thần đáp: “Thì là vào sự kiện y học năm năm tổ chức một lần này, em áp đảo tất cả mọi người trong hội nghị y khoa, làm rạng danh Thế Kỷ là có thể đợi thời trở lại, hơn nữa trong thẻ của em cũng có hai tỉ, có số tiền kia, đủ để quật khởi lần nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK