Mục lục
Long Vương Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 789

Anh đỡ nữ sát thủ ngồi xuống, tựa vào gốc cây lớn.

Sắc mặt nữ sát thủ tái nhợt, nhìn Giang Thần.

“Lời đồn Hắc Long có thực lực hơn người, y thuật vô song, hôm nay cuối cùng cũng thấy được.”

Cô ta bị y thuật của Giang Thần làm cho chấn động.

Không chạm vào vết thương, cứ như vậy lấy đầu đạn ra, bản lĩnh này quá không thể tưởng tượng nổi.

“Tại sao phải cứu tôi?”

Cô ta nhìn Giang Thần, trên khuôn mặt tái nhợt mang theo vẻ nghi hoặc.

Giang Thần không chút để ý nói: “Bởi vì cô coi như cũng có chút lương tâm, là một sát thủ hiểu quy tắc, không vì muốn giết tôi mà ra tay với vợ tôi, nếu cô bắt vợ tôi, dùng vợ tôi uy hiếp tôi, tỷ lệ thành công sẽ tăng lên rất nhiều, nhưng cô thì không.”

“Phải không?”

Vẻ mặt nữ sát thủ có chút không tin.

Những người làm công việc như cô ta, đều có một quy tắc, họa không liên lụy người nhà.

Đây là quy tắc của cô ta, cũng là quy tắc của con đường này.

Nếu vi phạm thì sẽ không có chỗ đứng.

Giang Thần nhìn cô ta, nói: “Tôi rất tò mò, rốt cuộc cô là người của tổ chức nào?”

Nữ sát thủ hít sâu một hơi.

Trải qua chuyện này, cô ta không thể trở về tổ chức nữa, mà tổ chức cũng sẽ phái người tới truy sát cô ta.

Chuyện cho đến lúc này, cô ta cũng không có gì phải giấu diếm.

“Tôi tên là Ngân Mị, là thành viên của Hắc Điện, là một trong ba đại sát thủ SSS của Hắc Điện.”

“Hắc Điện?”

“Ừm”

Ngân Mị nói: “Hắc Điện là tổ chức sát thủ thần bí nhất trên thế giới, trải rộng khắp toàn cầu, Hắc Điện cũng là tổ chức chuyên bồi dưỡng sát thủ.”

Giang Thần gia nhập quân đội mười năm, phục vụ cho quân đội mười năm, chiến đấu trên chiến trường, sống trên lưỡi đao, nhưng đối với tổ chức sát thủ này, anh không hiểu rõ.

Anh đầy hứng thú, hỏi: “Cô nói cô là một trong ba sát thủ SSS của Hắc Điện, SSS là cái gì tôi không hiểu, nhưng từ lời nói của cô tôi hiểu được, thực lực người ở Hắc Điện có thể so với cô chỉ có hai?”

“Có thể coi là như vậy.” Ngân Mị gật đầu.

“Bọn họ đều là người như thế nào?”

Ngân Mị lắc đầu, nói: “Không rõ, Hắc Điện có quy tắc, nhất định phải mang theo mặt nạ, tôi chưa từng thấy qua bộ mặt thật của bất kỳ sát thủ nào của Hắc Điện, Hắc Điện còn có một quy tắc, đó chính là tiếp nhận nhiệm vụ, nhất định phải hoàn thành, không hoàn thành, chỉ có con đường chết, nhưng quy tắc này có thể dựa theo tình huống mà phán định, còn có một quy tắc nữa, nếu bị tháo mặt nạ, nhất định phải chết.”

Giang Thần nhìn cô ta, hỏi: “Tiếp theo cô định làm gì? Hắc Điện không về được, người kết nối đi theo cô chấp hành nhiệm vụ cũng đã chết, Hắc Điện nhất định sẽ triển khai truy sát cô, chỉ sợ con đường trước mắt cô một bước cũng khó đi.”

Ngân Mị khẽ lắc đầu.

Cô ta không nghĩ nhiều về điều này.

Giang Thần thản nhiên nói: “Hiện giờ tôi đang ở cùng cô, nếu như có thể, vậy thì đi theo bên cạnh tôi đi, tuy rằng tôi không dám chắc có thể bảo vệ cô chu toàn, nhưng trong một thời gian ngắn vẫn có thể làm được.”

Ngân Mị nhìn Giang Thần một cái.

“Giữ lại tôi? Chẳng lẽ anh không sợ tôi âm thầm tìm cơ hội, cho anh một phát, mang đầu anh đi giao nộp nhiệm vụ?”

Giang Thần cười nhạt, nói: “Cái này phải xem cô có thực lực này hay không.”

Ngân Mị chìm vào suy nghĩ.

Bây giờ cô ta không thể quay trở lại, cả thế giới không có chỗ nào dành cho cô ta.

Ngoại trừ cái chết cũng chỉ có một con đường dành cho cô ta.

Đó chính là đi theo bên cạnh Giang Thần.

Suy nghĩ một chút, cô ta gật đầu: “Được rồi, tôi đi với anh.”

Khóe miệng Giang Thần nhếch lên, hiện ra một nụ cười nhàn nhạt.

Anh lấy điện thoại ra và gọi cho một người tên là Mộc Vinh.

Mộc Vinh là một trong một ngàn người từ Nam Hoang được anh điều tới, cũng là người dẫn đầu một ngàn người này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK