Mục lục
Long Vương Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 122

“Chậc chậc, là thuốc thương hiệu Hoàng Hạc lâu bản quý nè, một rương thuốc hút này chắc cũng mấy triệu nhỉ.”

“Lại thuốc hút rồi lại rượu, Đường Bác, xem thử sáng mai cầm mấy thứ này ở quầy tạp hóa phía ngoài khu chung cư của mình coi đổi được bao nhiêu tiền.”

Đường Bác từ nãy giờ vẫn không có mở miệng, lúc này chỉ lên tiếng ừm một cái.

“Mẹ, đừng có như vậy mà, đều là người một nhà cả, sao lại phải làm ầm ĩ bế tắc như thế chứ?” Đường Sở Sở mở miệng nói.

“Con thì biết cái gì.” Hà Diễm Mai quát: “Mẹ đây đã chịu đựng đủ lắm rồi, vừa hay bây giờ cũng không còn cần nhìn sắc mặt của bọn họ nữa. À còn Đường Tùng, con liệu mà hăng hái lên cho mẹ một chút, đừng đi Vĩnh Lạc nữa, đổi công việc khác đi. Mẹ không tin là rời khỏi nhà họ Đường thì chúng ta sẽ chết đói.”

“Vâng!” Đường Tùng cúi đầu, nhỏ giọng đáp.

Giang Thần ngáp một cái.

Tối hôm qua anh đi làm chuyện lớn, cả đêm đều không có ngủ.

“Sở Sở, anh về phòng ngủ thêm đây.”

Đường Sở Sở phất tay nói: “Đi đi.”

Nói xong, cô lại lấy điện thoại di động ra xem buổi livestream lễ kế nhiệm của Tiêu Dao Vương.

Giang Thần đi vào phòng của Đường Sở Sở.

Anh đã ở nhà họ Đường được một thời gian rồi, nhưng vẫn luôn ngủ dưới sàn nhà. Vốn dĩ anh muốn tới tủ quần áo lấy chiếu ra trải dưới sàn đi ngủ, nhưng nghĩ tới chuyện Đường Sở Sở còn đang ở bên ngoài, cũng không có vào trong phòng ngủ, cho nên Giang Thần cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, trực tiếp nằm trên giường ngủ.

Ở biệt thự của nhà họ Đường.

Cả nhà Đường Thiên Long chật vật trở về.

Đường Thiên Long ngồi ở một bên, đốt tẩu thuốc lên rồi hút.

Những người còn lại của nhà họ Đường ai cũng mặt mày xám xịt, đều đang chỉ trích cả nhà Đường Bác, nhục mạ Hà Diễm Mai.

“Được rồi!” Đường Thiên Long quát lên một tiếng.

Nhà họ Đường lúc này mới ngậm miệng lại.

Đường Thiên Long kéo một hơi trong tẩu thuốc, nói: “Cho nhà của Đường Bác hai mươi phần trăm cổ phần, chờ tụi nó hết giận thì mang hợp đồng tới. Đường Hải, lần này con sẽ tự mình đi tới đó, cần phải có được sự tha thứ của tụi nó.”

Nghe tới hai mươi phần trăm cổ trần, cả đám người nhà họ Đường đều cuống lên.

“Bố, có phải bố già nên hồ đồ rồi không. Là hai mươi phần trăm cổ phần đó, làm sao có thể nói cho người khác là cho chứ?”

“Đúng vậy đó ông nội, dựa vào cái gì chứ. Cả nhà họ đều là thứ rác rưởi, sản nghiệp mà chúng ta dốc sức xây dựng nên, tại sao phải cho bọn họ chứ.”

“Sao hả, lời tôi nói không còn giá trị nữa rồi à?” Đường Thiên Long quát một tiếng: “Tôi còn chưa có chết đâu, còn là chủ của cái nhà này, tôi cho ai cổ phần là tự tôi quyết định. Còn nữa, tới đó mời Đường Sở Sở về đây cho tôi. Đường Hải, vị trí chủ tịch hội đồng quản trị của Vĩnh Lạc con hãy nhường lại cho bố, bố sẽ giao cho Đường Sở Sở đảm nhiệm. Con sẽ hỗ trợ Đường Sở Sở, cần phải thương thảo êm đẹp với bên Thiên Quân, nhờ cậy được Thiên Quân thì gia sản của nhà họ Đường sẽ nhanh chóng được tăng lên.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK