Chương 74
Kết quả là, một nhóm nhân viên bảo vệ chạy đến, bắt đầu đuổi đám người này ra ngoài.
Cả nhà Lưu Phân bị đuổi ra dưới con mắt bàn dân thiên hạ.
Thấy cảnh này Hà Diễm Nai cười không thôi.
Tuy bà ta cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng thấy Lưu Phân ăn thiệt trong lòng bà ta đều cảm thấy đời như nở hoa.
Thấy đám người Lưu Phân bị đuổi ra ngoài, thì cười đến gãy cả lưng chỉ vào Lưu Phân: “Haha, buồn cười chết đi được, còn phòng bao kim cương, mấy người xứng à?”
Tình tiết đảo lộn quá nhanh, đám người Châu Dương, Lưu Phân vừa rồi còn vênh vênh váo váo, giờ chớp mắt cái đã bị đuổi ra ngoài.
Lưu Phân không chịu thua, kéo Châu Dương nói: “Con rể, không phải con là người nhà họ Châu sao, không phải con có thể hội viên sao, mau lấy thẻ hội viên ra đi.”
Châu Dương kiên trì đến cùng, đi tới, lấy ra thẻ hội viên bạc: “Ông chủ Cổ, tôi là hội viên bạc của Mỹ Vị Hiên, những năm nay tôi đã tiêu tốn hết mấy triệu…”
“Đánh.”
Cổ Dật Hiên còn đang mời mọc Đường Sở Sở, nào biết Châu Dương đến nhất thời làm anh ta tức đến xì khói, lớn tiếng hét lên.
Mấy nhân viên bảo vệ thô bạo xông vào chân đấm tay đá cho Châu Dương một trận.
Đánh ngã xuống đất khiến anh ta van xin lòng thương xót trong đau đớn: “Đừng, đừng đánh nữa.”
“Haha.” Hà Diễm Mai thấy cảnh này, tức giận gì đó đều tan biến sạch.
Bà ta ưỡn ngực ngẩng cao đầu, không cần nhắc cũng biết là hả hê cỡ nào.
“Thì ra mấy người này mới là vờ vịt, nhà họ Đường mới thực sự là hơn người”
“Còn không phải sao, quan hệ của Đường Sở Sở nhà họ Đường và Diệp Hùng không phải thường, bây giờ còn đặt phòng kim cương ở Mỹ Vị Hiên, ông chủ còn đích thân ra đón tiếp.”
Xung quanh lại đổi chiều thảo luận.
Mà Đường Sở Sở vẫn còn đang ngẩn cả người không biết chuyện gì đang xảy ra.
“Cô Đường Sở Sở, dì, chú, mời vào trong.” Cổ Dật Hiên lại mời chào.
“Hoan nghênh quý khách.” Hai hàng nhân viên phục vụ đứng trước nhà hàng lại mở lời sau đó quỳ xuống mặt đất.
Những người này đều là người đẹp mặc sườn xám, người này người nấy đều như sắc nước hương trời, xinh đẹp hơn người, bây giờ đều đang quỳ cả xuống, người thấy cảnh này ngoài cửa đều há hốc mồm.
“Đây chính là đãi ngộ với người hội viên kim cương sao?”
“Cũng tốt quá rồi, nhiều người đẹp đều quỳ cả như vậy làm tôi đau lòng luôn này.”
Tất cả các loại ánh mắt ngưỡng mộ và ghen tị kéo đến.
Cuối cùng Hà Diễm Mai cũng được nở mày nở mặt rồi.
Đường Tùng cũng đứng thẳng lên sống lưng
Ngô Mẫn ôm lấy cánh tay Đường Tùng, miệng nhỏ nhếch lên kiêu ngạo.
Lúc này đây bọn họ đều cảm thấy bản thân đều hơn người, đều có thể đắc ý được rồi.
Mà mặt mày Đường Sở Sở vẫn đang lơ nga lơ ngơ, cô hoàn toàn không biết Cổ Dật Hiên.