Mục lục
Long Vương Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 193

Đường Sở Sở muốn đi, Giang Thần cũng không muốn nói thêm gì nữa.

“Ha…” Phùng Tiể Hội lại cười lạnh lần nữa: “Nghèo nàn đúng là nghèo nàn.”

Tôn Trạch cũng có chủ ý, đi tới, cười nói: “Sở Sở, cô xem thích bộ váy nào, tôi mưa tặng cho cô được không?”

“Cám ơn, không cần.” Đường Sở Sở kéo Giang Thần đi.

Nhưng mà, Giang Thần lại cảm giác chính mình phải chịu một sự sỉ nhục quá lớn.

Làm trò trước mặt anh, mua quần áo tặng cho vợ của anh?

“Đường Sở Sở, chồng của tôi muốn mua quần áo cho cô, đây là vinh hạnh của cô, cô dám từ chối?”

Phùng Tiểu Hội đi tới, vung tay tát một cái vào mặt Đường Sở Sở: “Đừng có làm bộ mặt vô liêm sỉ đó!”

Cô ta chẳng qua chỉ là con của gia đình bình thường, tuy rằng gả cho nhà giào có, nhưng ở nhà giàu lại không có chút địa vị nào, mà chồng của cô ta cũng thường xuyên làm trò câu dẫn phụ nữ khác trước mặt cô ta, thậm chí là mang về nhà, làm trò trước mặt cô ta…

Cô ta hiểu rõ thân phận của mình.

Cô ta có thể có ngày hôm này, tất cả đều nhờ Tôn Trạch.

Không có Tôn Trạch, cô ta cũng chỉ là một cái rắm.

Cô ta biết, Tôn Trạch có chút hứng thú với Đường Sở Sở, cũng muốn giúp Tôn Trạch đưa Đường Sở Sở lên giường, nếu như Tôn Trạch vui vẻ, nói không chừng sẽ thưởng cho cô ta.

Cô ta muốn giúp Tôn Trạch.

Nhưng, một cái tát kia, lại chị Giang Thần đỡ lấy.

Giang Thần túm lấy cổ tay cô ta.

“A, đau…” Phùng Tiểu Hội đau tới mức la lớn.

“Thần… Quên đi.” Đường Sở Sở kéo Giang Thần lại.

Lúc này Giang Thần mới buông tay.

Phùng Tiểu Hội lại giống như một người đàn bà đanh đá, chỉ vào Giang Thần, chửi ầm lên: “Anh tính làm gì, dám đánh tôi, anh có biết tôi là ai không?”

Nói xong, cô ta oan ức mà liếc mắt nhìn Tôn Trạch một cái, nũng nịu nói: “Chồng, tên rác rưởi này đánh em?”

Tôn Trạch biết, Phùng Tiểu Hội đã đoán được suy nghĩ của anh ta, muốn giúp anh ta.

Anh ta lạnh lùng nhìn Giang Thần: “Giang Thần, anh có biết tôi là ai không, tôi là người nhà họ Tôn…”

Nhưng vẻ mặt Giang Thần lại không chút để ý, nói: “Tôn Thái Vân là gì của anh?”

“Đó là bác cả của tôi.” Tôn Trạch đắc ý nói: “Thế nào, sợ rồi hả?”

Giang Thần nhìn Đường Sở Sở, nói: “Sở Sở, anh nghe mẹ nói, ngày hôm qua Tôn Thái Vân đã đuổi anh trai về, Tôn Thái Vân vẫn rất kính trọng em đúng không?”

“Đúng, đúng vậy.”

Nhớ tới việc này, Đường Sở Sở có chút nghi ngờ.

Đây là sao vậy, sao đám người tai to mặt lớn này lại kính trọng cô như vậy chứ.

Chẳng lẽ thật sự bởi vì Giang Thần.

Nhưng mà, cho dù anh đã từng là người tai to mặt lớn, nhưng cũng là ở Nam Hoang, hơn nữa hiện tại anh đã bị xóa khỏi quân tịch.

Hơn nữa, tối hôm qua cô cũng nghe nói về chuyện Thịnh Thế Vương Triều, biết quân đội bắt tay hành động, triển khai đánh Hắc, Tảo Hắc, người đầu tiên bị thi hành án tử là Lâm Huyền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK