Chương 189
Đường Sở Sở trực tiếp từ chối: “Giang Thần, em cảnh cáo anh, em mặc kệ trước đây anh có làm cái gì, nhưng ở bên cạnh em, nhất định không được làm chuyện trái pháp luật.”
“Sở Sở, chuyện này không phải trái pháp luật, này là chuyện rất phổ biến ở Nam HOang, anh chỉ là hơi xui xẻo, bị cấp trên phát hiện ra mà thôi, em không biết đấy chứ, những tướng quân khác còn kiếm nhiều hơn anh nữa cơ, sau khi những tướng quân này kiếm tiền, đều chọn việc xuất ngũ, cầm tiền đi mua xe sang, mua nhà cao cấp, ung dung tự tại.
Giang Thần bắt đầu khiến cho Đường Sở Sở tiếp nhận từng chút từng chút một về thân phận của anh.
Nếu như đều có thể tiếp thu được, như vậy về sau khi biết anh là Hắc Long cũng sẽ không quá kinh ngạc.
“Thật, thật vậy sao?”
Đường Sở Sở cũng không hiểu biết quá nhiều.
Nhưng, cô biết nhận tiền của người khác, đây là tiền hối lộ.
Giang Thần gật đầu: “Đương nhiên rồi, đại ca của bọn anh, Hắc Long đó, em có biết không, chính là một trong Ngũ Đại Soái, nổi tiếng ngang ngửa Tiêu Dao Vương, anh ta thu nhận rất nhiều tiền, thậm chí trực tiếp đánh vào nước kẻ thù, giành chiếm lấy mỏ vàng của nước kẻ thù, bán lại cho một ông chủ khác với giá mấy trăm triệu.”
Đường Sở Sở sợ hãi kêu lên: “Hả, nhiều như vậy sao?”
“Không nhiều lắm, không nhiều một chút nào.”
Giang Thần giải thích nói: “Cái này chẳng qua là một trong số đó, những kẻ có tiền kia ở biên giới Nam Hoang, tặng cho đại ca của anh tiền, đều là tặng mấy triệu mấy triệu, tài sản của đại ca anh, nhiều vô số kể, vài ngàn triệu lận đó.”
“Vậy còn anh, anh kiếm được bao nhiêu?”
“Không nhiều, cũng mấy triệu.”
Giang Thần cũng không dám nói quá nhiều.
Nghe vậy, Đường Sở Sở bị dọa sợ: “Mấy, mấy triệu còn không nhiều?”
Bỗng nhiên, xụ mặt, nghiêm nghị mắng: “Được lắm, Giang Thần anh, bình thường thật thà, không nghĩ tới cũng mang một bụng đầy ý nghĩ xấu xa, một lòng một dạ kiếm tiền.”
“Này không bình thường nha, mẹ em cũng nói, nhà bác cả làm công ty, cũng lợi dụng chức vụ kiếm tiền đấy, lấy béo bở của đầy người, nào là xe sang, nào là nhà ở cao cấp, ông nội còn không phải một mắt nhắm một mắt mở bỏ qua, mà bố em lại thật thà, lại bị mẹ mắng đến đau đầu chảy máu.”
Đường Sở Sở có chút đăm chiêu.
Nói như vậy rất có lý.
Nhưng mà, hai chuyện này có tính chất khác nhau.
Đây là công ty của gia tộc, tham ô tiền của gia tộc.
Mà Giang Thần chính là lộ liễu vi phạm pháp luật.
“Thần, trả lại tiền đi, bây giờ có nghèo cũng đừng lo, chỉ cần bằng lòng cố gắng, là có thể kiếm được tiền, nếu như cấp trên lại truy cứu, vậy thì anh xong rồi, em cũng không muốn đến nhà tù thăm anh đâu.”
Giang Thần cười nói: “Sở Sở, không nghiêm trọng như vậy đâu, anh đã từng ra tòa án quân sự, cấp trên xử lý chuyện của anh bằng cách xóa khỏi quân tịch, đuổi khỏi quân đội, vĩnh viễn không nhận lại, mà số tiền này, cấp trên cũng đã tịch thu lại, đây là đại ca giúp anh nói chuyện, đại ca thấy anh đi lính mười năm, vào sinh ra tử, coi như là phần thưởng của anh đó.”
Giang Thần bắt đầu nói dối.
Anh nói rất nhiều, lúc này Đường Sở Sở mới miễn cưỡng chấp nhận.
Cô cũng tin lời nói của Giang Thần.
Một người lính nhỏ, làm sao có thể tự do mượn xe ở quân khu ra ngoài?