Mục lục
Long Vương Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 574

Chẳng nhẽ là vì cậu Giang thần bí kia và Tiêu Dao Vương rất thân thiết?

Cô nghĩ mãi vẫn không hiểu nổi.

“Vợ này, coi bộ cậu Giang thần bí kia có lai lịch rất ghê gớm, đến cả Tiêu Dao Vương mà cũng quen. Tiêu Dao Vương là tổng soái năm sao, khắp cái quả đất này chỉ có năm người có thể nhờ vả được Tiêu Dao Vương, bốn người khác là đại soái, còn một người nữa chính là nhân vật trong hoàng triều Kinh Đô”

“Chuyện này, em cũng không biết nữa” Sắc mặt của Đường Sở Sở hơi mơ hồ.

Giang Thần cười nhẹ.

Anh đã nói nhiều như vậy, có lẽ Đường Sở Sở đã có thể đoán được thân phận của cậu Giang thần bí kia.

“Sở Sở, còn đứng đơ ra đó làm gì, lại đây ngồi đi này…” Một vị trưởng bối của nhà họ Hà lôi Đường Sở Sở và tìm một chỗ cho cô ngồi xuống.

Một đám người nhà họ Hà quây xung quanh.

Bọn họ đều tra hỏi xem Đường Sở Sở và Niếp Vân có mối quan hệ gì.

Giờ khắc này, Hà Diễm Mai nở mày nở mặt, đã mười mấy năm rồi hôm nay là lần đầu tiên mà quay trở về nhà họ Hà mà thấy tự hào như vậy.

Đường Tùng hội họp với lớp trẻ nhà họ Hà, sau đó bắt đầu khoe mẽ và tâng bốc cậu Giang thần bí kia.

Còn Giang Thần lại đi ra ngoài sân ngồi, anh móc ra một điếu thuốc rồi châm lửa sau đó thẫn thờ nhìn về phía xa xăm.

Thời gian thấm thoát trôi, chẳng mấy chốc đã tới giữa trưa, cũng là lúc khai tiệc.

Những người bạn thân thiết tới mừng thọ đều đã ngồi vào ghế.

Đúng vào lúc này một chiếc xe xa hoa dừng phía ngoài sân nhà họ Hà, một người đàn ông trung niên mặc một âu phục quý phái đắt đỏ, khí chất ngời ngợi tiến vào. Trong tay ông ta cầm rất nhiều quà.

Nhìn thấy người vừa tới, Hà Nhuận kích động và đứng lên trong kinh ngạc, ông ta nói: “Là Hứa Vinh, người giàu nhất Giang Bắc.. “

“Chúc bà Hà phúc như đông hải, thọ bỉ nam sơn”

Hứa Vinh bước vào trong sân, hô dõng dạc: “Hứa Vinh của nhà họ Hứa xin tặng bà Hà tám trăm tám mươi tám vạn tiền mặt, tám mươi tám bức tranh thư pháp cổ, cùng với một tượng Phật bằng ngọc…”

Những lời của Hứa Vinh khiến tất cả người nhà họ Hà đều kinh ngạc không thôi.

Ngay cả Hà Nhuận cũng bị sốc đến tận óc.

Song, người nhà họ Hà đều cảm thấy rất tò mò.

Người giàu có nhất Giang Bắc tại sao lại đột nhiên tới nhà họ Hà mừng thọ, nhà họ Hà có mối quan hệ gì với nhà họ Hứa sao?

Hà Huỳnh Đồng đích thân đứng dậy, vẻ mặt mang đầy vẻ nghi hoặc: “Ông Hứa, ông, ông đây là…”

Ánh mắt của Hứa Vinh quét quanh bốn phía, sau đó nhìn về phía mà Đường Sở Sở đang ngồi.

Ánh mắt của Hứa Vinh quét quanh bốn phía, sau đó nhìn về phía mà Đường Sở Sở đang ngồi.

Bỗng nhiên, ông ta quỳ xuống mặt đất, khiến tất cả người nhà họ Hà hoảng hốt.

Lại là chuyện gì nữa đây?

Hứa Vinh dưới ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, ông ta vừa quỳ vừa tiến tới chỗ Đường Sở Sở, sau khi tới bên cạnh Đường Sở Sở, ông ta không ngừng dập đầu và cầu xin: “Cô Sở Sở, xin cô hãy tha cho nhà họ Hứa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK