Chương 180
Mà Đường Bác cũng vừa mới rót nước mời Tôn Thái Vân, nói: “Cảm ơn ông đã mang Đường Tùng về đây.”
Hà Diễm Mai hỏi: “Ông nhất định là người được cậu chủ Tôn thuê đúng không, cậu chủ Tôn đâu rồi?”
Tôn Thái Vân thở hổn hển.
Ông ta cũng đã bình tĩnh nói qua rồi.
Lai lịch của Giang Thần rất lớn, ngay cả Tiêu Dao Vương cũng phải kiêng nể.
Chỉ là hình như người nhà họ Đường vẫn chưa biết thân phận thật của anh.
Nếu bọn họ chưa biết, vậy thì ông ta cũng sẽ không bóc trần.
Ông ta cũng là một kẻ khôn ngoan, đương nhiên sẽ biết cách xử lý chuyện này.
Một khi việc được xử lý ổn thỏa, không chỉ không khiến nhà họ Tôn xảy ra chuyện gì, hơn nữa cũng sẽ là vui lòng được một nhân vật có tầm cỡ thật sự.
Tôn Thái Vân nói: “Đứa con trai không chịu nhường nhịn của tôi đó đã bị Lâm Huyền đánh rồi, nó bị thương một chút nên đã tới bệnh viện, cho nên tôi mới đưa Đường Tùng về đây.”
Nghe xong, cả nhà bọn họ đều bị sốc đến sững người.
Đứa con trai không chịu nhường nhịn?
Đây, đây chính là Tôn Thái Vân của nhà họ Tôn ấy hả?
“Ông, ông là?” Vẻ mặt Hà Diễm Mai trở nên kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi, bà ta hô lớn: “Ông, ông chính là giám đốc điều hành Tôn thị, Tôn Thái Vân sao?”
“Không dám nhận, tôi đúng là Tôn Thái Vân.”
“À, ông Tôn, quả thực là ông, mau, mời ông ngồi xuống.” Hà Diễm Mai lập tức niềm nở mời Tôn Thái Vân ngồi xuống.
Bà ta không ngờ rằng, một Tôn Thái Vân uy phong có tiếng ở Giang Trung này lại đích thân đưa Đường Tùng về nhà.
Hà Diễm Mai thấy Đường Sở Sở vẫn đang ngồi thì tức giận quát lớn: “Sở Sở, con còn ngây ra đó làm gì, còn không mau qua đây gọi bố đi.”
Đường Sở Sở đứng dậy: “Chú Tôn.”
“Ài, không được.”
Tôn Thái Vân cũng lập tức đứng dậy nói: “Cô Sở Sở, gọi tôi một tiếng ông Tôn là được rồi.”
“Ông Tôn, con gái tôi sẽ lập tức ly hôn với Giang Thần, sẽ lập tức kết hôn với Tôn Diệu, Tôn Diệu đã nói là cậu ấy sẽ không ghét bỏ Sở Sở, với lại mặc dù con bé đã lĩnh chứng với Giang Thần nhưng tuyệt đối vẫn còn là gái tân, gả cho nhà họ Tôn, nhất định sẽ không khiến nhà bên ấy mất mặt đâu.”
“Không được, không được mà!”
Tôn Thái Vân lập tức nói: “Bà Hà à, chuyện cứ thế này đi, Sở Sở với Giang Thần mới là một cặp trời sinh, đứa con trai không biết trời cao đất dày này của tôi ấy mà, nó không hề xứng với Sở Sở đâu, chuyện này cứ vậy đi, sau này đừng nhắc tới nữa!”
Hà Diễm Mai lập tức lộ ra vẻ mặt khó hiểu.
“Ông Tôn, chẳng lẽ ông ghét bỏ Sở Sở, là vì không thích chuyện con bé từng kết hôn sao?”
“Không có, chắc chắn là không, người xưa nói rất đúng, thà phá một cây cầu còn hơn bỏ một cuộc hôn nhân, Sở Sở với Giang Thần còn đang yêu thương nhau như thế, tôi nghĩ chúng ta nên bỏ chuyện này đi thì hơn.”