Mục lục
Long Vương Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 142

Mà Giang Thần đã bấm huyệt ngủ cho Đường Sở Sở, Đường Sở Sở ngủ rất yên ổn.

Giấc ngủ này kéo dài mấy tiếng, mãi đến chạng vạng cô mới tỉnh lại.

Cô thức dậy, xoa đầu.

Nhớ lại một số chuyện trước đó, toàn thân cô run rẩy. Theo bản năng kéo chăn co người lại một bên. Sau khi thấy rõ đây là nhà mình, cô mới thở phào một hơi.

“Sở Sở, em tỉnh rồi à?”

Cửa phòng mở ra, Giang Thần đang đeo tạp dề bước vào, nói: “Anh đã làm xong bữa tối, đợi bố mẹ về thì có thể ăn cơm rồi.”

“Thần.” Đường Sở Sở tủi thân khóc lên.

Giang Thần bước đến, ngồi bên mép giường.

Đường Sở Sở lập tức nhào vào lòng anh, khóc đến đau thương.

“Không sao, anh kịp thời đuổi đến, chưa xảy ra chuyện gì cả.” Giang Thần an ủi: “Tên giám đốc bộ phận nhân sự của tập đoàn Ngải Lạp đã bị cảnh sát dẫn đi rồi, có lẽ phải ngồi trong tù mấy năm.”

Nghe thế, Đường Sở Sở thở phào một hơi.

Cũng may Giang Thần đến kịp, nếu không thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng, bây giờ nghĩ lại, cô vẫn cảm thấy khiếp sợ.

“Thần, cảm ơn anh.”

“Em đấy, sau này cẩn thận một chút. Khuôn mặt xinh đẹp thế này, là đàn ông đều sẽ có suy nghĩ méo lệch. Không được, sau này anh sẽ theo em một tấc cũng không rời.”

Lời nói của Giang Thần đã chọc cho Đường Sở Sở cười.

“Quần áo của em, là anh thay sao?” Đường Sở Sở nhìn chiếc váy trên người mình.

“Ừm.”

“Đồ lót của em cũng vậy à?”

“À…” Giang Thần bày ra vẻ mặt xấu hổ, sờ đầu: “Cả người em ướt đẫm, anh lo em sẽ bị cảm, nên sau khi đưa em về nhà, anh đã thay đồ cho em. Anh nhắm mắt lại thay, anh không nhìn thấy gì hết.”

“Phụt, đồ ngốc, em là vợ của anh, nhắm mắt làm gì chứ. Đúng rồi, em chỉ nhớ là thấy anh phá cửa mà vào, chuyện phía sau em đều không thể nhớ được, đã xảy ra chuyện gì?”

Đường Sở Sở bật cười, Giang Thần nhìn thấy mà ngơ ngác.

Nụ cười này tựa như một bông hoa tươi chợt nở rộ, xinh đẹp tuyệt vời, rực rỡ biết bao.

Như thế nào là một nụ cười nghiêng nước nghiêng thành?

Có lẽ chính là nụ cười như thế này đây.

Giang Thần khẽ ngây ra rồi mới phản ứng lại.

“Sau khi anh đến, em đã hôn mê rồi. Sau đó anh lập tức báo cảnh sát, tên giám đốc đó bị bắt luôn.”

Lo Đường Sở Sở sẽ có bóng ma tâm lý, Giang Thần chỉ nói đơn giản, còn liên tục an ủi cô.

Đường Sở Sở cũng rất may mắn.

May mắn là bình thường cô đọc thêm một vài quyển sách, hiểu thêm được một số thứ, phát hiện ra trước.

Nếu không, cô thật sự không cách nào tưởng tượng được hậu quả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK