Chương 153
Giang Thần gật đầu: “Ừ, nhận tiền của người khác rồi thì căn dặn anh em phía dưới chăm sóc một chút trong phạm vi quyền hạn có thể giúp đỡ thì phải giúp đỡ hết sức mình.”
“Đã căn dặn hết rồi, anh Giang, tiếp sau đó phải làm gì?”
Giang Thần chìm trong suy nghĩ.
Ý tưởng của anh chính là mua một trong tâm thương mại trong thành phố.
Nhưng thân phận của anh và Tiểu Hắc đều đặc biệt, không tiện ra mặt.
Anh nhìn Hoa Hồng Đen.
Cái nhìn này đã khiến cho cơ thể Hoa Hồng Đen phát run, không nhịn được mà quỳ xuống.
Giang Thần cau mày: “Cô có ý gì?”
“…”
Hoa Hồng Đen sửng sốt, anh dùng ánh mắt kỳ quái nhìn tôi, còn hỏi tôi có ý gì?
Nhưng, cô ta không dám nói ra.
“Chủ soái, mời trách phạt.”
“Ai nói tôi muốn trách phạt cô, đứng lên rồi nói.”
Hoa Hồng Đen đứng lên, cúi thấp đầu, một câu cũng không dám nói.
Giang Thần hỏi: “Hoa Hồng Đen, tên thật của cô là gì?”
“Hoa Hồng Đen trả lời thành thật: “Thưa chủ soái, tên thật của tôi là Bạch Tố.”
“Ừ, Bạch Tố, tôi sắp mua một trung tâm thương mại ở Giang Trung, chuyện này cô phụ trách, Tiểu Hắc sẽ âm thầm trợ giúp cô, giúp cô thu xếp mọi thứ, để cô đến cuối cùng có thể mua trung tâm thương mại với giá thấp nhất, việc cô cần làm chính là thu hút vốn đầu tư nước ngoài và xây dựng thương mại này thành một trung tâm tài chính hàng đầu.”
“Vâng.”
Hoa Hồng Đen gật đầu, không dám nói chữ không.
“Tiểu Hắc.”
Giang Thần căn dặn: “Thông báo cho anh em Nam Hoang, điều tra ở cổ mộ Lan Lăng Vương, là ai đã thuê băng nhóm Hoa Hồng Đen đào mộ, rồi lại điều tra thân phận của kẻ giết người cướp được kho báu, là người trong băng nhóm Hoa Hồng Đen, hay là một người khác?”
“Tuân mệnh, tôi sẽ đi thu xếp bây giờ.”
Tiểu Hắc gật đầu, đi ra ngoài lấy điện thoại ra gọi cho tổng bộ Nam Hoang, bảo bên đó tận dụng toàn bộ quan hệ để điều tra những việc này.
Giang Thần lại quay sang nhìn Hoa Hồng Đen đang cúi đầu, cả người khẽ run.
Chỉ vào ghế nói: “Ngồi đi, đừng câu nệ.”
“Tôi, tôi không dám.” Bạch Tố sợ đến sắp khóc.
Đây chính là Hắc Long, Hắc Long càn quét mười tám nước ở biên giới Nam Hoang và là thống soái của trăm vạn quân Hắc Long.
Ở trước mặt Hắc Long, cô ta nào dám ngồi?
“Tôi nói rồi, Giang Trung không có Hắc Long, chỉ có Giang Thần.”
“Vâng, anh… Giang.”
Bạch Tố lúc mở miệng nói từ anh, hàm răng của cô ta còn đang run bần bật.
Cô ta ngồi xuống.