Mục lục
Long Vương Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 93

Giang Thần không có khái niệm gì về mấy vấn đề này, hỏi thẳng: “Cậu cứ nói mua hết trung tâm thương mại nội thành này cần bao nhiêu tiền đi.”

Tiểu Hắc suy nghĩ rồi nói: “Các ông lớn bất động sản hợp tác đầu thư hơn năm trăm tỷ, cho dù chúng ta lấy giá thấp nhất, cho dù công ty bất động sản không kiếm tiền thì cũng phải cần ít nhất là sáu trăm tỷ.”

“Mua! Không đủ tiền thì đòi mấy đại gia ở biên cảnh Nam Hoang, mau chóng gom đủ sáu trăm tỷ mua trung tâm thương mại nội thành cho tôi.”

“Số tiền này không hề nhỏ, e rằng tôi sẽ phải về Nam Hoang một chuyến.”

“Đi đi.” Giang Thần xua tay.

Cùng lúc đó, tại nhà họ Đường.

“Sở Sở, con còn chần chờ gì nữa? Mau ly hôn với Giang Thần đi!”

“Đúng thế, chị, cho dù chị làm bồ nhí là Diệp Hùng thì cũng tốt hơn là đi theo Giang Thần.”

Cả nhà vây quanh Đường Sở Sở đều khuyên cô ly hôn với Giang Thần.

“Con hơi mệt, con về phòng ngủ trước đây.” Đường Sở Sở đứng dậy rời đi.

Về đến phòng, cô ngơ ngác ngồi trên giường.

Trong khoảng thời gian này, cô đã quen có Giang Thần bên cạnh, bây giờ Giang Thần không ở đây, cô cảm thấy hụt hẫng như thể đánh mất thứ gì đó rất quan trọng.

Cô biết Giang Thần muốn làm cho mình vui vẻ. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nhưng lại biến khéo thành vụng, khiến cô mất mặt trước mọi người.

Cô lấy di động muốn gọi cho Giang Thần, bảo anh trở về, nhưng cô không gọi mà tức giận thở phì phì ngồi trên giường: “Dựa vào đâu chứ, anh ấy làm sai trước, không chủ động gọi cho mình xin mình tha thứ, tại sao mình phải gọi cho anh ấy?”

Nghĩ đến đây, cô lại tức giận đặt điện thoại trên giường.

Nhưng cô không ngừng xem di động, hy vọng Giang Thần có thể gọi tới.

Một phút, mười phút, nửa tiếng, một tiếng, ba tiếng.

Đường Sở Sở chờ tới ba giờ sáng, Giang Thần vẫn không gọi điện thoại tới, thậm chí tin nhắn cũng không gửi đến, khiến cô tức giận đi loanh quanh trong phòng, không ngừng mắng Giang Thần, mắng anh không có lương tâm.

Sau khi Giang Thần nói chuyện với Tiểu Hắc chuyện mua trung tâm thương mại, Tiểu Hắc đã đến Nam Hoang để lấy tiền ngay trong đêm. Nam Hoang là biên cảnh, có rất nhiều nước nhỏ, những nước nhỏ này sản xuất nhiều đá quặng và ngọc bích nguyên thạch, có không ít người giàu, mỗi người lấy một ít thì thu gom đủ mấy trăm tỷ cũng không khó lắm.

Lần này mục đích Giang Thần trở về vừa muốn trả ơn, vừa muốn báo thù.

Chẳng qua gần đây anh vẫn ở bên cạnh Đường Sở Sở, không rảnh đi gây sự với bốn gia tộc lớn.

Ngoại trừ giết Tiêu Biệt Hạc và Tiêu Chiến nhà họ Tiêu, anh không có hành động gì khác.

Thừa dịp Đường Sở Sở đang tức giận, anh dự định đi tìm Tiêu Nhược Nhiên, hỏi tung tích của bức Hoa Nguyệt Sơn Cư.

Căn biệt thự duy nhất của nhà họ Tiêu.

Lúc này đã là rạng sáng, đèn trong biệt thự đã tắt hết rồi.

Một bóng người xuất hiện ngoài biệt thự.

Người này khoác áo choàng đen, đeo mặt nạ mặt quỷ màu đen, giống như một hồn ma.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK