Mục lục
Long Vương Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 188

Không có chạy theo những món đồ đắt tiền.

“Đi, sao lại không.” Hà Diễm Mai nói: “Con gái, đây là cuộc gặp quan trọng, là tiệc sinh nhật của tổng giám đốc tập đoàn Trường Sinh, chúng ta không thể keo kiệt, hơn nữa còn phải mua quà nữa.”

“Được rồi, được rồi.” Đường Sở Sở không lay chuyển được, không thể làm gì khác hơn là gật đầu.

“Ừ, đi.”

Giang Thần kéo tay Đường Sở Sở.

Đường Sở Sở theo bản năng né tránh, sau khi né khỏi, cô mới nhận ra không thích hợp, chợt chủ động kéo Giang Thần, cười áy náy với anh.

Giang Thần cũng cười nhạt.

Hai người nắm tay, đi ra cửa.

Giang Thần lái xe điện nhỏ.

Đường Sở Sở ngồi ở phía sau, ôm thắt lưng anh, đầu chôn ở sau lưng anh.

Giang Thần cũng không muốn đi xe điện nhỏ mãi, định mua một chiếc xe, không khỏi hỏi: “Sở Sở, em thích xe gì?”

“Thích gì?” Đường Sở Sở có chút sửng sốt nói: “Buổi sáng chúng ta đi xem triển lãm xe, em thấy một chiếc xe thể thao Ferrari màu đỏ, rất đẹp, sau này có tiền rồi, em nhất định sẽ mua một chiếc.”

Đường Sở Sở động viên tinh thần cho chính mình cố gắng hơn.

Cô không phải theo đuổi xe sang, chỉ đơn thuần là yêu thích, nếu như mua được chiếc xe như vậy, nhất định sẽ rất tự hào.

“Thích thì mua thôi.”

“Xì…”

Đưởng Sở Sở gõ một cái vào ót của Giang Thần, quở trách mắng: “Đừng nói những lời không thực tế đó, anh có biết bao nhiêu tiền không, chiếc xe kia chính là siêu xe Ferrari phiên bản giới hạn, em xem giá rồi, hơn hai nghìn hai trăm ngàn vạn đó, mang anh bán đi cũng không mua nổi.”

“Sở Sở.”

“Hả?”

“Sở Sở, anh sẽ nói thật với em, em không được tức giận.”

“Ừ, anh nói đi.”

Giang Thần nhỏ giọng nói: “Thực ra trước kia anh cũng nắm một chức vụ lớn ở Nam Hoang, nhưng mà bởi vì lợi dụng chức vụ, ăn chặn một ít tiền, cho nên mới bị đẩy xuống thành một người lính nhỏ, cuối cùng bị xóa khỏi quân tịch.”

“Hả…”

Đường Sở Sở nghẹn ngào kêu to: “Anh, anh…”

“Em nói rồi, không được tức giận.”

Đường Sở Sở thở hồng hộc vỗ một cái vào đầu Giang Thần, mắng: “Tại sao anh lại làm việc xấu, làm sao lại làm những chuyện phạm pháp này.”

“Cũng không phải phạm pháp, em có biết Nam Hoang không, đó là biên giới mười tám nước, có rất nhiều người có tiền, nhưng rất hỗn loạn, những kẻ có tiền đều đút lót tiền cho tướng quân Nam Hoang, để lấy được bảo kê, anh cũng lấy một ít, chuyện này không phải đã bị cấp trên biết được sao, lúc này mới bị đuổi đi, tất cả những thứ anh có là chút tiền này, nếu em thích, thì chúng ta đi mua xe.”

“Em, em cũng không thể muốn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK