Mục lục
Long Vương Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 269

“Anh, anh rể…”

Hà Tâm phản ứng kịp, gọi lớn một tiếng.

Giang Thần đang ngồi, La Phong chỉ chú ý tới Hoắc Đông, không nhìn thấy Giang Thần, Hà Tâm gọi như vậy, anh ta liền dừng lại nói: “Cái gì, anh rể gì?”

Hà Tâm hất tay La Phong, đi tới kéo qua băng ghế ngồi xuống bên cạnh Giang Thần cười thật tươi: “Anh rể, không ngại em ăn cùng anh chứ?”

“Ừm, em ngồi ăn đi.” Giang Thần lộ vẻ mặt sao cũng được.

La Phong sững sờ khi nhìn thấy Giang Thần.

Gì đây?

Đây là Giang Thần, con rể nhà họ Đường sao?

Làm sao anh ta có thể ăn cơm với Hoắc tướng quân chứ?

Đột nhiên, La Phong cảm thấy não không đủ dùng, không kịp phản ứng.

Nhưng Hà Tâm, ngồi bên cạnh Giang Thần, ánh mắt đặt trên người Hoắc Đông, vẻ mặt sùng bái.

Bị một cô gái xinh đẹp như vậy nhìn chằm chằm Hoắc Đông cảm thấy có chút ngượng ngùng.

Nếu là cô gái bình thường thì không cần quan tâm, nhưng đây là em vợ của Hắc Long.

“Cái đó, cô nhìn tôi chằm chằm như vậy làm gì?” Hoắc Đông sờ mặt mình lẩm bẩm: “Chẳng lẽ trên mặt tôi dính gì bẩn hả?”

Hà Tâm nhìn Hoắc Đông, nhịp tim đập nhanh hơn, máu chảy nhanh hơn. Cô ta năm mơ cũng không nghĩ tới bản thân vừa tới Giang Trung mà đã có thể gặp thần tượng của mình Hoắc Đông Hoắc tướng quân, cô ta nằm mơ cũng muốn chụp hình với tướng quân.

“Đừng ngồi mãi thế, động đũa đi.”

Giang Thần cầm đũa lên, tự mình ăn.

La Phong đứng ở bên cạnh có chút sững sờ.

Nhìn thấy Hà Tâm ngồi xuống, hít một hơi thật sâu, lại đi tới, ngồi bên cạnh Hà Tâm, trên mặt nở nụ cười: “Tiểu Tâm, thì ra mọi người quen nhau.”

Giang Thần liếc nhìn La Phong đang ngồi xuống, nhướng mày: “Hà Tâm, đây là ai?”

Hiện giờ trong mắt Hà Tâm chỉ có Hoắc Đông, cô ta lắc đầu: “Em không quen.”

“Bốp.”

Hoắc Đông đập bàn.

Điều này khiến Hà Tâm bị dọa sợ cơ thể run lên, đột ngột đứng lên.

La Phong lại sợ tới mức té từ trên ghế xuống.

Hoắc Đông lạnh lùng nói: “Còn đợi tôi nói lần nữa à? Cút…”

Làm sao La Phong dám ở lại chứ, anh ta vội lăn đi.

Hà Tâm cũng phải đi.

Giang Thần kéo cô ta ngồi xuống, cười nói: “Không nói em, ngồi xuống ăn đi.”

“Hả?”

Hà Tâm nhìn Giang Thần, sau đó ngồi xuống.

“Anh, anh thật sự là Hoắc tướng quân sao?” Sau khi ngồi xuống, hai mắt Hà Tâm lấp lánh.

Hoắc Đông liếc nhìn Giang Thần.

Giang Thần đột nhiên cười nói: “Hà Tâm, anh ta tên Hoắc Tây, tướng quân gì chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK