Chương 705
Đường Tùng vẫn còn vết thương trên người, lúc này lại dựa vào ghế sô pha, vẻ mặt đắc ý nói:
“Chị, chị phải cảm ơn em. Nếu như không có em thì sao chị có thể nương nhờ vào người có tiền như cậu Ngụy được. Mười mấy tỷ có là gì, nhà họ Ngụy có hơn cả trăm tỷ, tùy tiện rút một cọng lông thôi, so với tên Giang Thần phế vật kia còn được việc hơn gấp trăm ngàn lần.”
Ngô Mẫn gật đầu phụ họa: “Đúng đó, không sai. Chị Sở Sở, chị phải cảm ơn anh Tùng, sau này phát tài rồi cũng đừng quên anh ấy.”
Đường Sở Sở hơi thất thần.
Cô ngó lơ người nhà.
Một mình đi về phòng.
Mà cả nhà họ Đường lại vô cùng phấn khích.
Đây đúng thật là trong cõi chết tìm thấy một tia sống sót, trong tình cảnh khốn khó lại tìm được lối thoát hiểm.
Vốn dĩ là rơi vào con đường cùng, bây giờ tất cả mọi chuyện đều qua cả rồi, còn có một người con rể lợi hại.
Ngụy Tri làm việc rất nhanh gọn, nhanh chóng đã đưa sính lễ tới. Toàn bộ chỗ sính lễ cộng lại có giá hơn mười tỷ mấy.
Ngay sau đó, tin tức truyền khắp cả Giang Trung.
Đó chính là Ngụy Tri của nhà họ Ngụy sẽ đính hôn với Đường Sở Sở. Cũng là vào ngày mai, địa điểm là ở biệt thự nhà họ Ngụy của khu biệt thự Cảnh Tú.
Tin tức này, không thể nghi ngờ chính là một tin bom tấn hạng nặng.
Ai cũng biết Đường Sở Sở có Hắc Long làm chỗ dựa.
Tin Hắc Long qua đời chỉ vừa mới truyền tới, Ngụy Tri đã ra tay với Đường Sở Sở rồi.
Ai cũng biết Đường Sở Sở có chồng, hai người vẫn chưa có tuyên bố li dị, Đường Sở Sở lại muốn đính hôn với Ngụy Tri.
Cùng lúc đó.
Ở bệnh viện quân khu Nam Hoang.
Cơ thể Tiểu Hắc xuất hiện biến chứng.
Giang Thần nhanh chóng tới cấp cứu.
Vết thương của Tiểu Hắc quá nặng, nếu là người bình thường chỉ e là đã chết từ lâu rồi, nhưng mà Tiểu Hắc là kiểu thân thể chinh chiến quanh năm, tố chất rất cao, cộng thêm thuật chữa bệnh tài tình của Giang Thần mới có thể giữ được mạng sống.
Mặc dù có thể giữ lại mạng sống, nhưng tình huống cơ thể rất không ổn định.
Bây giờ hơi thở của Tiểu Hắc suy nhược, nhịp tim cũng nhanh chóng ngừng lại rồi.
Giang Thần lợi dung ngân châm để kích thích mạch đậm của cậu ta, duy trì sự sống.
Trên người Tiểu Hắc toàn là ngân châm.
Mỗi một cái ngân châm dường như đều đang run rẩy.
Giang Thần ở bệnh viện cứu chữa một ngày một đêm, hơi thở của Tiểu Hắc cuối cùng mới coi như ổn định trở lại.
“Phù!”
Thấy nhịp tim của Tiểu Hắc đã khôi phục lại bình thường, Giang Thần khẽ hít một hơi thật sâu.