Chương 29
Đây chính là chủ tịch hội đồng quản trị Diệp Hùng của tập đoàn Thiên Quân đó.
Ở Giang Trung, ngay cả bốn gia tộc lớn cũng phải nhìn sắc mặt Diệp Hùng.
Ông ta nhanh chóng cầm hợp đồng đơn hàng trên bàn lên. Sau khi thấy thật sự là hợp đồng đơn hàng một trăm triệu, ông ta vui sướng cười lớn: “Ha ha, Sở Sở, làm tốt lắm, không hổ là người nhà họ Đường ta. Lấy được đơn hàng một trăm triệu của Thiên Quân, Đường Thị Vĩnh Nhạc ta cuối cùng cũng có thể nở mày nở mặt tại Giang Trung rồi.”
“Ông nội, vậy còn Giang Thần?”
“Cái gì, cậu chủ nhà họ Tiêu đến rồi?” Ngoài nhà, lại lần nữa có một người phụ nữ trung niên đi tới.
Đây là mẹ của Đường Sở Sở, Hà Diễm Mai.
Bà ta vừa vào nhà, đã nhìn thấy Tiêu Thần, lập tức đi qua, cười nịnh nọt: “Cậu Tiêu Thần, nghe danh đã lâu. Thấy sao, con gái Sở Sở của tôi thế nào? Chỉ cần cậu gật đầu, hôm nay Sở Sở chính là vợ của cậu.”
“Mẹ.” Đường Sở Sở gấp đến giậm chân. Cô nhìn qua Đường Thiên Long, tủi thân đến sắp khóc: “Ông nội, lời là do ông nói, bây giờ hợp đồng đơn hàng cũng đã lấy về được rồi, ông cũng không thể thất hứa.”
“Hừ.”
Tiêu Thần đang ngồi không khỏi hừ lạnh, nói: “Lấy được hợp đồng về thì có thể bình chân như vại sao? Chỉ cần một cú điện thoại của Tiêu Thần tôi, thì có thể khiến cho Thiên Quân hủy bỏ hợp đồng.”
“Anh…” Đường Sở Sở giơ tay chỉ Tiêu Thần đang vênh váo, lại nhìn qua Đường Thiên Long, kêu: “Ông nội.”
Đường Thiên Long đặt hợp đồng xuống.
Ông ta không biết vì sao Diệp Hùng lại tự mình tiếp đón Đường Sở Sở.
Nhưng Thiên Quân và nhà họ Tiêu quả thật là đối tác thân thiết. Đắc tội Tiêu Thần, hợp đồng vừa tới tay sẽ mất, vả lại hợp đồng này là do Đường Sở Sở lấy về, không phải Giang Thần.
Ông ta hút thuốc tẩu, nói: “Sở Sở, hợp đồng này là do cháu lấy về, không hề có liên quan gì đến Giang Thần. Ông nội vẫn là câu nói đó, ly hôn với cậu ta, sau đó ở bên Tiêu Thần, gả vào nhà họ Tiêu, gả vào nhà quyền quý.”
“Như vậy mới đúng chứ.” Tiêu Thần bày ra vẻ mặt nắm chắc Đường Thiên Long. Đợi có được Đường Sở Sở trong tay, sẽ giết chết Giang Thần.
Anh ta không tin, Đường Thiên Long sẽ vì một thằng ở rể được tuyển vào mà đắc tội anh ta.
Đắc tội anh ta, nhà họ Đường sẽ rất khó để tiếp tục lăn lộn ở Giang Trung.
Anh ta bày ra vẻ mặt đắc ý nói: “Đường Thiên Long, sự lựa chọn của ông rất sáng suốt. Bố tôi sắp trở thành chủ nhân nhà họ Tiêu. Chỉ cần nịnh nọt tôi cho tốt, ngày sau sẽ có nhiều đơn hàng hơn.”
“Chồng…” Đường Sở Sở uất ức nhìn Giang Thần đang đứng một bên.
Giang Thần nhìn cô, hỏi: “Sở Sở, em nghĩ sao?”
Đường Sở Sở nói một cách chắc chắn như đinh đóng cột: “Em đã nhận giấy chứng nhận kết hôn với anh rồi, em là vợ của anh. Trừ khi em chết, bằng không sẽ không đời nào ly hôn.”
Giang Thần gật đầu, nói: “Vậy thì em gọi điện thoại cho Diệp Hùng, nói rõ tình huống, xem thử Tiêu Thần có thể khiến Thiên Quân hủy hợp đồng đã ký với nhà họ Đường bằng một cú điện thoại hay không. Nếu như Tiêu Thần thật sự có bản lĩnh lớn đến vậy, anh nghĩ là, em ở cùng anh ta sẽ hạnh phúc hơn là ở cũng một thằng nghèo như anh.”
Người nhà họ Đường lộ vẻ khen ngợi.
Đường Thiên Long cười nói: “Giang Thần, cậu cũng coi như biết điều. Cậu yên tâm, tôi sẽ giữ lời đã nói lúc trước, sau khi ly hôn, sẽ cho cậu năm mươi vạn tiền bồi thường.”