Chương 111
Đám người trước đó còn tìm cách chào hỏi kéo gần mối quan hệ với Đường Thiên Long nay cũng tỏ vẻ khinh bỉ ra mặt.
Đoàn xe cuối cùng của nhà họ Đường.
Giang Thần ngồi ở ghế tay lái.
Đường Sở Sở ngồi ở ghế phụ ngó nhìn anh một cái, vẻ mặt đầy nghi hoặc: “Thần à, anh nói xem ông nội làm trò mèo chính là như này đúng không? Có phải anh đã biết từ trước sẽ xảy ra cớ sự này rồi không, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?”
Giang Thần cười nói: “Tối hôm qua anh không có lừa em, thật sự là anh đã dùng tới mối quan hệ của cấp trên nên quân đoàn Tây Cảnh mới tới nhà họ Đường gửi thư mời. Không ngờ công lao lại bị người khác cướp mất, anh đã gọi cho cấp trên, bảo với cấp trên nói với quân đoàn Tây Cảnh là thư mời của nhà họ Đường đã hết hiệu lực rồi.”
“Ha ha, con rể, làm tốt, làm tốt lắm!” Hà Diễm Mai ngồi ở sau bật cười.
Mặc dù người bị đuổi là bố bà ta, nhưng bà ta lại thấy vô cùng hào hứng, không khỏi khen Giang Thần: “Ông già chết băm đó bảo thủ vô cùng, người khác nói gì thì sẽ tin đó. Hừ, cái gì mà nhà họ Liễu đứng ra chứ, tôi khinh. Dám cướp công lao của con rể tôi, đáng đời lắm!”
Đường Sở Sở bày ra vẻ mặt cạn lời, nói với bà ta: “Mẹ, đó chính là ông nội đó, sao mẹ lại có thể nói ông như vậy.”
“Ông nội thì đã làm sao, một người bảo thủ cứng nhắc, từ nhỏ đã chỉ cưng chiều Đường Hải, Đường Kiệt, có ngó ngàng gì tới bố con đâu. Bây giờ bị nhục nhã rồi, thấy ông ta như thế mẹ còn vui mừng không kịp ấy chứ, sao hả?”
Giang Thần khẽ cười, nghiêng người nhìn Đường Sở Sở mà nói: “Sở Sở, em muốn tới xem buổi lễ kế vị không?”
“Hả?”
Đường Sở Sở sửng sốt, hỏi: “Có thể, có thể tới được sao. Thư mời của nhà họ Đường đã không còn giá trị rồi mà.”
Giang Thần cười hì hì, vỗ tay vào vô lăng nói: “Trước đó không phải đã có nói với em rồi sao, xe mà anh lái là xe của một người có chức vụ rất lớn. Nói thế này cho em dễ hiểu nha, cấp trên của anh có một người bạn thân là tài xế cho vị đó, bây giờ vị đó lại không có ở Giang Trung, anh đặc biệt xin cấp trên dùng mối quan hệ để thông qua được rồi. Chỉ cần anh lái xe qua đó, quân đoàn Tây Cảnh nhất định sẽ cho qua.”
“Thật sao?” Đường Sở Sở có hơi nghi ngờ.
“Còn ngây ra đó làm gì, đi thôi.” Hà Diễm Mãi ở phía sau tin tưởng Giang Thần, nhẹ vỗ đầu anh một cái nói.
“Vâng.” Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Giang Thần nở nụ cười, chợt khởi động xe, còn đặc biệt ấn còi một cái.
Ting!
Vào lúc tất cả mọi người đều đang nhìn Đường Thiên Long chật vật như một con chó chết bị ném ra ngoài, chiếc xe cuối cùng của nhà họ Đường bỗng vang còi tới, sau đó lái qua tới.
Hà Diễm Mai nhìn thấy Giang Thần thật sự lái xe qua, bà ta lại kéo cửa kính xe xuống ngóc đầu nhìn cả đám người giàu có đang ở phía trước của mình.
Cả đám người bọn họ đều trợn tròn mắt.
Nhà họ Đường này lại chơi trò gì nữa đây?
Ở trước mặt nhiều quân nhân như thế mà ấn còi, còn lái xe tới.