Mục lục
Long Vương Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 294

“Anh, anh Giang, tôi…”

Trên mặt Bạch Tố tràn đầy lo lắng, cô ta chỉ là định chào đón Giang Thần một chút, không nghĩ tới lại làm cho Giang Thần mất hứng, nếu biết sớm như vậy, cô ta đã tới một mình rồi.

Giang Thần khẽ dừng lại, nói: “Được rồi, tôi cũng không trách tội cô, về sau ít làm mấy chuyện như thế này đi, được rồi, đây là Hà Tâm, làm em họ của tôi, đến Giang Trung tìm việc làm, cô xem rồi sắp xếp đi.”

“Được.”

Bạch Tố vừa nghe là em họ của Giang Thần, ngay lập tức gật đầu, đi qua, nhận lấy vali hành lý trong tay Giang Thần: “Anh Giang, để tôi.”

Giang Thần gật đầu, lại dặn dò nói: “Năng lực tốt bao nhiêu, thì việc lớn bấy nhiêu, tôi không cần người không có năng lực trong tập đoàn, cũng không muốn có tồn tại mối quan hệ gia đình họ hàng.”

Hả?

Bạch Tố có chút không hiểu.

Lời này của Giang Thần là có ý gì?

“Như thé nào, chưa rõ sao?” Giang Thần liếc mắt nhìn Bạch Tố có chút mơ màng một cái, nói: “Ý của tôi là, đừng bởi vì là người tôi dẫn đến, mà để cho cô ấy ăn chơi không ở công ty, cô ấy có năng lực như thế nào, thì làm việc như thế đó.”

“Hiểu rồi.”

Mà Hà Tâm vẫn còn đang trong trạng thái mơ màng, đến bây giờ vẫn chưa thể phục hồi tinh thần lại.

Thành phố mới Thời Đại Khoa, trung tài chính thương mại hoàn toàn mới này lại có thể là của Giang Thần?

Cô ta cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

Rốt cuộc Giang Thần có lai lịch gì, rốt cuộc là có bao nhiêu tiền?

Người đàn ông có thể mua hết thành phố mới Thời Đại Khoa, làm sao lại đến nhà họ Đường ở rể?

“Hà Tâm…”

“Hả?”

Hà Tâm phản ứng lại, nhìn Giang Thần, trên mặt đầy kinh ngạc, hỏi: “Anh, anh rể, anh nói gì?”

Giang Thần nói: “Tới công ty rồi phải chăm chỉ làm việc, không hiểu gì thì hỏi, không biết thì học, nếu như em thật sự có năng lực, vậy thì leo lên rất nhanh, chắc chắn con đường công danh ở công ty sẽ rất tốt.”

Hà Tâm mơ màng gật đầu.

“Nhớ cho rõ, những điều nhìn thấy hay chứng kiến hôm nay, đừng truyền ra ngoài.”

“À, em biết, em biết rồi.” Hà Tâm gật đầu lia lịa.

Giang Thần liếc mắt nhìn Bạch Tố một cái, nói: “Sắp xếp dưới nhân viên có năng lực giỏi, đừng nói bậy, nếu không có hậu quả gì, cô tự biết.”

“Vâng.” Bạch Tố khúm núm gật đầu.

“Tôi đi trước đây.”

Sau khi Giang Thần sắp xếp ổn thỏa, lúc này mới xoay người rời đi, lái xe đến Phòng khám phàm nhân.

Đêm hôm nay, lại phải đến chỗ Tiểu Hắc để xoa bóp.

Về phần Đế Vương Cư, nơi đó quá lớn, quá rộng rãi, Giang Thần cũng ở không quen.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK