Chương 20
“Đúng vậy.” Đường Sở Sở mở lời đáp: “Nhà họ Tiêu là gia tộc đứng đầu trong bốn gia tộc lớn ở Giang Trung, sản nghiệp của gia tộc này nhiều vô kể, chỉ mình tập đoàn Long Đằng đã mạnh hơn gấp mấy lần tất cả công ty của nhà họ Đường gộp lại, nhà họ Tiêu cũng còn rất nhiều sản nghiệp khác.”
Đường Sở Sở ngưỡng mộ nói: “Tất cả phụ nữ ở Giang Trung, tranh nhau vỡ đầu sứt trán cũng muốn gả vào nhà họ Tiêu, trở thành mợ chủ nhà quyền thế.”
Giang Thần nhếch miệng cười: “Hôm qua không phải em có một cơ hội sao, ly hôn với anh, sau đó em sẽ có cơ hội gả vào nhà quyền thế.”
“Cắt.”
Đường Sở Sở khinh thường nói: “Nhà quyền thế có gì hay ho chứ, mười năm nay em đã gặp quá nhiều ánh mắt chê cười rồi, trong mắt họ em chỉ là một trò hề, ai tốt với em, trong lòng em biết rõ, em không thèm gả vào nhà quyền thế đâu, hơn nữa, chồng em cũng là nhà quyền thế mà.”
Nói xong, cô nhếch môi bật cười, vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc.
Giang Thần chợt nắm chặt tay Đường Sở Sở.
Người phụ nữ này cũng rất lý trí.
Tiểu Hắc chỉ im lặng lái xe không nói lời nào, rất nhanh đã đến cao ốc tập đoàn Thiên Quân.
Tập đoàn Thiên Quân là sản nghiệp của nhà họ Diệp ở Kinh Đô, là một tập đoàn xuyên quốc gia.
Trụ sở chính của tập đoàn Thiên Quân rất hoành tráng, là một tòa cao ốc tám tầng.
Giang Thần và Đường Sở Sở xuống xe.
Đường Sở Sở ngẩng đầu nhìn tòa cao ốc tám tầng trước mắt, vẻ mặt ngẩn ngơ.
Mười năm nay, cô rất ít khi ra ngoài.
Nhưng trong lòng cô lại vô cùng khao khát thế giới bên ngoài, cô ở nhà học tập không ngừng, chính là muốn có một ngày chim bay khỏi lồng, được bay cao trên bầu trời xanh thẳm.
Cô lấy điện thoại ra, gọi cho người bạn cấp ba của mình.
Khoảng hai mươi phút sau, một cô gái trang điểm đậm, mặc đồ công sở bước ra, cô ta nhìn thấy Đường Sở Sở đứng trước cổng, vẻ mặt cô ta chợt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Hôm qua Đường Sở Sở nói cô đã lấy lại được vẻ đẹp của mình rồi, còn gửi cho cô ta một bức ảnh, cô ta còn không tin, bây giờ nhìn thử, quả nhiên là thật.
Nhìn thấy gương mặt xinh đẹp như hoa của Đường Sở Sở, vẻ mặt cô ta cũng hiện lên sự ngưỡng mộ.
Cô ta bước đến, hỏi thử: “Là Sở Sở phải không?”
Đường Sở Sở phấn khích bước đến nắm lấy tay cô gái, hơi xúc động nói: “Giai Giai, là tôi, thật không ngờ cậu lại xuất sắc như vậy, đã làm trưởng phòng ở tập đoàn Thiên Quân rồi.
Lòng hư vinh của Ngô Giai Giai cảm thấy vô cùng hài lòng, cười đáp: “Chỉ là kiếm cơm qua ngày thôi, Sở Sở, muốn gặp chủ tịch còn phải được sự cho phép của tổng giám đốc nữa, đi thôi.”
“Hả?”
Đường Sở Sở sửng sốt.
Hôm qua lúc nói chuyện trong Wechat, Ngô Giai Giai nói đã hẹn chủ tịch Diệp Hùng của Thiên Quân xong rồi.
“Sở Sở, cậu phải biết, đơn hàng của Thiên Quân không dễ lấy như vậy đâu, muốn lấy được đơn hàng phải bỏ ra…” Cô ta lại gần Đường Sở Sở, nói nhỏ bên tai cô.
Nghe xong, Đường Sở Sở dứt khoát từ chối: “Không được.”
Ngô Giai Giai cũng trở mặt, mất kiên nhẫn nói: “Sở Sở, không bỏ ra chút gì đó, làm sao có thể có được thứ mình muốn chứ, tôi đã gửi ảnh của cậu cho giám đốc rồi, giám đốc nói được, chỉ cần ở với ông ta một đêm, không cần gặp chủ tịch, giám đốc có thể quyết định được.”