Mục lục
Long Vương Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 63

Khi biết được Đường Sở Sở đã ra sức giành 10% cổ phần của gia tộc về cho ông ta thì ngây ngẩn cả người, nhịn không được hỏi: “Sở, Sở Sở, đây là thật sao?”

Đường Sở Sở ngồi trên ghế sô pha, gật đầu nói: “Dạ, bố, là thật, ông nội còn cho con quay về gia tộc nữa.”

“Ha ha, thật tốt quá…” Đường Bác kích động cười lớn.

Hà Diễm Mai làm cụt hứng, quát: “Được rồi, ông bớt đắc ý đi, cũng không phải chính ông giành được, hèn nhát cả đời rồi, cả đời đều không có tiền đồ, nếu không nhờ Sở Sở không chịu thua kém, ông ở nhà họ Đường cả đời cũng không ngóc đầu lên nổi đâu!”

Đường Bác cúi đầu, không dám bác lại.

Đường Sở Sở lấy hợp đồng chuyển nhượng cổ phần lại, tất cả mọi người trong nhà đều rất vui vẻ, bỗng nhiên có ý định ra ngoài ăn một bữa chúc mừng,

Tất cả mọi người ra ngoài.

Tuy rằng Đường Bác không có tiền, nhưng tốt xấu gì cũng là quản lí công ty, tiền lương cũng không tồi, cũng mua được một chiếc xe thế chấp hơn ba mươi vạn.

Đường Tùng cũng có xe, đây là lúc kết hôn, lấy tất cả tiền trong nhà ra mua, tuy rằng chỉ có giá trị hơn hai mươi vạn, nhưng không phải đi bộ là đủ rồi.

Đường Tùng lấy xe ra, đưa Ngô Mẫn rời đi.

Giang Thần và Đường Sở Sở thì ngồi trên xe Đường Bác.

Tất cả mọi người cùng đi vào nội thành, tìm một quán ăn cao cấp.

Mỹ Vị Hiên, rất nổi tiếng ở thành phố Giang Trung, đây là quán ăn sang trọng nhất ở thành phố Giang Trung, được chia thành nhiều cấp độ.

Lần lượt là phòng bao kim cương, phòng bao hoàng kim, phòng bao bạc, phòng bao đồng, phòng bao sắt đen, và còn có cả sảnh lớn.

Cho dù là sảnh lớn, ngồi xuống ăn một bữa, cũng mất trên mấy ngàn vạn.

Hiện tại đúng vào giờ ăn cơm, trong sảnh lớn chật kín người, cần phải xêps hàng, hơn nữa phía trước vẫn còn hơn ba mươi người đang xếp hàng.

Hà Diễm Mai oán giận đứng lên.

“Đường Bác ông thật không có tiền đồ, gia đình Đường Hải, là thành viên đồng của Mỹ Vị Hiên, đến ăn cơm cũng không cần chờ, trực tiếp đi thuê phòng.”

“Còn ông, một tên lính quèn, đòi tiền không có tiền, muốn quyền không quyền, ông xem con rể nhà Đường Kiệt xem, là người có máu mặt, là thành viên bạc của Mỹ Vị Hiên, chỉ một cuộc điện thoại, nhân viên phục vụ tự mình đi ra ngoài đón tiếp, con gái của tôi làm sao lại gả cho một tên nghèo thế này.”

Ăn cơm phải đợi, tâm tình vui vẻ cả Hà Diễm Mai đều bị phá hủy.

Bắt đầu oán trách, trách mắng Đường Bác không có tiền đồ, mắng nhiếc Đường Sở Sở gả cho một người chồng vô dụng,

Giang Thần cũng đã quen với ánh mắt trào phúng lạnh lùng của Hà Diễm Mai, anh cũng không thèm đi so đo.

Lúc xếp hàng, nói với Đường Sở Sở: “Sở Sở, em chờ một lát, anh qua siêu thị đối diện mua một bao thuốc.”

“Ừ.” Đường Sở Sở gật đầu.

Giang Thành xoay người đi qua siêu thị bán đồ hàng ngày ở đối diện.

“Ô, đây không phải là Đường Sở Sở sao, mặt của cô bị sao vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK