Chương 86
Một cuộc họp gia tộc, toàn bộ người nhà họ Đường đều nịnh bợ Liễu Sung.
Bên ngoài biệt thự nhà họ Đường.
“Đủ rồi.”
Đường Sở Sở hất tay Giang Thần, rưng rưng nhìn anh: “Giang Thần, anh còn chưa càn quấy đủ hả? Đây là nhà họ Đường, ông nội yêu cầu anh quỳ xuống thì anh cứ quỳ đi, sao anh cứng đầu vậy hả?”
“Sở Sở, anh…”
“Anh tự mình đi về đi.”
Đường Sở Sở không nói nhiều lời, quay lưng trở về nhà họ Đường.
Giang Thần bất đắc dĩ.
Anh đường đường là Hắc Long, có lúc nào phải chịu đối xử như vậy?
Nhưng vì Đường Sở Sở, anh vẫn lựa chọn nhẫn nại.
Anh biết trong mắt Đường Sở Sở, người nhà quan trọng hơn tất cả. Đường Sở Sở lần nữa đi vào biệt thự, anh không đuổi theo mà chờ ở ngoài cửa.
Anh ngồi trên bậc thang bên ngoài biệt thự, lấy một điếu thuốc châm lên, đồng thời cầm di động gọi cho Tiểu Hắc: “Tôi muốn gặp Tiêu Dao Vương.”
Bây giờ việc anh có thể làm là giúp Sở Sở kiếm được một tấm thiệp mời.
Vậy thì địa vị của Sở Sở trong gia tộc sẽ càng ngày càng cao, Sở Sở sẽ vui vẻ.
Không lâu sau, Tiểu Hắc gọi điện thoại lại: “Anh Giang, tôi đã hẹn rồi, Tiêu Dao Vương muốn đích thân gặp anh, anh nói thời gian đi.”
“Buổi tối, vườn hoa trung tâm.”
“Vâng, tôi lập tức trả lời Tiêu Dao Vương ngay.”
Gọi điện xong, Giang Thần bèn chờ ngoài cửa. Cuộc họp gia tộc nhà họ Đường kéo dài hơn một tiếng.
Một tiếng sau, người nhà họ Đường lần lượt rời đi, gia đình Đường Sở Sở cũng đi ra.
Cả nhà đều xụ mặt, Hà Diễm Mai càng mắng mỏ Giang Thần, yêu cầu Đường Sở Sở ly hôn với Giang Thần.
Người tức giận nhất là Đường Tùng.
Cổ phần của bố tương lai chắc chắn sẽ được chuyển cho cậu ta.
Bây giờ lại vì Giang Thần mà bị Đường Thiên Long thu hồi mất một nửa, mấy nghìn vạn đấy.
“Đúng là đồ vô dụng! Chỉ có phá là giỏi thôi.” Đường Tùng hung hăng trừng Giang Thần.
“Được rồi, đừng trách Giang Thần nữa, anh ấy cũng muốn giúp chị thôi mà.” Đường Sở Sở đã tỉnh táo lại. Lúc nãy cô quá xúc động, bây giờ ngẫm lại, cô thấy mình rất có lỗi với Giang Thần. Giang Thần đã giúp cô mà cô còn trách cứ anh.
Giang Thần cười nói: “Không sao đâu Sở Sở. Em yên tâm, anh nhất định sẽ giúp nhà họ Đường kiếm được một tấm thiệp mời, lúc đó địa vị của em trong gia tộc sẽ tăng lên.”
Nhưng không một ai tin tưởng lời của anh.
“Còn có lần sau thì tao không tha cho mày đâu.” Hà Diễm Mai mắng xong xoay người rời đi.
Về đến nhà, cả nhà đều không ai để ý đến Giang Thần.
Một mình Giang Thần ra ngoài ban công hút thuốc.
Đường Bác đi tới: “Giang Thần, cậu đừng để bụng, dần dần rồi sẽ quen thôi.”