Mục lục
Long Vương Trở Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 141

Giang Thần ôm Đường Sở Sở đứng dậy, nói: “Tôi đi cửa sau, ông sắp xếp cho tôi một chiếc xe, đưa tôi trở về an toàn. Còn chuyện ở đây, tôi hy vọng bên ngoài không có bất cứ tin đồn gì. Những người đã nhìn thấy tôi, tôi hy vọng ông có thể xử lý tốt!”

Giang Thần quay người rời đi.

Tiêu Dao Vương có chút bất đắc dĩ.

Ông ta đường đường là chủ soái Tây Cảnh, hiện tại còn là một trong Ngũ Đại Soái, nhưng lại bị Giang Thần kêu tới kêu lui.

Nhưng, ông ta cũng thật sự không hy vọng Giang Thần làm lớn chuyện.

“Đợi đã…”

Giang Thần bế Đường Sở Sở quay người, nhìn Tiêu Dao Vương mặc quân phục trên người, trên vai gắn năm ngôi sao, thản nhiên nói: “Sao, còn chuyện gì à?”

“Giang Thần, đừng gây chuyện nữa. Dù sao thì đây cũng là trong phạm vi tôi quản lý, đừng khiến tôi khó xử. Cứ xem như là tôi xin cậu đó được không?”

“Người không phạm ta, ta không phạm người. Nếu người phạm ta, ta sẽ diệt người!”

Giang Thần xoay người rời đi.

Giang Thần không coi ai ra gì, coi thường pháp luật, khiến cho Tiêu Dao Vương hơi tức giận, nhưng ông ta thật sự không thể làm gì Giang Thần.

Cho dù Giang Thần có phạm phải tội tày trời, ông ta cũng không có quyền bắt Giang Thần, trừ khi là lãnh đạo cấp trên cao nhất hạ mệnh lệnh.

Ông ta hít sâu một hơi, phân phó: “Cho một chiếc xe đến cửa sau, đưa cậu ta về.”

“Vâng.”

Cấp dưới của Tiêu Dao Vương lập tức đi sắp xếp.

Sau đó, Tiêu Dao Vương phân phó: “Đem toàn bộ camera giám sát của tập đoàn Ngải Lạp đi. Người bị Giang Thần đánh tàn phế, đi trấn an người nhà, nên chữa trị thì chữa trị, nên bồi thường thì bồi thường. Những bảo vệ đã nhìn thấy Giang Thần, toàn bộ dẫn đi, bảo bọn họ ký bản thỏa thuận bảo mật, tất cả mọi thứ đã nhìn thấy hôm nay đều mục nát trong bụng hết, nếu như bên ngoài có một chút phong phanh gì, nhất định truy đến cùng.”

“Còn có, tuyên bố với bên ngoài, đây là một buổi diễn tập kết hợp giữa hai bên quân đội và cảnh sát.”

Tiêu Dao Vương nhanh chóng sắp xếp.

Sắp xếp chuyện này một cách ổn thỏa.

Còn về Chu Hào đã chết, ông ta cũng phái người đi điều tra thân phận của Chu Hào, nhưng lại phát hiện đó là người nhà họ Chu, một trong bốn nhà quyền thế tại Giang Trung.

Tiêu Dao Vương tự mình cử binh sĩ đến nhà họ Chu, nói với nhà họ Chu là đã nhìn trúng Chu hào, dẫn Chu Hào đi huấn luyện bí mật, trở thành đặc công, trong khoảng thời gian ngắn không thể trở về.

Mà xác của Chu Hào thì bị lặng lẽ kéo đi, thần không hay quỷ không biết thiêu đốt.

Tiêu Dao Vương cho xe đưa Giang Thần về đến nhà.

Trong nhà không có ai, đều ra ngoài hết rồi.

Giang Thần bế Đường Sở Sở đang mê man đặt lên giường. Thấy quần áo trên người cô đều đã ướt đẫm, anh khẽ nhíu mày.

Đứng ngây ra trong chốc lát, anh đi đến tủ quần áo, lấy ra một chiếc váy.

Sau đó đi đến cạnh giường, thay đồ cho Đường Sở Sở.

Anh đường đường là Hắc Long của Nam Hoang, đã từng giúp con gái thay đồ bao giờ?

Anh luống cuống tay chân, tốn gần nửa tiếng đồng hồ mới thay đồ cho Đường Sở Sở xong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK