Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 102

Toàn thân của nhân viên pha chế cứng đờ tại chỗ, cứ như người gỗ vậy, hắn nhìn Tần Cao Văn, nhất thời không biết nên nói gì.

Tên này rốt cuộc là ai?

Tốc độ còn nhanh hơn cả đạn dược.

“Mau nộp hai trăm triệu ra đây!”.

Tần Cao Văn đi đến trước mặt nhân viên pha chế, dùng giọng ra lệnh nói.

Nhân viên pha ché khẽ run lên, hắn lắp bắp trả lời: “Anh… anh định làm gì?”.

“Tôi muốn làm gì à? Lẽ nào còn chưa đủ rõ ràng?”.

Tần Cao Văn ném điếu thuốc trong tay vào thùng rác.

“Tôi nói cho anh biết, đây là quán bar của Mã Thiên Long, nếu anh dám chọc tức anh ta, thì anh xong đời rồi”.

Tần Cao Văn trả lời với vẻ thờ ơ: “Lần trước anh ta nợ tôi sáu trăm triệu, lần này lại nợ hai trăm triệu nữa, tổng cộng là tám trăm triệu”.

Trong mắt nhân viên pha chế, Tần Cao Văn giống như kẻ điên đang nói mớ, Mã Thiên Long một năm thu nhập chỉ có một, hai trăm triệu.

Bảo hắn đưa ngần ấy tiền cho anh?

Đùa chắc?

“Tôi nói cho anh biết, anh…”.

Phập!

Nhân viên pha chế chưa nói xong, dao găm của Tần Cao Văn đã vung xuống, cắt đứt mấy ngón tay của anh ta, máu tươi tuôn xối xả.

Nhân viên pha chế rống lên một tiếng thảm thiết.

Hắn bịt vết thương bên tay phải của mình, nghiến răng nói: “Thằng khốn, đại ca sẽ không tha cho mày đâu”.

Xoẹt!

Lại một tiếng nữa vang lên, lần này cánh tay phải của nhân viên pha chế bị chặt đứt luôn.

Cảnh tượng đẫm máu trước mắt khiến rất nhiều người không dám nhìn, lần lượt quay mặt đi chỗ khác.

Quá tàn nhẫn và đáng sợ.

Nhân viên pha chế chịu cơn đau kịch liệt như vậy, toàn thân ngã xuống đất, máu tuôn ra như suối.

Tần Cao Văn ngồi xuống, kề dao vào cổ hắn nói: “Giờ anh có hai sự lựa chọn, hoặc là ngoan ngoãn bảo Mã Thiên Long trả tôi hai trăm triệu, hoặc là… tôi lấy đầu của anh”.

“Mày… mày dám!”.

Biểu hiện của hắn còn bất khuất hơn mấy tên tay sai của Vương Bưu.

Dù đã bị Tần Cao Văn làm cho ra nông nỗi này, hắn vẫn không chịu thỏa hiệp, hắn cho rằng đối phương không có cái gan dám thực sự giết hắn.

Nếu làm như vậy thật, có nghĩa là anh và Mã Thiên Long sẽ bước vào cục diện một sống một còn.

Với cái thế lực của tên đó, anh nhất định có thể dễ dàng trấn áp hắn.

“Có gì mà không dám?”.

Xoẹt!

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK