Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 57

Thế nhưng sau khi mấy tên nhảy xuống thì phát hiện ra tình hình không ổn.

Bên dưới chẳng có ai cả.

Bầu không khí còn dấy lên một sự quỷ dị.

“Sau lại thế? Vừa rồi rõ ràng nghe thấy bên ngoài có tiếng động mà”.

Tên mặt sẹo tỏ ra lo lắng.

“Xin anh…Đừng tới đây. Xin anh!”

Âm thanh yếu ớt vang lên trong không gian!

“Đại ca, ở phía bên đó!”

Tất cả đám đông đều tiến lên vài bước. Bọn chúng càng đi về phía âm thanh thì càng ngửi thấy một thứ mùi rất nồng xộc lên mũi.

Chạy được một đoạn, bọn chúng bèn khựng lại và đứng ngây như phỗng.

Toàn bộ âm thanh lúc nãy là do một chiếc máy ghi âm phát ra. Bên cạnh còn có vài bình ga.

Tên chột cảm thấy tê dại da đầu.

Dường như hắn ý thức được điều gì đó.

Tên mặt sẹo run rẩy: “Đại ca…Sao lại thế?”

“Hỏng bét, chúng ta bị lừa rồi”.

Mấy tên quay người định bỏ chạy thì phát hiện ra cửa phía trên đã bị ai đó dùng dây sắt buộc chặt.

Bọn chúng không mở ra được.

Một lúc sau, một bóng hình cao lớn xuất hiện trong tầm nhìn của chúng.

Tần Cao Văn.

“Mày là ai?”

Tên chột ngẩng đầu hung hăng chửi rủa.

“Các người muốn giết tôi mà lại không biết tôi trông như thế nào à?”

Tần Cao Văn cầm bật lửa trong tay, chỉ cần anh vứt bật lửa xuống thì những kẻ khác sẽ chết không có chỗ chôn.

“Không…không thể nào. Không phải mày đã chết rồi sao?”

Tần Cao Văn thản nhiên nói: “Ý anh nói là cái kẻ nhắn tin này à?”

Tần Cao Văn lấy điện thoại của số một ra, rồi gửi tiếp cho tên mặt sẹo một tin nhắn.

Lúc này bọn chúng mới ý thức được làm mình bị lừa.

Điều này khiến tên chột cảm thấy không dám tin. Hắn biết rất rõ về năng lực của số một và số hai.

Trong số hai đứa bọn chúng, chỉ cần chọn ra một người canh lối vào thì Tần Cao Văn không thể nào xông vào được. Huống hồ ở đây là hai người.

Nhưng tất cả đều xảy ra quá chân thực.

“Mày dám lừa bọn tao?”

Tần Cao Văn cười lạnh lùng nói: “Một đám rác rưởi như các người mà cũng dám động tới người phụ nữ của tôi, đúng là chán sống”.

Anh bật bật lửa, vứt xuống. Tên chột thấy vậy thì điên cuồng chửi rủa: “Mày nghĩ cho kỹ, bọn tạo là người của anh Bưu. Nếu như mày giết bọn tao thì mày cũng không được tha đâu”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK