Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 366

“Đi chậm nhé, khỏi tiễn”.

Rầm!

Anh ta hung hăng đóng rầm cửa lại và khởi động máy.

Nhìn chiếc xe Rolls – Royce dần biến mất, ánh mắt Vương Thuyền Quyên đanh lại.

Trực giác mách bảo cô những lời Trương Thiên Khoát vừa nói chắc chắn không phải là vô duyên vô cớ.

“Sự việc sao lại thành ra thế này chứ?”

Vương Trấn Hoa nhìn Trương Thiên Khoát từ ngoài cửa bước vào bèn uống một tách café và lên tiếng.

Trương Thiên Khoát ngồi trước mặt Vương Chấn Hoa, gọi một ly trà đá.

Anh ta ung dung nói: “Kế hoạch của chúng ta có thể triển khai rồi. Người phụ nữ đó không có ý định quay đầu”.

Vương Chấn Hoa thở dài, day trán.

Anh ta vốn định cho em gái thêm một cơ hội để đối phương có thể đưa ra lựa chọn đúng đắn.

Nếu như Vương Thuyền Quyên có thể sớm kết thúc mối quan hệ với Tần Cao Văn thì kế hoạch tiếp theo của bọn họ có thể thay đổi.

Đó là họ sẽ chỉ cần chĩa vào Tần Cao Văn thôi, không cần động tới công ty của Vương Thuyền Quyên.

Giờ cô đã kiên quyết đứng về phe của Tần Cao Văn thì bọn họ cũng chẳng còn gì phải kiêng kị nữa.

“Bảo lão Hắc ra tay đi”.

Trương Thiên Khoát nói: “OK)

Đêm mưa

Cơn mưa xối xả khiến cả thế giới như bị nhấn chìm.

Người lái xe lái với tốc độ rất chậm.

Anh ta biết được tầm quan trọng của lô hàng này.

Mặc dù công ty của Vương Thuyền Quyên mới thành lập nhưng phúc lợi và sự đãi ngộ với nhân viên thì vô cùng hậu hĩnh.

Lương bình quân hàng tháng của các nhân viên đều tới bảy, tám nghìn tệ.

Với một nhân viên lái xe như anh ta thì lương tháng trước đã lấy được tới hơn mười nghìn tệ rồi.

Đối với anh ta mà nói, con số đó chẳng khác gì một giấc mơ xa vời.

Vậy mà lúc này tất cả đều là sự thật.

Người tài xế thầm hạ quyết tâm, sau này nhất định sẽ làm việc thật tốt để báo đáp Vương Thuyền Quyên.

Đó là một người sếp đáng để bạn bỏ công sức ra đồng hành cùng.

Đột nhiên phía trước xuất hiện một chiếc xe tải khiến người tài xế phải dừng xe lại.

“Thằng nào vậy, có biết lái xe không thế?”

Trời đang mưa, bên ngoài trắng xóa, tầm nhìn bị hạn chế, đoạn đường lại hẹp. Tên kia chán sống rồi chắc.

Người tài xế không muốn sinh sự.

Anh ta chỉ muốn nhanh chóng đưa lô hàng về công ty.

Anh ta ấn còi liên tục, tiếng còi vang lên rõ ràng trong màn đêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK