Mục lục
Bố Bỉm Sữa Là Sĩ Quan Thành Phố
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 41

Quan trọng là cô ta không thể trách con bé!

Bởi vì con bé nói một cách ngây thơ, trông có vẻ rất đơn thuần.

Cháu chỉ cảm thấy hai người là bố con!

Trông quá giống, cháu không có ý gì khác, không hề định giễu cợt cô!

Cháu chỉ nói sự thật mà thôi.

Từ Hạo ho khan hai tiếng, nói: “Đóa Đóa à, cháu đừng gọi chú là ông, phải gọi là chú biết chưa?”.

“Vì sao ạ? Chẳng lẽ ông không phải bố của cô Mã sao? Ông lớn tuổi như vậy, không thể nào kết hôn với một người nhỏ hơn ông mười, hai mươi tuổi chứ ạ?”.

Từ Hạo lúng túng cười, vốn muốn giải thích gì đó, nhưng lại bị Mã Linh Nhi ngăn lại.

“Thôi, thôi, đừng nói mấy chuyện này nữa!”.

Mã Linh Nhi cắn răng, hung dữ liếc Đóa Đóa một cái.

Đóa Đóa ngồi bên cạnh lại giả vờ như không biết gì.

Mã Linh Nhi không có tâm trạng nào ăn uống nữa, cô ta khoanh tay trước ngực, ánh mắt lạnh lùng nhìn Vương Thuyền Quyên, cười nhạt trong lòng: “Vương Thuyền Quyên, đợi đấy cho tôi, lát nữa sẽ cho cô đẹp mặt!”.

Khoảng hơn một tiếng đồng hồ trôi qua, mọi người đều đã ăn gần xong.

Từ Hạo đứng lên nói: “Mọi người, chắc hẳn mọi người đã ăn xong rồi nhỉ”.

“Ăn xong rồi, cảm ơn ông chủ Từ đã chiêu đãi!”.

“Món ăn hôm nay quả thật rất ngon!”.

“Ông chủ Từ đúng là hào phóng!”.

Thấy mọi người luôn miệng khen ngợi, Từ Hạo hài lòng gật đầu, điều này đúng là làm thỏa mãn trái tim hư vinh của ông ta.

“Vậy sau đây tôi xin mời mọi người đi tham quan nhà mới của tôi”.

“Được!”.

Tất cả khách khứa đồng thanh trả lời.

Khu biệt thự bất động sản Thiên Long.

Lần trước, Vương Thuyền Quyên chỉ đi cùng Tần Cao Văn xem ở bên ngoài, chưa thật sự bước vào trong.

Dù ngồi ở trên xe, nhìn phong cảnh đẹp không tả xiết bên ngoài cửa sổ cũng khiến người ta động lòng.

Không hổ danh là bất động sản hàng đầu của thành phố Minh Châu, dù là vị trí địa lý hay cảnh sắc xung quanh đều không chê vào đâu được.

Đóa Đóa vẫn luôn nằm nhoài bên cửa sổ ngắm phong cảnh bên ngoài, trong lòng rất phấn khởi.

Vì cô bé nhớ rõ chú siêu nhân từng nói, từ nay về sau chúng ta sẽ ở trong căn biệt thự lớn nhất nơi này.

“Bé con!”.

Mã Linh Nhi hỏi Đóa Đóa: “Cháu nhoài người ra cửa sổ nhìn gì đó?”.

Đóa Đóa không quay đầu lại mà trả lời: “Đương nhiên là nhìn phong cảnh bên ngoài rồi”.

“Ở đây có gì đẹp mà nhìn?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK